Chương 1: Cứu vớt nam chủ hắc hóa

【TG 1】: Nam chủ cuốn lên tài chính gió lốc X2

Giang Tuyết Tình lớn lên ở cô nhi viện, thật vất vả mới tốt nghiệp cấp ba ở tuổi 18, có thân phận độc lập tự chủ, có năng lực tự nuôi sống chính mình, lại vô cớ bị sự kiện ô tô liên hoàn va chạm theo đuôi.

14 người tử vong trong tràng sự cố này, 26 người trọng thương, mấy chục người bị thương nhẹ, mà thực xui xẻo chính là, Giang Tuyết Tình chính là một trong những người thiệt mạng.

Nói xui xẻo cô thật sự rất xui xẻo, nói may mắn, loại tình huống trước mắt này, cô hình như thật sự đặc biệt may mắn.

Tử vong sẽ nghênh đón cái gì nhỉ?

Có lẽ chết chính là chết, không có địa phủ, không có linh hồn, mà sẽ là tiêu tán, rất nhiều năm qua đi, bạn thậm chí sẽ không tồn tại trong kí ức của người khác.

Có lẽ chết là tiến vào luân hồi, sau khi uống canh Mạnh bà sẽ bắt đầu một cuộc đời mới, nhưng kia đâu phải là chính bạn, nhỉ?

Nhưng sau khi Giang Tuyết Tình chết đi, cô liền tới trước một cánh cửa, phía sau cửa là một mảnh đen nhánh, trong óc có đoạn ký ức, nói cô phải đi cứu vớt nam chủ hắc hóa, để cho bọn họ không hủy diệt tiểu thế giới.

Sau đó thì?

Giang Tuyết Tình không hiểu ra sao, nói là cứu vớt nam chủ hắc hóa, nhưng cô chỉ là người thường như cát sỏi trong muôn nghìn chúng sinh, cô nên cứu vớt như thế nào?

Không cho cô bàn tay vàng, chỉ cho tên nam chủ, thậm chí đến chuyện gì sẽ phát sinh cũng không biết!

Giang Tuyết Tình ngốc.

“Hệ thống?”

“Chủ Thần?”

“Còn ở đây không?”

Không có người cũng không có âm thanh đáp lại cô, nơi này trống rỗng, chỉ có một phiến cửa đen.

Giang Tuyết Tình đợi thật lâu cũng không có tiếng đáp lại, chỉ có thể coi như chữa ngựa chết thành ngựa sống, tiến vào trong nhánh cửa đen.

Tựa như chỉ hôn mê trong chớp mắt, nhưng lại phảng phất qua thật lâu, Giang Tuyết Tình trở thành một Giang Tuyết Tình trong thế giới khác.

Bề ngoài tương đồng, tên giống nhau, chẳng qua ở thế giới này cô là học sinh cấp ba bình thường có cha mẹ, trước mắt đang học lớp 11 học kỳ 1.

Giang Tuyết Tình có ký ức, 16 năm sinh hoạt trước đây đều vô cùng bình đạm, gia đình khá giả, cha mẹ nghiêm khắc nhưng không mất dịu dàng.

Cô rất mau đã quen kiểu sinh hoạt như vậy.

Trừ bỏ ký ức của thân thể này, trong đầu cũng chỉ có hai cái tên —— Kiều Minh Hi cùng Cận Hoài Viễn.

Giang Tuyết Tình không thể nào hiểu nỗi, cứu vớt nam chủ? Nhưng cô đến nam chủ trông như thế nào cũng không biết, chỉ biết tên thì có thể làm được cái gì?

Cuối cùng Giang Tuyết Tình chỉ có thể lên trên mạng tra xét một chút, đàn ông tên là Kiều Minh Hi có rất nhiều, trong đó nổi tiếng nhất thuộc về tổng giám đốc công ty tài chính Kiều thị, đồng thời hắn cũng là chuyên viên giao dịch chứng khoán cấp Thần.

Mà Cận Hoài Viễn ở trên mạng càng thêm nổi danh hơn, trên danh nghĩa của hắn có đến 37 sòng bạc, gần như toàn bộ biên giới Đổ thành đều bị khống chế trong tay hắn, được người ta coi là vua cờ bạc.

Là hai người bọn họ sao? Nhưng đều đã đi lêи đỉиɦ cao nhân sinh, muốn cái gì thì sẽ có được cái đó, vì sao lại muốn hủy diệt thế giới?

Hơn nữa cho dù đã biết đó là bọn họ, cô có thể làm được gì chứ?

Giang Tuyết Tình quyết định nằm yên.

Mặc kệ có thể cứu vớt nam chủ hắc hóa hay không, đời này dù sao là cô kiếm được, nếu xong thế giới này lập tức chết đi cũng không sao.

……

Lớp 11 học phi thường chuyên sâu, Giang Tuyết Tình tuy rằng đã trải qua kỳ thi đại học, nhưng thế giới của cô cùng thế giới này khó tránh khỏi có chút khác nhau, đối mặt với tri thức khác nhau, cô chỉ có thể nỗ lực tiếp thu.

Trước mắt mục tiêu của cô chính là nỗ lực học tập, tranh thủ thi đậu đại học càng tốt.

Cô đến thế giới này đã gần hai tháng, thành tích cũng ổn định trong hạng năm trên lớp, thỉnh thoảng còn sẽ lên tới hạng ba.

“Kỳ quái…… Qυầи ɭóŧ mình phơi ở bên ngoài sao lại không thấy? Chẳng lẽ là bị gió thổi đi rồi?”

Đây là lần đầu tiên cho nên Giang Tuyết Tình không để ý, chỉ cho rằng qυầи ɭóŧ bị gió thổi mất, nhưng rất nhanh, qυầи ɭóŧ của cô lại không thấy.

“Đã là cái thứ ba rồi! Chẳng lẽ lần sau mình phơi quần áo phải đóng cửa sổ lại sao? Gió lầu 5 mạnh đến vậy luôn hả?!”

Giang Tuyết Tình tức giận nhìn dưới lầu, qυầи ɭóŧ của cô sống không thấy vật chết không thấy xác, ngay cả nhặt cũng không nhặt được.

Trừ bỏ việc qυầи ɭóŧ mất tích, Giang Tuyết Tình còn cảm giác được thân thể có chút đau nhức.

Gần đây thời điểm rời giường hai chân đều đau nhức, giống như đánh nhau với ai vào buổi tối vậy, nhưng trên người không có dấu vết tím xanh, chẳng lẽ là bị quỷ áp giường?

Nhưng buổi tối ngủ rất ngon a!

Đúng là kỳ quái!

……

Đúng là kỳ quái.

Hắn vừa nhìn thấy cô liền cứng.

Kiều Minh Hi, con trai cả Kiều gia, sinh ra trong cuộc liên hôn thế gia quyền thương, chỉ số thông minh cực cao, mới vào cấp ba đã sáng lập ra công ty, khi hai mươi tuổi tài sản cá nhân đã đạt tới trăm tỷ.

Hắn có thể nói là thiên chi kiêu tử, chỉ cần hắn muốn là có được, chỉ cần hắn nhìn không thuận thì sẽ biến mất.

Nhưng mà Kiều Minh Hi sau khi phát dục thành thục có một bí mật không thể nói, bí mật bí ẩn và xấu hổ nhất.

Hắn không có du͙© vọиɠ, cũng không thể cương cứng, thậm chí đến “chào cờ” cũng không có.

Thời niên thiếu trong lòng hắn vô cùng phẫn nộ, bởi vì người khác nói đàn ông bị liệt dương là kẻ vô dụng nhất trên thế giới. Tới 30 tuổi, hắn đã hoàn toàn bình tĩnh, dù sao hết thảy đều rất nhàm chán, làm loại chuyện này khẳng định cũng thực nhàm chán.

Thế giới này trong mắt hắn đều là nhàm chán, thậm chí giây tiếp theo chết đi hắn cũng không cảm thấy đáng tiếc.

Thẳng đến hắn gặp được Giang Tuyết Tình.

Chuyện phát sinh ngày đó hắn cả đời đều nhớ rõ, hắn đang ngồi trong xe xem máy tính xử lý văn kiện, cửa sổ xe mở ra, mà Giang Tuyết Tình từ ngoài xe đi ngang qua.

Hắn thấy sườn mặt cùng bóng dáng của Giang Tuyết Tình, hai chân thon dài thẳng tắp dưới váy đồng phục trắng nõn mê người, còn chưa kịp phản ứng, quần hắn đã bị căng ra thành lều trại lớn.

Hắn cứng.