Chương 7: Nam Thần Quốc Dân Yêu Ta (7)

Editor: Hi Nhiễm

Phục Tang mới ăn cơm ở bên ngoài trở về, mở di động lên thì thấy.

Cô lên hot search.

Tuy nhiên, cô lên hot search với thân phận ‘bạn gái thần bí’.

# Tiêu Mộc xuất hiện cùng bạn gái thần bí #

Kèm theo là ảnh chụp cảnh Tiêu Mộc ôm Phục Tang ở khách sạn với ảnh chụp ở bãi đỗ xe dưới tầng hầm, Tiêu Mộc che chở cô gái đồng thời còn ôm kiểu công chúa, xác định chắc chắn là bạn gái không thể nghi ngờ.

Tin tức này nháy mắt làm nổ tung toàn giới giải trí.

Vô số fans nổi giận, chúc phúc, khóc ở WC, mắng, đủ loại bình luận giống như nồi thập cẩm vậy.

Cũng có rất nhiều cô gái nhìn tỉ mỉ từng chi tiết với ý đồ từ ảnh chụp mơ hồ tìm ra cô gái là nữ minh tinh nào.

Nhưng khăn trải bàn toái hoa bọc kín mít cô gái, thực sự nhìn không ra là ai.

Phục Tang cảm thấy hơi tiếc nuối, nếu bây giờ cô không có nhiều tiếng xấu cô lập tức liền đi thông báo.

【 đây là người đàn ông của tôi, dù đẹp trai nhưng cũng không phải của các cô. 】

Khi cô vẫn đang hứng thú lướt xem bình luận thì bỗng vang lên tiếng đập cửa.

Phục Tang hơi nghi hoặc, buông di động xuống bước ra phía cửa.

Nhìn ra bên ngoài qua mắt mèo, cô thấy có một người đàn ông mặc bộ quần áo màu lam đang đứng ở ngoài.

“Tô Tú có ở nhà không? Cô có đồ chuyển phát nhanh.”

Phục Tang mở cửa, nói: “Chuyển phát nhanh của tôi sao?”

Người đàn ông giao chuyển phát nhanh bình tĩnh nhìn cô vài lần, hỏi: “Cô là Tô Tú phải không?”

“Đúng vậy.”

Phục Tang vừa mới trả lời xong, vẻ mặt người đàn ông trở nên dữ tợn, từ sau lưng hắn móc ra một cây dao.

“Đi vào!” Người đàn ông hung dữ gầm nhẹ.

Phục Tang sững sờ một chút.

Gặp phải nguy hiểm.

【 Ký chủ, tôi kiến nghị cô trực tiếp đánh nát đầu của hắn. 】 Phấn Linh Linh lạnh lùng nói.

Phục Tang: “……”

“Tôi yêu kiều mềm mại đáng yêu như thế này sao giống người sẽ đánh nát đầu người khác được?”

Các hộ gia đình xung quanh phòng nguyên chủ thuê ban ngày đều đi làm, với lại những người khác ở nhà đều là ông bà lão hoặc phụ nữ yếu ớt, người đàn ông này tinh thần không bình thường vì thế vẫn là nên dẫn hắn vào phòng đi.

Vẻ mặt người đàn ông hơi vặn vẹo, cầm dao múa may: “Cô còn không đi vào ông đây chém chết cô!”

Phục Tang lùi lại phía sau mấy bước.

Người đàn ông cầm dao đi vào phòng, đóng cửa lại.

“Kỹ nữ chỉnh dung, không nghĩ tới mặt cô chỉnh cũng không tệ lắm, là bệnh viện nào chỉnh cho hả?” Người đàn ông cầm dao tới gần.

Phục Tang sờ mặt của mình, nghiêm túc nói: “Tôi sinh ra đã đẹp rồi.”

Người đàn ông cười khẩy, mắng: “Đồ đê tiện, cô thật không biết xấu hổ!”

Vừa nói vừa tới gần Phục Tang: “Ông đây sung sướиɠ trước đã rồi đưa cô xuống địa ngục sau!”

Đúng lúc này ——

Trong không trung bỗng nhiên nhảy ra một con thỏ màu đen.

【 Ông mắng ai đấy! Ký chủ nhà tôi là người ông có thể mắng sao! 】

Hai chân con thỏ đen đạp lên mặt người đàn ông, lập tức khiến người đàn ông bị đá lui về sau vài bước.

【 Ông dám hung dữ với ký chủ của tôi! Xem tôi có đánh chết ông không! 】

Phục Tang đứng yên nhìn con thỏ đen đánh người đàn ông một trận lại một trận tơi bời.

# mỹ nữ và dã thú # kết hợp.

Hệ thống nhà cô chính là thô bạo như thế, không hợp một chút nào với vẻ bề ngoài manh manh đáng yêu của nó.

“A! Cái quái gì thế!” Người đàn ông bị đau hét lung tung, cầm dao vung loạn xạ lên, rất nhiều lần liền suýt thì chém vào Hắc Thỏ Tử.

Phục Tang nhẹ nhàng giữ lấy tay của người đàn ông.

Răng rắc, tiếng xương cốt đứt gãy vang lên.

“A ——” người đàn ông hét lên thê thảm, dao nhỏ loảng xoảng rơi xuống mặt đất.

Hắc Thỏ Tử lại đá hai chân nữa liền đá người đàn ông phi bay đập vào tường, bịch bịch rơi xuống đất, bất tỉnh nhân sự.

Lúc nó nhìn sang Phục Tang.

Chỉ thấy vẻ mặt cô gái bi thương nhìn tay mình.

【 Ký chủ, cô bị thương sao? 】

Phục Tang không có phản ứng nào.

Phấn Linh Linh nhanh chóng rà quét một lần thì thấy cơ thể ký chủ không có vết thương nào cả.

Nó tung tăng nhảy nhót đến bên chân cô gái.

【 Ký chủ? 】