Chương 7: Ở nơi không nhìn thấy

“Anh Minh Hi, em muốn ăn kem, chúng ta đi mua được không?”

Giang Tuyết Tình chỉ vào quầy kem nhỏ trước mặt, nắng buổi chiều quá chói chang nên có rất nhiều người xếp hàng ở đây.

Giang Tuyết Tình tuy là tiểu mỹ nữ, nhưng con gái trang điểm tinh xảo trong công viên giải trí đặc biệt nhiều, tất cả đều rất xinh đẹp.

Nhưng khi Kiều Minh Hi đứng ở trong đám người thì ngay lập tức có loại cảm giác hạc lạc trong bầy gà.

Hắn và người chung quanh như thể ở hai thời không khác nhau, cho dù là xếp hàng mua kem, hắn cũng toát lên một loại cảm giác sấm rền gió cuốn và bày mưu lập kế.

Tóm lại chính là một cổ khí thế cường đại, nếu như một người nhát gan đứng trước mặt hắn, hai chân đều sẽ phát run.

Kiều Minh Hi nhìn thật sự quá soái, hơn nữa một chút cũng không giống người sẽ đến công viên giải trí.

Thậm chí còn có nữ sinh muốn đến gần, nhưng lại bị ánh mắt sắc bén mang theo một tia lạnh nhạt của hắn dọa chạy.

Nhưng với cô, hắn vừa dịu dàng vừa săn sóc đến thế, thỏa mãn trong lòng Giang Tuyết Tình gần như không thể dùng lời nào để diễn tả, cái loại cảm giác được quý trọng như thể dù có ba ngàn con sông cũng chỉ múc một gáo nước, đúng là làm người mê muội.

“Vừa rồi có rất nhiều nữ sinh muốn đến gần anh.”

Giang Tuyết Tình cầm lấy cây kem phải xếp hàng mười phút mới mua được, cái lưỡi hồng mịn lè ra, liếʍ bên trái một chút, rồi lại liếʍ bên phải một chút, sau đó hút một ngụm trên đỉnh, ăn rất ngon.

Kiều Minh Hi hoàn toàn không chú ý Giang Tuyết Tình nói cái gì.

Mắt hắn sáng quắc nhìn đầu lưỡi hồng mịn đang liếʍ cây kem, ánh mắt càng ngày càng nóng. Thiếu nữ không biết lực hấp dẫn của cô đối với hắn có bao nhiêu lớn! Lúc này sự tự chủ cường đại của hắn sắp sụp đổ, chỉ muốn hóa thân thành dã thú đè cô ở dưới thân!

“Ăn rất ngon sao?”

Giọng nói Kiều Minh Hi trầm thấp muốn mạng.

Giang Tuyết Tình đón nhận ánh mắt khát vọng của Kiều Minh Hi, nếu muốn ăn vậy thì ăn đi a!

Cô đưa kem cho Kiều Minh Hi, “Anh Minh Hi, anh cũng nếm thử một miếng đi!”

“Anh muốn nếm chỗ này……”

Kiều Minh Hi đột nhiên khom lưng, hung hăng hôn lấy môi Giang Tuyết Tình, tùy ý đoạt lấy tư vị ngọt ngào trong miệng cô.

Vị kem sữa mát lạnh cùng với đầu lưỡi mềm mại của cô gái đan chéo lại thành đồ ngọt mỹ vị nhất, làm hắn nếm trăm lần cũng không ngán, thậm chí còn muốn hôn mãi, không buông cô ra.

“Ha…… Anh Minh Hi sao đột nhiên lại hôn em? Ưm…… Miệng bị hôn sưng hết lên rồi, vừa rồi có rất nhiều người nhìn a! Về sau đừng như vậy ở bên ngoài nha, rất xấu hổ……”

Mặt Giang Tuyết Tình đỏ lên giống như quả táo, lại nhìn thấy có chút kem rớt trên tay, vội vàng liếʍ sạch sẽ phần kem còn lại.

Sau đó cô lại bị Kiều Minh Hi tập kích, lại một lần nữa bị hôn đến thở hồng hộc, thiếu chút nữa ngã vào trong lòng ngực hắn.

Thân thể thật mềm, xương cốt toàn thân bị hôn đến nỗi giòn tan……

Quên đi, hắn muốn hôn thì hôn, cô cũng không có biện pháp ngăn cản, đây là bằng chứng bạn trai thích cô, chỉ là có chút nhiệt tình quá mức.

Giang Tuyết Tình nghĩ thầm.

Dường như đã nhận ra suy nghĩ của Giang Tuyết Tình, Kiều Minh Hi kế tiếp càng quá mức, cách một lát là bắt lấy cô hôn một cái, miệng không dùng son môi cũng đỏ bừng.

Đó là bởi vì sưng lên, bị hôn đến sưng lên!

Giang Tuyết Tình hoài nghi nếu còn như vậy nữa thì miệng cô sẽ bị trầy da a, vì thế không thể không ngăn Kiều Minh Hi lại, “Anh Minh Hi, anh đừng hôn em nữa, anh nhìn miệng em thử đi, vừa hồng vừa sưng…… Chờ tí không ăn cơm chiều được thì sao!”

Thôi được, vì để Giang Tuyết Tình có thể ăn cơm chiều, Kiều Minh Hi không thể không nhịn xuống du͙© vọиɠ muốn hôn môi cô.

Kỳ thật hương vị của phần ăn dành cho hai người mà nhà ăn chuẩn bị rất bình thường, dù sao cũng là ở công viên giải trí, không cần phải cạnh tranh, cũng không cần dựa vào hương vị để kéo khách hàng tới.

Bất quá chơi cả buổi chiều, Giang Tuyết Tình cùng Kiều Minh Hi đều đói bụng, vì thế hai người đều ăn hết phần ăn được đưa lên.

“Chúng ta nghỉ ngơi một lát đi, buổi tối trở ra xem pháo hoa.”

Kiều Minh Hi nghiêm trang nói.

Giống như hắn thuê phòng chính là để Giang Tuyết Tình nghỉ ngơi một hai giờ.

“Được a! Anh Minh Hi thật săn sóc!”

Giang Tuyết Tình trong lòng cảm động, chỉ cảm thấy có người bạn trai như Kiều Minh Hi quả thực quá hạnh phúc!

Căn phòng của gói bao trọn nằm bên trong công viên giải trí, bên ngoài được trang trí như một lâu đài, mỗi phòng đều có một chủ đề cổ tích riêng, trùng hợp chính là, căn phòng mà Kiều Minh Hi đặt có chủ đề là người đẹp và dã thú.

“Người đẹp và dã thú, hì hì…… Anh Minh Hi là dã thú sao?”

Tuy Giang Tuyết Tình chỉ hỏi đơn thuần, nhưng suy nghĩ của Kiều Minh Hi lại không đơn thuần, đến nỗi hắn có phải dã thú hay không, còn phải cần cô đến trả lời.

Chờ đến khi hắn hoàn toàn chiếm hữu cô, đánh dấu cô bằng dấu vết của mình, hung hăng cắm dươиɠ ѵậŧ vào huyệt nhỏ, bắn tinh xâm phạm tử ©υиɠ của cô, cô sẽ biết hắn có phải dã thú hay không.

“Nếu anh là dã thú, anh sẽ hung hăng ăn luôn em!”

Kiều Minh Hi nửa thật nửa giả nói.

Giang Tuyết Tình không những không cảnh giác, ngược lại còn vô cùng mệt mỏi treo ở trên người Kiều Minh Hi, hừ hừ làm nũng.

“Anh Minh Hi lấy cho em ly nước được không?”

Có thể là bởi vì Kiều Minh Hi quá mức nhu hòa lại nuông chiều cô, nên trong tiềm thức, Giang Tuyết Tình cũng muốn thử một chút yêu thích của hắn với cô.

Để hắn xếp hàng mua kem, rồi lại để hắn vì cô bưng trà rót nước, nhưng Kiều Minh Hi vẫn dịu dàng kiên nhẫn đến thế, chiếu cố cô rất khá.

Chỗ duy nhất làm Giang Tuyết Tình không quen chính là Kiều Minh Hi quá thích tiếp xúc tay chân, nắm tay cô, ôm eo cô, sờ sờ bả vai, lại còn thích hôn cô như vậy.

Nếu đây là do người khác làm thì chính là quấy rối tìиɧ ɖu͙©, còn Kiều Minh Hi làm thì chính là động tác nhỏ thích cô, làm Giang Tuyết Tình cảm thấy vừa buồn rầu vừa ngọt ngào.

Nhưng mà ở nơi Giang Tuyết Tình không nhìn thấy, Kiều Minh Hi mà cô cho rằng vừa thân sĩ vừa săn sóc đang làm cái gì?

Một giờ trước.

"Đem loại mê dược mới nhất đến nơi này cho tôi, tôi sẽ gửi vị trí cho cậu, nhanh lên.”

Không đến nửa giờ, mê dược đã được bỏ vào trong túi Kiều Minh Hi, hắn đang ở toilet, quá trình bàn giao cùng lắm cũng chỉ có vài giây.