Chương 12

“mẹ.”

“Không được.”

Ngay khi Lâm Dĩnh lên tiếng, cô ta đã bị mẹ mình từ chối.

“Con còn chưa nói gì mà, tại sao mẹ lại thẳng thừng từ chối con rồi? Con có phải là con gái của mẹ không?” Lâm Dĩnh đau khổ nói.

“Con chính là muốn ta cùng con đi đến Thanh Trúc Viện để làm khó dễ tên kia chứ gì, tại sao còn không biết hối cải? Hôm qua suýt chút nữa gϊếŧ chết Lâm Dật, lão tổ rất không hài lòng, nếu như cha con không cầu xin cho con trước mặt Tổ phụ, bây giờ con còn có thể ở đây sao?”

Triệu Thị bất mãn nhìn Lâm Dĩnh, bà không ngờ hôm qua Lâm Dĩnh lại hấp tấp chạy đến Thanh Trúc Viện như vậy, không chỉ suýt gϊếŧ Lâm Dật mà còn suýt nữa nói ra bí mật mà bà đã nói với cô ta, khiến bà bị Lâm Cẩm Phong trách móc bà đã quá xấu hổ mà không thể ngẩng đầu trước mặt Tổ sư.

“Là Lâm Dật, con cóc muốn ăn thịt thiên nga, một con rệp trong bùn dám mơ tưởng tới Bùi ca. Lúc đó mẹ không nhìn thấy mặt hắn đâu, hắn ta thật sự cho rằng mình có thể bay trên cành cây và trở thành một phượng hoàng, bộ dạng như yêu tinh đó liền muốn dụ dỗ Bùi ca cách này, con quá tức giận nên mới muốn dạy cho hắn ta một bài học.” Lâm Dĩnh nói.

“Con còn ngoan cố!” Triệu Thị giận nói, “Ta đã nói rõ ràng với con rồi, Lâm Dật là bị đưa đến để làm lô đỉnh hình người mấy năm cũng không sống được, chẳng qua là công cụ chữa bệnh của Bùi gia mà thôi sao phải tìm phiền phức với một người đã định sẵn sẽ chết chi.”

Lâm Dĩnh nghiến răng nói: “Bởi vì con không chịu nổi. Mỗi khi tôi nghĩ đến việc Bùi ca làm điều gì đó như vậy với hắn ta, con chỉ ước mình có thể gϊếŧ Lâm Dật ngay lập tức. Tại sao họ phải làm vậy! Bùi gia nhất định phải sử dụng phương pháp này đối xử với Bùi ca. Sao họ có xem xét tâm trạng của Bùi ca không, tại sao Bùi ca lại đồng ý, con rất ghét! Lâm Dật còn dám nói những lời đó thật vô liêm sỉ, thật bẩn thỉu và thô tục!”

Nhìn thấy tình yêu sâu đậm của cô dành cho Bùi Huyền Thanh , Triệu Thị vừa tức giận vừa đau khổ, “Sao con lại quá khích như vậy, Bùi Huyền Thanh có gì tốt, đâu đâu cũng có người tốt hơn tến ấy!”

Một phế vật không thể tu luyện, ai có thể tu luyện đều tốt hơn hắn.

“Nhưng chẳng phải mẹ nói phương thuốc dân gian này có thể chữa khỏi bệnh cho Bùi ca sao sau khi khỏi bệnh có thể tiếp tục tu luyện không phải sao?” Hai mắt Lâm Dĩnh sáng ngời, “Lúc đó mẹ, mẹ nói với cha con, để con cưới Bùi ca đi. “

Bà Triệu do dự nói, không ai có thể đảm bảo Bùi Huyền Thanh bệnh sẽ khỏi bằng loại phương thuốc dân gian đó, Bùi gia bây giờ không khác gì ngựa chết, Bùi Huyền Thanh lui một vạn bước dù khỏi cũng sẽ không theo kịp, và bây giờ tôi thậm chí không có một linh vật ký khế ước."

“Bùi ca ca rất thông minh, chỉ cần có thể tu luyện, nhất định rất nhanh đuổi kịp được, lấy thân phận là trưởng tôn của Bùi gia tài nguyên gì mà không có được? Còn Có trưởng bối chống đỡ Bùi ca có thể trở thành cao thủ nhanh thôi. Đến lúc đó có một con rể là người thừa kế của Bùi gia cha mẹ sẽ được vảnh mặt lên đời."

Khi Lâm Dĩnh nghĩ đến mình sẽ kết hôn với Bùi Huyền Thanh trong tương lai, cô ta càng nói càng trở nên phấn khích và cô ta không thể chờ đợi Triệu thin đồng ý với mình.

Triệu thị trong lòng tuy rằng còn có bất mãn, nhưng cũng là mơ hồ cảm động, nếu như Bùi Huyền Thanh thật sự khôi phục, chỉ cần hắn có thể tiếp tục tu luyện, lợi dụng Bùi gia có nhiều tài nguyên, có thể cho giúp cho hắn ở trạng thái tốt nhất. Ốc Vân Thanhd ai cũng rõ, nếu đến lúc đó Bùi Huyền Thanh thực sự có thể trở thành con rể của bà, chẳng phải địa vị của bà trong nhà họ Lâm sẽ được nâng cao sao, ngay cả trưởng tộc cũng nhất định phải nhượng bộ bà.

Càng nghĩ , trái tim bà càng rung động, nhưng bà vẫn còn một chút rõ ràng, Bùi Huyền Thanh có thể hồi phục hay không vẫn còn phải tranh luận.

“Ta có thể cam đoan với con, chỉ cần Bùi Huyền Thanh có thể khôi phục vad tiếp tục tu luyện, ta sẽ đi gặp cha con nói ra, đổi lại con phải hứa đừng tiếp tục làmlàm loạn nữa!”

Khi Lâm Dĩnh nghe thấy bà đồng ý, cô ta rất vui mừng, “con sẽ không gây rắc rối nữa!”

“Nhưng mà mẹ, dù sao Lâm Dật cũng chỉ là bị đưa đi làm lô đỉnh, như gia chủ nói, làm cho hắn không nói được cũng không sao mà?”

Triệu thị nghe vậy cả kinh, “Con muốn làm gì, không phải vừa mới đáp ứng ta không làm loạn sao!”

“Con không phải gây chuyện, con là vì Bùi ca ca mà thôi. Mẹ thử nghĩ xem, Lâm Dật miệng lưỡi đáng ghét như vậy, giọng nói mê người như vậy, nếu như Bùi ca ca bị hắn mê hoặc, nên con tuyệt đối sẽ không cho phép Chuyện đã xảy ra. Mẹ ơi, xin hãy giúp con, Lâm Dật có bị câm hay không không quan trọng mà"