Chương 2: Nam Thần Quốc Dân Yêu Ta

Phục Tang đứng ở cửa tự hỏi vài giây, sau đó cô xoay người đi trở lại mép giường, nhìn người đàn ông đang ngủ ngon trên giường.

Nên dùng cách nào gọi hắn dậy đây?

【 Ta nghĩ ký chủ nên trực tiếp đẩy hắn tỉnh dậy. 】 Phấn Linh Linh nói.

Phục Tang lắc đầu, nói: “Sao tôi có thể lỗ mãng như vậy được, không phù hợp với tính cách đáng yêu của tôi, nam thần sẽ không thích như vậy đâu.”

【……】

Cô lấy di động ra bật đồng hồ báo thức lên, đặt điện thoại ở bên cạnh gối của người đàn ông.

“Đinh linh linh ——” tiếng báo thức dồn dập vang lên.

Người đàn ông nằm trên giường rung rung hàng mi, chậm rãi mở mắt ra, hai đôi mắt đen như mực vô cùng đẹp, anh ngẩn người ra, nghi hoặc nhìn Phục Tang.

Cô gái đứng ngược sáng ở trước giường, trên người cô là một bộ quần áo nhăn dúm dó, khuôn mặt nhỏ trắng hồng mang theo ý cười dịu dàng.

“Anh tỉnh rồi.”

Tiêu Mộc ngồi dậy, chiếc chăn theo động tác của hắn mà rơi xuống, lộ ra đường cong khỏe khoắn của cơ ngực và cơ bụng.

Nhận ra chính mình không có mặc quần áo, biểu cảm của người đàn ông có một chút cứng lại.

“Cô là ai?” Giọng nói trầm thấp hơi mang chút gợi cảm dễ nghe, êm tai.

Phục Tang híp mắt lại một chút, hàng lông mi mảnh dài che đi đáy mắt kinh diễm.

(Kinh diễm: kinh ngạc trước vẻ đẹp, vẻ diễm lệ trước mắt)

Người đàn ông bao năm ở vị trí cao, khí chất cao quý như là sinh ra đã có sẵn, bộ dáng hơi lạnh lùng, đẹp trai đến mức khiến vô số người thét chói tai.

Hệ thống truyền thông tin đến đầu của cô【 nguyên chủ tên là Tô Tú, là nghệ sĩ mười tám tuyến trong giới giải trí. 】

Phục Tang hơi mỉm cười, nói: “Tôi tên là Tô Tú.”

Không đợi hắn đặt câu hỏi khác, cô chủ động nói: “Tôi cũng không biết mình vì sao lại ở chỗ này, tôi vừa tỉnh lại liền thấy tôi với anh…..... ngủ chung.”

Khuôn mặt lạnh lùng của Tiêu Mộc lạnh thêm vài phần, nói: “Tô tiểu thư, cô có thể đi ra ngoài một lúc được không?”

Tối hôm qua hắn tham gia một bữa tiệc khánh thành, uống vài chén rượu liền trở về phòng.

Loại tình huống này xuất hiện làm hắn không ngờ tới.

Trong giới giải trí, nữ nghệ sĩ muốn ngủ với hắn rất nhiều, nhưng không ai có thể thành công.

Đúng lúc này ——

Bên ngoài căn phòng truyền đến tiếng đập cửa kịch liệt.

Tiếng đập cửa dồn dập giống như đòi mạng, đồng thời còn vang lên không ít tiếng kêu to.

“Tiêu Mộc anh ra đây đi …… Tiêu Mộc đừng trốn ở bên trong……”

Không nghĩ tới phóng viên đến nhanh như vậy.

Ánh mắt Tiêu Mộc nhìn về phía Phục Tang lạnh hơn, giống như muốn nói cô có ý định xấu.

“Phóng viên không phải do tôi gọi tới.” Phục Tang chớp chớp mắt tỏ vẻ chính mình vô tội.

Tiêu Mộc nhanh chóng xuống giường, nhặt lên quần áo của mình rồi vào phòng tắm.

Phục Tang nhìn thoáng qua bóng dáng của hắn, cô đi ra cửa, nhìn qua mắt mèo nhìn ra bên ngoài.

Bên ngoài thực sự có nhiều phóng viên truyền thông đang đứng khiêng máy quay phim và cầm microphone.

Tiêu Mộc là ảnh đế đang nổi tiếng trong giới giải trí, mười lăm tuổi hắn đóng phim điện ảnh《 Công lược hậu cung 》vào vai tiểu hoàng đế, nhờ đó đoạt được giải thưởng Nam phụ xuất sắc nhất.

Sau đó, con đường diễn viên của Tiêu Mộc như là một bước lên mây, sự nghiệp đi lên như diều gặp gió, 23 tuổi mà đã giành được giải thưởng Ảnh đế.

Tiêu Mộc chính là một trong số ít diễn viên trong giới nghệ sĩ vừa có thực lực vừa có nhiều người hâm mộ, hầu như nửa giới nghệ sĩ đều là bạn tốt của hắn, bị phong làm nam thần quốc dân.

Người hâm mộ thường xuyên gào thét # không hối hận đến Hoa Hạ, nhưng cầu ngủ Tiêu Mộc #.

Nếu Tiêu Mộc và cô – mười tám tuyến nữ minh tinh mang nhiều tiếng xấu, bị chụp lại là cùng ở một phòng khách sạn.

Không cần nghĩ, nửa tháng sau hotsearch sẽ đều là tin tức về cô và Tiêu Mộc.

Như vậy về sau, Tiêu Mộc sẽ yêu cô mới là chuyện lạ.

Lúc Tiêu Mộc từ phòng tắm ra tới, hắn nhận ra cô gái đứng ở phòng ngủ lúc nãy không thấy đâu.

Phía phòng bếp lại truyền đến một vài tiếng động.

Tiêu Mộc hơi sửng sốt, hắn đi tới phòng bếp.