Hệ thống dẫn Phù Gia rời khỏi thế giới này, thuận lợi rời đi.
Hệ thống ho một tiếng, nghiêm mặt nói: "Thành quả của thế giới này không nhiều, cho nên thế giới tiếp theo, ngươi càng phải nỗ lực hơn nữa mới phải."
Phù Gia: "À...."
Hệ thống lòng tham vô độ, nhiều hơn nữa cũng không tính là nhiều, vĩnh viễn không nhiều.
Hệ thống lại nói: "Ta chỉ là một hệ thống, chuyện gì cũng đừng dựa vào ta."
Phù Gia cau mày, "không được dựa vào ngươi, vậy ta cần ngươi làm gì, ta có thể đổi hệ thống khác sao, cái này không được, cái kia không được, cần ngươi để làm gì?"
Nếu không phải vì muốn ổn định hình tượng của mình, hệ thống xém chút là cười chết, ngươi muốn đổi là đổi sao.
Chỉ dựa vào bộ dáng Phù Gia, không có hệ thống chỉ có chết.
Nó có tác dụng, nhưng không muốn làm quá nhiều, miễn cho kí chủ được một tấc lại tiến thêm một thước, từ nay về sau, nó chính là một hệ thống lãnh khốc.
Họ tên: Phù Gia
Tuổi: Không rõ
Chủng tộc: Không rõ
Công đức: 200
Danh vọng: 1200
Đạo cụ: Không
Phù Gia tùy tiện lướt qua màn hình, "ta nói lúc ngươi lập dữ liệu có thể để tâm một chút hay không, công đức của thế giới trước chính là 200, lần này vẫn là 200, đều lười không thèm sửa sao?"
Chỉ có danh vọng gấp đôi, quá qua loa đối phó rồi, Phù Gia cảm thấy trí thông minh của nàng bị vũ nhục.
"Còn có, chủng tộc nhân loại, tuổi 18 tuổi, sửa thông tin đi, như vậy sẽ càng chuyên nghiệp hơn một chút."
Hệ thống: "Số liệu của ta không sai, công đức của ngươi đã dùng hết ở thế giới trước rồi, hơn nữa ngươi còn nợ sổ, tất cả cộng lại trừ đi, chính là 200."
Phù Gia thở dài, đôi mắt trong suốt thanh triệt xuất hiện thần sắc khốn khổ, "hệ thống, ta mong ngươi thông minh hơn một chút, ta không nợ sổ, tốt nhất là cộng lại công đức đã trừ đi cho ta, nghe lời."
Hệ thống nghẹn, ngươi cũng không thông minh đến đâu, chúng ta ai cũng không được ghét bỏ ai, rốt cuộc trừ trừ rút rút cũng tăng lên mấy điểm công đức.
Hệ thống không nói chuyện, Phù Gia càng không muốn nói chuyện với hệ thống, một người một hệ thống tiếp diễn trầm mặc căng thẳng, cuối cùng vẫn là hệ thống phá vỡ trầm mặc, "Đi đến thế giới?"
Phù Gia: "Đi thôi."
Phù Gia tiến vào một thân thể, thân thể vô cùng ấm áp, nhưng rất nhanh, cỗ thân thể này liền không còn sự sống nữa.
Hệ thống thấy Phù Gia bị đẩy ra khỏi thân thể, "chuyện gì vậy?"
Phù Gia lắc đầu, mờ mịt đáp: "Ta không biết."
Lần này hệ thống chọn cho Phù Gia thân thể của một người đàn ông, là một trạch nam, trong khoảnh khắc chết đột tử để Phù Gia tiến vào thân thể hắn.
Phù Gia kiên định nói: "Đây là vấn đề của ngươi, ngươi đem ta tiến vào một thi thể."
"Không phải mà, lúc ngươi tiến vào, hắn vẫn còn sống." Hệ thống không hiểu.
Phù Gia: "Đó chính là thi thể, sao ngươi không đến nhà tang lễ mà tìm người luôn đi?"
Hệ thống có chút hoang mang, "chúng ta bây giờ liền nhanh chóng đi tìm một thân thể mới, nếu không sẽ bị phát hiện."
Phù Gia: "Ờm." Nàng liếʍ liếʍ lòng bàn tay, cười trộm, thoải mái, ấm áp quá, nhưng cũng chỉ được một lúc thôi.
Lần nữa bị ném vào trong một thân thể, cảm giác đầu tiên của Phù Gia là chật quá, "chuyện gì xảy ra vậy, chủ nhân của thân thể này còn chưa chết sao?"
Hệ thống: "Xác thực là chưa chết, có điều đã bị tự kỉ thu vào một góc rồi, ta đi khuyên một chút."
Phù Gia: "Ờm" khuyên người ta đi chết?
Qua một lúc, cảm giác chật chội biến mất, linh hồn trong thân thể rời đi rồi.
Phù Gia kinh ngạc ngây người, nhất thời cảm quan đối với hệ thống thay đổi rất nhiều, nó còn có bản lĩnh này à.
Phù Gia hỏi: "Ngươi khuyên như thế nào vậy?" Làm sao mà khuyên đến mức người ta mất hết hi vọng vậy.