Quyển 1 - Chương 17: Cô dâu nuôi từ bé của tổng tài cao ngạo lạnh lùng 15

Tiếu Mẫn hơi mất mát nhìn bóng dáng Tuân Thiên Ảnh, nội tâm thấp thỏm lại hỗn độn.

Không phải anh coi trọng cô ta sao? Còn nói nhớ kỹ cô ta, sao quay người lại lập tức ôm tiểu tiện nhân Nhạc Thiên Tầm kia đi rồi?

Đại gia của Tiếu Mẫn là một lão háo sắc, không dáng người cũng không có tài có thế như Tuân Thiên Ảnh, điểm chết người là thứ đồ kia còn không quá được, phải uống thuốc mới cương được vài phút, mỗi lần đều không thỏa mãn được cô ta…

Tiếu Mẫn khẽ cắn môi, nghĩ chủ động một chút, leo lên Tuân Thiên Ảnh thì sẽ bỏ lão háo sắc kia.

Cô ta đang muốn đi vào phòng hóa trang của Nhạc Thiên Tầm, lại bị quản lý nhà mình túm chặt.

“Cô đi đâu?”

“Tuân tổng đại giá quang lâm, đương nhiên là tôi muốn đích thân đi chiêu đãi anh ấy thật tốt!” Tiếu Mẫn tự cho là đúng nói.

Quản lý trang điểm già dặn thấy rất đau đầu với sự ngu xuẩn của cô ta: “Làm ơn! Cô đừng gây thêm phiền phức! Tuân tổng chịu buông tha cô đã là kỳ tích, cô tuyệt đối đừng đi trêu chọc anh ta nữa! Bằng không chết như thế nào cũng không biết!”

Bọn họ đều cho rằng Tuân Thiên Ảnh không so đo chuyện Tiếu Mẫn cố ý NG đánh Nhạc Thiên Tầm, nhưng đều không nghĩ đến trò hay còn ở phía sau!

Anh bênh vực người mình tới tuyệt không hàm hồ, sao có thể nói mấy câu liền thôi chứ?

Tiếu Mẫn không phục: “Dựa vào cái gì tiểu tiện nhân Nhạc Thiên Tầm kia có thể mà tôi lại không thể? Tôi không tin có thể có người đàn ông nào cự tuyệt mị lực của tôi!”

Người khác sôi nổi lắc đầu thở dài, cảm thấy người phụ nữ này tự tin thật làm người ta không muốn lải nhải!

Quản lý lại cơ trí, nhanh chóng tìm phim cho Tiếu Mẫn, miễn cho lại gặp rắc rối. Nếu không phải đãi ngộ hậu đãi cùng công ty sắp xếp, cô ta mới không hướng dẫn một người ngu xuẩn như vậy đâu!

Phòng hóa trang.

Stylish với thợ makeup cũng không dám theo vào, ngay cả Tô Nam cũng ở ngoài cửa chờ, không có dũng khí làm bóng đèn.

Nhạc Thiên Tầm ngồi ở trước gương trang điểm, tự mình động thủ tháo châu hoa trên búi tóc, bộ diêu cùng cây trâm xuống.

Tóc cô vừa đen vừa dài, thực thích hợp làm tạo hình cổ trang, mặt trái xoan tinh xảo cùng mắt to thanh triệt sáng ngời, người mặc hán phục thanh nhã thêu hoa, thật sự rất giống mỹ nhân cổ đại bước ra từ bức họa xinh đẹp.

Tuân Thiên Ảnh đứng ở phía sau Nhạc Thiên Tầm, lẳng lặng nhìn nhất cử nhất động của cô, cảm giác thấy thế nào đều xem không đủ.

“Anh nhìn tôi làm gì?” Nhạc Thiên Tầm đối diện với anh trong gương, đôi mắt anh u ám thâm trầm, giống như một mảnh đại dương đen tối, trong lúc lơ đãng, liền đem ý thức người ta nuốt hết.

Tuân Thiên Ảnh hơi cong môi: “Đẹp!”

Nhạc Thiên Tầm cũng cười: “Thật bủn xỉn! Khen người cũng không nói nhiều mấy chữ! Hay là nói… Anh tương đối thích loại hình như Tiếu Mẫn? Cho nên vừa rồi còn thông báo nhớ kỹ cô ta gì đó?”

Cái gọi là “Biết người biết ta bách chiến bách thắng”, làm rõ ràng Tuân Thiên Ảnh thích loại hình phụ nữ gì, cô mới hoàn toàn chiếm được anh!

“Tôi chỉ nhớ kỹ tên cô ta rồi sẽ nói cho trợ lý.” Tuân Thiên Ảnh thấy có một cái châu hoa cuốn lấy tóc sau đầu cô, cô vẫn luôn không lấy xuống được, liền ra tay giúp cô chậm rãi gỡ ra.

Nhạc Thiên Tầm rốt cuộc làm xong tóc, những vật trang sức đó trên tóc quá nặng, đeo lâu rồi ép tới đau đầu.

“Nói cho Diệp Dư Sinh làm gì?”

Tuân Thiên Ảnh sẽ không thật sự coi trọng Tiếu Mẫn, hơn nữa muốn bao nuôi cô ta đấy chứ?

“Làm người phụ nữ kia xui xẻo.” Còn may đáp án của Tuân Thiên Ảnh không làm Nhạc Thiên Tầm thất vọng, “Cô ta bắt nạt bà xã của tôi, nên trả giá đại giới!”

Nhạc Thiên Tầm mừng thầm, cảm giác được người ta chiều thật tốt!

Cô còn muốn cởi hán phục ra, đổi lại quần áo của mình nhưng một người đàn ông ở đây, tuy rằng hai người thân mật qua rất nhiều lần, nhưng cô vẫn cảm thấy ngượng ngùng.

“Tôi muốn thay quần áo!” Nhạc Thiên Tầm ám chỉ Tuân Thiên Ảnh đi ra ngoài.