Chương 32

Duy Đường và Lệnh Hồ Lan dắt tay nhau vào thư viện.

Khi đi tới cửa, hai người liền đưa mắt nhìn nhau.

Lệnh Hồ Lan má ửng hồng.

Kiếm chuyện nói để giảm bớt căng thẳng.

Lệnh Hồ Lan: "Tay mình mềm mại không?"

Duy Đường: "Mình dắt tay dễ chịu không?"

Hai người đồng loạt lên tiếng.

Nói xong lại động loạt ngậm miệng.

Càng căng thẳng thêm, làm thế nào đây?

Nam thần lại còn có mặt ngố tàu thế này nữa sao?

Lệnh Hồ Lan cho biết cô cảm thấy vô cùng ngọt ngào.

"Cậu... lần đầu tiên dắt tay con gái sao?"

Duy Đường dùng ánh mắt quan tâm tới thành phần óc nho nhỉ cô.

"Đương nhiên là không phải."

Hồi mẫu giáo từng dắt tay rất nhiều bạn nữ.

Khi chơi trò chơi nắm tay xoay vòng.

Duy Đường tỏ ra rất bình tĩnh.

Lệnh Hồ Lan hồ nghi: Biểu hiện của cậu cho thấy cậu là người mới.

Vào thời khắc quan trọng thì điện thoại đổ chuông.

Lệnh Hồ Lan nghe điện, là phòng giáo vụ gọi tới.

Duy Đường chỉ có thể suy đoán được sơ lược từ một số từ ngữ vụn vặt.

Lý Quần bị xét xử rồi.

Tù giam một năm.

Dưới sự chạy trọt của nhà họ Lý.

Tin rằng cùng lắm nửa năm sau, Lý Quần sẽ được thả ra.

Lệnh Hồ Lan gật đầu ngắt điện thoại.

Cô thở dài thườn thượt.

Thái độ của nhà trước khiến cô rất hài lòng.

Đồng ý đòi hỏi quyền lợi cho sinh viên chứ không phải đùn đẩy, cho qua.

Về điểm này nhà trường đã làm rất tốt.

Còn những việc khác là do thực lực của cô không đủ, không trách được người khác.

Chỉ có thể đợi sau này từ từ tính số.

Lý Quân trong cốt truyện cũng là một kẻ số khổ.

Lệnh Hồ Lan không muốn hành hạ anh ta.

Chỉ cần nam chính trong truyện Quỳnh Dao này không tới gây sự với cô nữa là được.

Cô là chị gái tốt bụng được tặng thẻ người tốt!

Chặng đường năm thứ tư của Duy Đường và Lệnh Hồ Lan trải qua rất thuận lợi.

Một là vì Diệp Nhược Nhược không xuất hiện nữa.

Ngoài ra là trong một năm qua hai người đã xây dựng được tình bạn hữu nghị cách mạng vô cùng thâm hậu.

Dùng câu nói của Phương Hiểu Hạc tức là cách hẹn hò yêu đương của học bá, người thường đúng là không chịu nổi.

Bạn đã từng gặp đôi tình nhân nào cùng nhau đi học, cùng nhau đi thư viện, cùng nhau học buổi tối, cuối tuần cùng đi làm thêm chưa?

Không cần biết bạn đã từng hay chưa từng gặp, dù gì thì cô ấy cũng đã gặp.

OS nội tâm của Phương Hiểu Hạc: Ngoài thi cử ra, những thời gian khác thực sự không muốn làm bạn với học bá.

Thế giới của học bá, đám độn sổ không hiểu.

Thế giới của đám độn sổ, học bá căn bản không muốn hiểu.

#Học bá: Tin tôi đi, nếu như đề thi là chơi game online cũng vẫn có thể khiến các người biết thế nào gọi là thao tác thần thánh.#

Nói tới làm thêm, Lệnh Hồ Lan vô cùng oán thán.

Đã nói là cuối tuần cùng nhau đi làm thêm.

Gã nọ bắt đầu với cà phê máy lạnh.

Cô thì phải đứng bên ngoài đội nắng đội gió lặng lẽ phát tờ rơi.

MK!

Đồ lừa đảo!

Lần đầu tiên nói chuyện wechat là ai khóc lóc nói rằng đang rầu rĩ suy nghĩ xem làm thế nào để tiêu 400 tệ tới cuối lỳ, bây giờ sao lại ra vẻ có tiền thích làm gì thì làm thế này?

Đúng là không khoa học.

Có một lần.

Lệnh Hồ Lan quán oán giận, Duy Đường liền bước ra khỏi tiệm cà phê.

Dáng vẻ cầm cà phê của anh vô cùng quý phái.

Còn cô thì bị nắng cháy tới chảy mỡ, mồ hôi mồ kê nhễ nhại.

"Có việc gì sao?"

"Ai nói rằng mình nghèo tới mức phải cạp đất khi thêm wechat của tôi?"

Duy Đường mỉm cười.

"Cậu vẫn thường gọi tôi là gì?"

"Gian... thương..."

Nói ra hai từ này, Lệnh Hồ Lan cảm thấy trong lòng vô cùng thoải mái.

"Trong thương trường dùng cách của thương trường để giải quyết, thương nhân nhất định phải khiến khách hàng hài lòng. Tôi kêu nghèo là vì muốn cậu cảm thấy 400 tệ tiêu rất xứng đáng. Thế nào? Phục vụ có hài lòng không? Có phải đã khiến cậu khắc cốt ghi tâm rồi không?"

Khốn nạn!

Chị nhớ cả đời!

Gian gian gian gian thương!

Không hổ là gian thương từ nhỏ gian tới lớn.

Đợi khi kết thúc năm thứ tư, Lệnh Hồ Lan đã đen đi trông thấy.

Còn Duy Đường thì vẫn rạng ngời tươi trẻ, đẹp trai miễn chê.

Hai người đứng cạnh nhau càng trở nên mất cân xứng.

Nhưng người ngoài nhìn vào thấy rằng tình cảm của hai người vẫn ngọt ngào, đằm thắm, ai nấy cũng tỏ ra: Nam thần là ông xã quốc dân.

Lệnh Hồ Lan chỉ muốn ngẩng đầu thở dài, nếu không phải vì nhiệm vụ, bạn trai thế này chỉ muốn lập tức đóng gói gửi đi.

Có thấy bạn trai nào đòi bạn gái khoản nợ chưa trả của mười nghìn tệ chưa?

Có thấy bạn trai nào đòi ngày ngày phục vụ bữa sáng với hoa tươi chưa?

Lệnh Hồ Lan chỉ muốn mau chóng hoàn thành nhiệm vụ rời xa gã nọ thôi.

Tuy nhiên...

Tới gần tốt nghiệp, Lệnh Hồ Lan vẫn bị một em khóa dưới tặng cho mười nghìn điểm bạo kích.

Này này, chân tướng không phải như vậy đâu!