Chương 19: Cởϊ qυầи áo cho tôi (H)

Phi! Còn anh Hoài Viễn! Hắn quả thực đang vũ nhục cái xưng hô này! Hắn đúng là một kẻ điên bá đạo!

Giang Tuyết Tình khẽ cắn môi, rất không muốn kêu.

Nhưng đối mặt với ánh mắt uy hϊếp của Cận Hoài Viễn, cô vẫn lúng túng làm theo.

Mạng tương đối quan trọng! Mạng tương đối quan trọng! Giang Tuyết Tình ở trong lòng yên lặng ám chỉ, vì mạng nhỏ của mình, cô có thể không biết xấu hổ!

“Cận Hoài Viễn…… Anh Hoài Viễn……”

Buồn nôn muốn chết!

Giang Tuyết Tình nổi hết cả da gà, tại sao cô lại phải gọi một tên đàn ông muốn cưỡиɠ ɠiαи mình là anh Hoài Viễn!

Cận Hoài Viễn nghe được xưng hô thân mật từ trong miệng Giang Tuyết Tình, côn ŧᏂịŧ trở nên càng cứng hơn!

Ánh mắt hắn sáng quắc nhìn Giang Tuyết Tình, cái tay kia không ngừng vuốt ve ở trên người cô.

Dưới thân hắn là thân thể mềm mại nõn nà của cô gái, lúc này Cận Hoài Viễn có một loại xúc động, muốn xoa cô tiến vào trong thân thể, hung hăng chiếm hữu cô!

Cận Hoài Viễn đè ở trên người cô, ánh mắt cùng động tác đều mang theo du͙© vọиɠ chiếm hữu mãnh liệt, hơi thở hormone nồng đậm của người đàn ông ập vào trước mặt.

Giang Tuyết Tình trong lòng vô cùng không tình nguyện nhưng lại không thể giãy giụa.

Nhưng cô không cam lòng! Lần đầu tiên của cô hẳn phải là cho anh Minh Hi! Mà không phải là một tên đàn ông muốn cưỡиɠ ɠiαи cô!

“Tôi sợ hãi…… Ít nhất…… Hôm nay không làm được không? Cầu xin anh! Anh Hoài Viễn…… Đây là lần đầu tiên của tôi, tôi sợ quá…… Anh muốn tôi làm gì cũng được, đừng thương tổn tôi……”

Giang Tuyết Tình chỉ có thể yếu thế, cô đánh cược một ít coi trọng kia trong lòng Cận Hoài Viễn khi thấy cô mềm mại, nếu bị hắn bắt cóc, nhất định là phải có chỗ đặc biệt nhỉ?

Cũng chỉ có thể khẽ cắn môi, đánh cược một ván!

Nếu thua cuộc…… Vậy nằm thẳng đi! Cô cũng không có khả năng bởi vì trinh tiết mà tự sát!

“Phải không? Cái gì cũng nguyện ý?"

Ánh mắt Cận Hoài Viễn ám trầm như cũ, đôi tay kia một khắc cũng không ngừng vuốt ve người Giang Tuyết Tình, mang theo yêu thích không buông tay.

Thật là thoải mái a, chỉ vuốt thôi, cũng khiến cho hắn cứng đến sắp bắn ra!

Bảo bối như vậy, có lẽ có thể chậm rãi nhấm nháp tư vị tốt đẹp của cô, không thể để cô héo tàn trong tay hắn.

“Đúng…… Đúng vậy.”

Cận Hoài Viễn thật sự buông lỏng Giang Tuyết Tình, hắn giang tay ra, cười khẽ với Giang Tuyết Tình nói: “Cởϊ qυầи áo cho tôi.”

Giang Tuyết Tình cảm thấy thẹn đến nỗi đỏ hết cả mặt, thời gian như thể bấm nút tạm dừng, một lát sau, Giang Tuyết Tình vẫn ngồi dậy, đôi tay run rẩy vươn ra.

Cô nếu không muốn bị Cận Hoài Viễn chiếm hữu, vậy thì tạm thời nghe lời.

Cho dù hắn muốn làm cái gì, thì cũng phải thỏa mãn hắn trước, bảo toàn chính mình!

Từng cúc áo sơmi màu đen được cởi ra, cơ ngực và bắp tay của người đàn ông đều rất lớn, cô hoài nghi nếu không cởi, hắn chỉ cần dùng sức một chút là quần áo sẽ rách.

Hơi thở hormone nam tính quá mức mãnh liệt, bao phủ lấy Giang Tuyết Tình làm thân thể cô không ngừng run rẩy, thậm chí xương cốt cũng mềm đi.

Khí thế bức người và dáng người tốt, ánh mắt cực nóng cũng dọa người như vậy.

Giang Tuyết Tình cởϊ áσ sơ mi màu đen ra khỏi bả vai người đàn ông, lúc này thân trên Cận Hoài Viễn đã trần trụi, dáng người tam giác ngược nhìn đặc biệt có sức bật, hình dáng cơ bắp rõ ràng, da thịt màu đồng gợi cảm muốn mạng.

Nhưng trên thân thể hoàn mỹ như vậy lại có một vết sẹo thật dài xỏ xuyên qua, hình thành vẻ đẹp tàn khuyết.

Ánh mắt Giang Tuyết Tình nhịn không được bị hấp dẫn.

“Đây là……”

Phi phi phi! Sao tự nhiên cô lại hỏi cái này? Chẳng may Cận Hoài Viễn nghĩ tới cái gì rồi tâm tình không tốt thì làm sao bây giờ?

“Đây là vết sẹo lưu lại khi tôi cướp lấy danh hiệu vua cờ bạc năm 22 tuổi, tò mò sao? Có muốn biết chuyện của tôi hay không?”

Cận Hoài Viễn bắt lấy tay Giang Tuyết Tình, đem tay nhỏ mềm mụp ấn ở trên ngực vuốt ve, dọc theo một đường đao sẹo xuống phía dưới.

Hắn không chờ Giang Tuyết Tình trả lời, tiếp tục nói: “Cởϊ qυầи của tôi ra.”

Giang Tuyết Tình không dám phản kháng, tiếp tục run rẩy cởϊ qυầи cho Cận Hoài Viễn, theo một tiếng lách cách dây lưng rơi trên mặt đất, quần cũng bị chân Cận Hoài Viễn đá ra.

Trên người hắn chỉ còn lại qυầи ɭóŧ màu đen, bọc lấy côn ŧᏂịŧ diễu võ dương oai bên trong, nơi đó vừa cứng vừa trướng, thẳng tắp nhô lên, đỉnh qυầи ɭóŧ thành một cái lều lớn.

Không nhìn toàn bộ hình dáng cũng biết nơi đó đặc biệt lớn.

Ít nhất thì nó cũng dọa được Giang Tuyết Tình.

Cô và Kiều Minh Hi vẫn luôn dừng lại ở bước đầu tiên, cho dù yêu đương hai tháng cũng chỉ có hôn, ôm và vuốt ve, đến quần áo cũng chưa từng cởi.

Cô nơi nào đã gặp qua hình ảnh dọa người như vậy! Đầu vì loại tính dục cường thế này ập vào trước mặt mà xông đến choáng váng.

“Tiếp tục cởi! Qυầи ɭóŧ cũng phải cởi ra!”

Khẩu khí Cận Hoài Viễn mang theo mệnh lệnh không cho phép cự tuyệt.

“Nhưng mà……”

Cô không muốn nhìn…… Không muốn……

"Em không phải đã nói cái gì cũng làm sao? Hửm? Nếu những lời em nói đều là dối trá, thì tôi đây cũng không cần phải coi nó là thật!”

Giang Tuyết Tình nghe xong, sợ tới mức lập tức lúng túng, đầu ngón tay để bên mép qυầи ɭóŧ, nhẫn tâm dùng sức kéo xuống một cái!

Cô nhắm hai mắt lại, trước mắt lâm vào một mảnh hắc ám

P/s: Mình không set VIP đến hết mùng 3 nhá~~