Diệp Dư Sinh cầm văn kiện quan trọng đến cho Tuân Thiên Ảnh ký tên thì thấy Tuân Thiên Ảnh đang mở Wechat. Dường như nhận được tin nhắn nào đó, sau khi xem xong thế nhưng cười, còn cười đến rất kì quái.
Diệp Dư Sinh dám cá một gói mì, tin nhắn kia tuyệt đối là của phu nhân gửi đến.
Chỉ chốc lát sau, Nhạc Thiên Tầm liền nhận được tin nhắn của Tuân Thiên Ảnh: “Yên tâm, anh chỉ nổi lên thú tính với em!"
Cô sửng sốt một chút, thầm mắng một câu “Không biết xấu hổ” liền bỏ điện thoại xuống rồi đi quay phim.
Nhạc Thiên Tầm ở thế giới cũ diễn cảnh hôn hay giường chiếu cũng không ít nhưng đều dùng góc quay hoặc thế thân. Bởi vì Tuân Thiên Ảnh lúc đó ghen cực kì nhiều, không cho cô cùng người đàn ông khác tiếp xúc thân mật, dù là trong công việc cũng không.
Lúc này đây, Lục Viễn lần lượt dùng những kỹ thuật tinh vi mà anh ta từng biết để kéo Nhạc Thiên Tầm nhập vai nhưng cô vẫn lơ đãng nhớ đến Tuân Thiên Ảnh dẫn đến NG không ngừng.
Nhạc Thiên Tầm bình thường đều sẽ không NG quá ba lần, thường chỉ một lần là qua nhưng hôm nay diễn cảnh hôn lại NG không dưới mười lần. Không phải ánh mắt không đúng thì là cả người cứng đờ, một lần tệ nhất là cô thế nhưng theo bản năng mà tránh Lục Viễn.
Mọi người đều nhìn ra được trạng thái của cô có vấn đề.
Sau một hồi lăn lộn mọi người đều mệt mỏi, đạo diễn liền hô lên “Cắt” rồi săn sóc nói: “Cô nghỉ ngơi trước một chút, đợi lát nữa lại tiếp tục, Thiên Tầm, đừng căng thẳng, trang điểm lại, điều chỉnh tốt trạng thái rồi quay!”
“Được, cảm ơn đạo diễn.” Nhạc Thiên Tầm cũng đi cảm ơn mọi người bao dung với cô, “Lục Viễn, ngại quá, là tôi trạng thái không tốt hại anh vẫn luôn quay lại như vầy...”
Lục Viễn cũng không ngại, có thể cùng thân mật với cô anh ta cầu còn không được: “Không sao cứ từ từ cũng được, anh lần đầu tiên quay cảnh hôn NG đến 48 lần, anh còn muốn nhìn thử xem em có phá được kỉ lục của anh không nữa."
“48 lần? Cái này cũng quá nhiều đi...” Nhạc Thiên Tầm kinh ngạc, thì ra ảnh đề cũng có lịch sử đen tối như vậy.
Lục Viễn nửa thật nửa giỡn nói cho cô nghe muốn giảm bớt căng thẳng cho cô: “Đúng vậy! Bởi vì lần đầu tiên anh quay cảnh hôn mà bạn diễn là một người đàn ông!”
Nghe vậy, Nhạc Thiên Tầm không nhịn được cười, hoàn toàn không thể tưởng tượng ra cảnh tượng kia được: “Tôi nói sai rồi, 48 lần là còn ít! Anh lợi hại!"
Cười được một lát, hình như cô cũng không căng thẳng như vậy nữa, cũng không còn sợ Tuân Thiên Ảnh du͙© vọиɠ chiếm hữu mạnh mẽ sau này biết được sẽ tức giận.
Không phải hôn môi thôi sao, làm diễn viên thì phải có giác ngộ, thật sự không được có thể xem đối phương thành dưa hấu không phải được rồi sao!
Vì thế khi quay một lần nữa, Nhạc Thiên Tầm thành công tiếp nhận một miếng “Dưa hấu” hôn...
Rốt cuộc đạo diễn cũng nói “ok”, cô cuối cùng cũng có thể nhẹ nhàng thở ra, chuẩn bị cho cảnh tiếp theo.
Bởi vì Nhạc Thiên Tầm và Lục Viễn diễn cảnh hôn bị NG nhiều lần nên cũng khiến công việc trong đoàn phim bị chậm trễ.
Để biểu đạt lời xin lỗi, Nhạc Thiên Tầm bảo Tô Nam đặt một phòng lớn ở nhà hàng mời nhân viên trong đoàn phim đi ăn chiều.
Đúng lúc Tuân Thiên Ảnh muốn tăng ca nên cô liền có thời gian rảnh. Đương nhiên cô cũng không quên việc đã hứa với Tuân Sơ Ảnh, lúc trên xe bảo mẫu trên đường đến nhà hàng, cô chủ động gọi điện cho Tuân Sơ Ảnh.
“Sơ Ảnh, thế nào rồi? Đã gọi được cho Âu Dương Thành chưa?”
Phía bên kia điện thoại tựa hồ như tâm trạng Tuân Sơ Ảnh không được tốt lắm, âm thanh rầu rĩ: “Em sẽ không gọi anh ta nữa, cũng không gặp lại nữa..."
“Làm sao vậy? Anh ta nói gì đó? Giữa hai người lại đã xảy ra chuyện gì nữa sao?” Nhạc Thiên Tầm có chút lo lắng.
Tuân Sơ Ảnh nhớ lại việc phát sinh hồi chiều, đau lòng đến rớt nước mắt.
Cô ấy cuộn tròn trên cửa sổ, trong phòng không bật đèn, bóng đêm làm nổi bật lên thân hình của cô ấy dưới ánh trăng đặc biệt cô đơn.
“Thiên Tầm, em đau lòng quá! Em đã cho rằng chuyện tối hôm qua anh ta chịu cùng em... Ít nhất anh ta cũng thích em, không ngờ được cái gì cũng không phải! Anh ta sắp kết hôn rồi, cô dâu cũng không phải là em!"