Chương 80: Bộ dạng này thật là vô sỉ

【 Cố Thanh Lạc, anh điên rồi sao? Anh muốn cùng một đội với cái loại trà xanh không biết xấu hổ này sao? Anh quên chuyện câu dẫn một năm trước rồi sao? 】

【 Nếu như anh bị bắt cóc hãy kêu lên một tiếng! 】

【 A a, fan ma ma từ chối chuyện này, con trai à, cách xa cô gái tâm cơ này ra! 】

"Cố lão sư nhất định muốn cùng một đội với tôi sao?" Vẻ mặt Nam Diên bình tĩnh hỏi, cũng hỏi luôn cho tiếng lòng của khán giả.

Cố Thanh Lạc như có như không "ừm" một tiếng: "Dù sao những người khác cũng không muốn cùng đội với cô."

Đám người xem trực tiếp lúc đầu còn ồn ào, nghe nói thế liền cười như điên.

Thì ra là thế.

Đám Giọt Nước nhao nhao cảm thán anh ấy quá ôn nhu, tình nguyện chịu cũng không muốn người khác thêm phiền phức.

Fan liền nói gì mà yêu anh....

Coi như vì anh ấy, các cô cố nhịn khó chịu cũng phải xem được.

Năm đội nhỏ đã được xác định rõ, nhóm khách quý ngồi thành hàng, bắt đầu nghe tổ đạo diễn giảng giải quy tắc.

"Mọi người sẽ được đưa đến điểm cất giấu thẻ nhiệm vụ, rồi căn cứ vào sự phân bố các thẻ manh mối lân cận, sau khi tìm tới thẻ nhiệm vụ liền có thể thông qua đến cửa ải tiếp theo. Qua mỗi cửa ải, có thể đạt được số điểm tích lũy tương ứng.

Về phần điểm tích lũy có lợi gì, thì tác dụng của nó thật sự quá lớn..."

Sau khi đạo diễn liến thoắng kể xong quy tắc, liền chạy tới chỗ trợ lí của mình phất tay.

Trợ lí bắt đầu trình chiếu nội dung lên bảng lớn.

Nào là rắn có màu sắc lòe loẹt, côn trùng và nhện tám chân chiếm hết màn hình khiến cho người ta cảm thấy như bị chúng tấn công vậy.

Mấy nữ nghệ sĩ trong nhóm khách mời hít một hơi thật sâu, nữ minh tinh tên Bùi Niệm Niệm trực tiếp hô lên, mặt sợ hãi trợn lên.

Đạo diễn cười híp mắt nói: "Đừng lộ ra bộ dáng này, đây không phải là điều trước khi đến tham gia mọi người đã biết rồi sao? Mọi người được đưa đến nơi tương đối vắng vẻ, có rắn, nhện côn trùng là chuyện bình thường, nhưng mọi người đừng hốt hoảng, tổ tiết mục đã sớm kiểm tra, những con vật này không có độc, mọi người mà gặp nó thì chỉ cần tránh đi là được rồi.

Chúng tôi có lão sư chuyên nghiệp và đội nhân viên y tế, còn có đội cứu viện khẩn cấp, máy bay trực thăng đều tùy thời chờ lệnh, quỹ của tổ tiết mục vô cùng đủ..."

Khán giả: Tổ tiết mục thật là phô trương.

Đạo diễn giới thiệu nhóm khách quý có thể gặp phải động vật nhỏ xong, lại phổ cập kiến thức về các loại quả dại có thể ăn ở trong rừng sâu.

【 Mẹ ơi,vây nên thử thách lần này là sinh tồn nơi hoang dã sao? 】

【 Không phải đâu, sinh tồn hoang dã chỉ là một phần rất nhỏ, đây là một con đường gian nan từ sâu trong rừng núi tiến đến nông thôn và đến thành phố, hì hì. 】

Hoàn tất phổ cập kiến thức, tổ đạo diễn bắt đầu phân phát balo cho khách mời.

…là loại balo cỡ lớn có thể chứa rất nhiều đồ dùng của quân đội.

"Bên trong balo đã chuẩn bị đủ lều trại và ấm nước, quy tắc mùa này khác với hai mùa trước, trước kia khách mời chỉ có thể mang năm món đồ, nhưng lần này mọi người muốn mang bao nhiêu thì mang bấy nhiêu, dù đem cả rương hành lí mình mang đến đây cũng được.

Tuy nhiên có một thứ mọi người không được phép mang đi đó là đồ ăn vặt và tất cả đồ hộp mang đến."

Đạo diễn nói xong còn cười ha ha, ngữ điệu vô cùng vô sỉ.

"Mười phút thu dọn hành lí bắt đầu."

Nhóm khách mời nghe còn hạn chế thời gian, sau khi nhận balo liền lập tức đi thu dọn đồ đạc.

Phần này không được quay nên khán giả cũng không biết trong balo của khách mời chứa thứ gì.

Chỉ là sau khi thu thập xong đồ bỏ vào balo, mọi người đều nhìn sang balo của Nhân Ngải.

So sánh với hành lí của các khách mời khác, balo của Nhân Ngải quá mức chói mắt, căng phồng lên, cứ như có thể nổ bất cứ lúc nào.

【 Nhân Ngải có phải bị ngu hay không? Lưng đeo đồ nặng như vậy chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến tốc độ, nếu cô ta không vác nổi, anh nhà tôi thân sĩ như vậy chắc chắn sẽ phải giúp, đến lúc đó anh ấy sẽ mệt lắm. 】

【 Tay chân cô ta loèo khoèo thế kia có thể cử động được hay không? Ha ha. 】

Vừa cười xong, nữ nhân trên hình liền xách cái balo cồng kềnh kia lên, động tác nhẹ nhàng linh hoạt, dường như cô không phải xách cái balo nặng trĩu mà là một con búp bê vải được đổ đầy bằng bông.

Cô gái cõng chiếc balo quân dụng to gấp ba lần người mình, thế mà eo không hề cong chút nào, biểu cảm vô cùng bình thản.

Ba lô cồng kềnh mà cô gái cõng theo khiến cho vóc dáng một mét bảy của cô cũng trở nên nhỏ nhắn hơn.

【 Ha ha tiếp tục giả vờ đi, tôi xem cô ta có thể giả bộ được bao lâu, lúc sau đừng có khóc lóc mà tìm đội hỗ trợ đấy.】

Nếu khán giả nhìn kĩ sẽ nhận ra Nam Diên thật sự rất nhẹ nhàng.

Cánh tay và hai chân của cô mặc dù trắng nõn, không có cơ bắp khoa trương nhưng lại rất rắn chắc, bên trong ẩn chứa một lực lượng khó có thể tưởng tượng được.

Balo to đeo trên lưng Nam Diên khiến cho các tổ khác đều cảm thấy vô cùng kì lạ.

Không biết cầm theo thứ đồ tốt gì mà lại nhét nhiều như thế.

Coi như cô ta muốn chịu khổ cho mọi người thấy cũng đâu cần thiết phải chọn hình thức này.

Nam Diên không để ý đến ánh mắt của mọi người.

Cô sẽ không để cho mình chịu khổ, nếu như đây không phải thế giới cấp thấp thì cô đã trực tiếp dời cả chiếc giường êm của mình ra ngoài rồi.

Ánh mắt của đồng đội Cố Thanh Lạc lại quét tới, dừng lại mấy giây rồi mới rời đi.

Người đàn ông dáng người thẳng tắp cõng balo đứng nghiêm túc một bên, mí mắt hơi híp lại, thần sắc đạm mạc, khí chất thanh lãnh đứng độc lập một chỗ.

Nam Diên liếc hắn ta một cái, nghiêm mặt nghĩ: Bộ dáng này đúng là vô sỉ.

Thành viên của bốn tổ khác đã nhanh chóng làm quen lẫn nhau, chỉ có hai ngươi này là không hề chủ động mở miệng, bầu không khí vô cùng lạnh lẽo.

【 Tốt quá, anh ấy chỉ cần ngồi im đã đủ đẹp rồi. 】

【 Tốt cái gì? Nếu như hai người cứ như vậy, mức độ chú ý của tổ này chắc chắn sẽ cuối cùng. 】

Sau khi năm đội đã chuẩn bị sẵn sàng liền lên năm chiếc máy bay phân biệt đánh số từ một đến năm.

Lúc này, ống kính máy quay mới quay một cảnh xuất phát đặc tả.

Thì ra nơi này đúng là có máy bay trực thăng.

【 Mẹ nó, nhìn bằng mắt thường cũng có thể thấy chương trình này thật sự có tiền! Quý một là máy kéo, quý hai là khinh khí cầu, bây giờ quý ba là lái trực thăng sao? 】

Trước khi năm chiếc trực thăng chia tay đến năm địa điểm khác nhau, khung phát trực tiếp ở giữa cũng chia thành năm khung giúp khán giả có thể tùy ý hoán đổi.

Các nhóm khách mời đã bắt đầu trò chuyện, coi như là nói chuyện trong giới.

Chỉ có nhóm ngồi trên trực thăng số năm là vô cùng yên tĩnh.

Cố Thanh Lạc và Nam Diên đều ngồi im.

Hai tay Cố Thanh Lạc vắt trước ngực, nhắm mắt dưỡng thần.

Nam Diên nhìn ra ngoài cửa sổ nhíu mày.

Thật là ồn, cứ nhao nhao vậy.

Đám khán giả: ...

Không khĩ có chút an tĩnh không quen, không phải nói Nhân Ngải là loại trà xanh, nhất định sẽ dán lấy Cố Thanh Lạc sao?

Một câu cũng không nói, định làm cái gì đây?

Nếu không phải nhờ Cố Thanh Lạc đẹp mắt, danh khí cao tự dẫn theo fan, Nhân Ngải lại có một đống chuyện xấu, thì hai người này cứ có bộ dáng ngươi không để ý đến ta, ta mặc xác ngươi thế này thì khu trực tiếp kiểu gì cũng không một bóng người mất.

Hai mươi phút sau, máy bay trực thăng dừng ở một địa điểm sâu trong rừng núi hoang dã.

Lúc cách mặt đất hai ba mươi mét, trong máy bay vung ra mốt sợi dây thừng làm bậc thang.

Sau đó truyền đến giọng nói lạnh lùng vô tình của đạo diễn: "Lấy balo của mọi người sau đó nhảy xuống đi."

【 Tôi nằm mơ sao? Chương trình này trước đây đâu có kí©h thí©ɧ như thế?"

【 Ha ha ha, tôi mới tới từ bên Nhạc lão sư, bên kia thảm hại hơn phải nhảy xuống biển, sau đó tự mình bơi lên bờ ha ha ha."

Nam Diên đã chịu tiếng ồn của cái máy bay này lâu lắm rồi, động tác lưu loát, cõng balo lên, sau đó leo xuống thang dây.

Thang dây có chạm đến mặt đất, nhưng đến khi cách mặt đất còn năm sáu mét, Nam Diên liền buông lỏng tay, trực tiếp nhảy xuống từ thang dây.

Đôi chân dài ưu việt của cô gái vạch ra trên không trung một đường cong xinh đẹp rồi vững vàng rơi xuống đất.

Động tác gọn gàng, mười phần soái khí.

Ở giữa khu bình luận trầm mặc.

_Sn_