Gần tới thành cổ, Nhạc Thiên Tầm nhận được điện thoại của Tuân Sơ Ảnh.
“Thiên Tầm, đêm nay cậu có rảnh không?” Bình thường Tuân Sơ Ảnh vẫn khá quen gọi tên của Nhạc Thiên Tầm, bởi vì cô ấy lớn hơn Nhạc Thiên Tầm vài tháng, gọi “chị dâu” thấy ngượng miệng.
“Đêm nay à…” Nhạc Thiên Tầm nhớ lại hành trình của mình, “Tạm thời không có sắp xếp gì.”
Tuân Sơ Ảnh nói: “Thật tốt quá, ông xếp tớ đi xem mắt, cậu đi với tớ! Bảy giờ rưỡi tối nay, tiệm cơm Tây Tương Lai, cứ vậy quyết định nha!”
Sau đó, điện thoại đã bị cúp!
Nhạc Thiên Tầm ngẩn người, một hồi lâu mới phản ứng lại.
Xem mắt? Tuân Sơ Ảnh phải đi xem mắt?
Vậy nhiệm vụ của cô thực hiện như thế nào? Lỡ đối phương không phải chân mệnh thiên tử của Tuân Sơ Ảnh mà lại ở bên nhau thì sao?
Nhiệm vụ thất bại thì là chuyện nhỏ thôi, nhưng một cô gái tốt như Tuân Sơ Ảnh nếu như bị trai tồi phá hỏng thì không ổn!
Nghĩ đến đây, Nhạc Thiên Tầm quyết định tối nay phải khảo sát kỹ một chút đối tượng xem mắt của em chồng.
Về tới đoàn phim, mọi người đang quay cảnh nam chính và nam số 2 đánh võ, cần phải treo dây thép nhảy khắp nơi, thật ra rất nguy hiểm.
Nhưng mà đoàn phim này có thầy đạo cụ và thầy võ thuật đều là người chuyên nghiệp số một số hai trong giới, cho nên cũng không cần quá mức lo lắng.
Nhạc Thiên Tầm mỉm cười chào hỏi với mọi người, đang muốn đi phòng hóa trang thay quần áo để hóa trang, đã bị giám chế gọi lại.
“Thiên Tầm, tới đây một chút.”
Nhạc Thiên Tầm cùng Tô Nam đều đi qua, ông ta nói thẳng vào vấn đề: “Cô cũng biết là Tiếu Mẫn không diễn được vai nữ chính, nhưng bộ phim này của chúng ta đã xác định thời gian phát sóng rồi, hiện tại lâm thời cũng tìm không thấy nữ diễn viên thích hợp, đạo diễn cực lực đề cử cô diễn Dương Cẩm Tú, cấp cao của công ty cũng không ý kiến, cô xem…”
Cho dù giọng ông ta khá bình thường nhưng Nhạc Thiên Tầm rất rõ ràng này đó đều không phải nguyên nhân chân chính làm cô diễn nữ chính, mà là bởi vì Tuân Thiên Ảnh.
Ngày hôm qua anh tới thăm cô diễn, chắc chắn đã truyền trong giới rồi, chắc chắn mọi người đều tự suy diễn “anh là đại gia của cô”, chỉ là hiểu trong lòng không nói ra ngoài thôi.
Việc đã đến nước này, Nhạc Thiên Tầm có nhảy vào sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch.
Cô bởi vì có quan hệ với Tuân Thiên Ảnh mà thượng vị, chung quy có một chút không vui, nhưng mà không sao cả, sau này cô sẽ dùng thực lực để chứng minh chính mình.
Còn may là Nhạc Thiên Tầm đã sớm cân nhắc qua nhân vật Dương Cẩm Tú này nên cho dù bỗng nhiên thay đổi nhân vật, cũng không đến mức không thích ứng được.
Một buổi chiều, cô quay mỗi một cảnh gần như đều không NG, hơn nữa biểu hiện làm đạo diễn khá vừa lòng, khen không dứt miệng.
Hiệu suất này, thật là mười Tiếu Mẫn cũng không bằng!
Tiến độ quay chụp đuổi kịp, không đến 6 giờ, đạo diễn liền tuyên bố hôm nay có thể kết thúc công việc sớm.
Nhạc Thiên Tầm đều lễ phép mà khom lưng nói lời cảm ơn với mỗi một nhân viên công tác, thái độ chân thành, hoàn toàn tương phản với Tiếu Mẫn kiêu ngạo ương ngạnh.
Tuân Thiên Ảnh đón đưa rất đúng giờ, nhìn Nhạc Thiên Tầm lên xe của anh, Tô Nam mới yên tâm rời đi.
“Tôi biến thành nữ chính! Hôm nay Tô Nam nhận được điện thoại hẹn quảng cáo, nhận được nhiều hơn cả một tháng tôi nhận được nữa.” Nhạc Thiên Tầm ngồi ở ghế phó lái, giọng điệu nhàn nhạt mà nói.
Những việc này ở trong dự đoán của Tuân Thiên Ảnh: “Ừ, chúc mừng em! Cố lên!”
Kỹ thuật lái xe của anh không tồi, lái xe rất vững.
Thấy Nhạc Thiên Tầm im lặng, Tuân Thiên Ảnh hỏi: “Không vui? Lúc này anh không can thiệp công việc của em.”
“Anh không can thiệp nhưng anh ảnh hưởng.” Nhạc Thiên Tầm không có ý oán giận anh, chỉ là không hy vọng anh lại nhúng tay chuyện giới giải trí.
“Không lương tâm! Anh giúp em giáo huấn người bắt nạt em, không phải em nên lấy thân mình cảm ơn anh à?”