Chương 37: Công chúa trong truyện cổ tích đều là kẻ lừa đảo 36 (hết)

Trên gác mái lạnh băng băng giống như mùa đông.

Bên trong có một đóa hoa màu trắng được l*иg pha lê che chở.

Nó đã bắt đầu điêu tàn.

Ở sau nó, có một cổ quan tài làm bằng băng, bên trong nằm một vị thiếu niên dung mạo như thiên sứ.

Thời gian phảng phất như dừng lại trên người hắn.

Tuy rằng có đôi chút lệch lạch với trong cốt truyện bị quả táo độc độc chết.

Nhưng cũng không khác biệt là mấy.

"Hôn một cái thì không có việc gì?" Mộ Ngôn tốn một năm thời gian đọc sách ma pháp.

Cũng chưa thể phá giải chú ngữ trên người Bertha.

Ngược lại nghiên cứu ra ma pháp giúp quái vật khôi phục.

【 đúng đúng, cô hôn một cái. 】 hôn xong chạy nhanh đi thôi.

Mộ Ngôn sờ sờ cánh môi, nhìn chằm chằm thiếu niên trong quan tài băng, mắt hơi cụp xuống, không biết đang nghĩ gì.

"Trừ bỏ này ra không còn biện pháp khác?"

【 không có. 】 chúa tể hệ thống nhanh chóng đáp.

Thật đúng là không có mà.

"Không phải cần nụ hôn của tình yêu sao?" Mộ Ngôn hấp hối còn muốn giãy giụa một chút.

【→_→, có cần dông dài như vậy không, cô hôn một cái là được rồi. 】

Nụ hôn của tình yêu đó cũng là cần Bertha yêu a.

Hệ thống rõ ràng đã biểu hiện Bertha đối với ký chủ độ hảo cảm đã lên tới 70+, tuy rằng còn chưa đạt đến mức yêu.

Nhưng vẫn có thể dùng đi.

【 thỏa hiệp đi, tiểu tỷ tỷ, cô coi như hôn heo đi. 】

"......"

Mộ Ngôn trầm mặc, cúi đầu nhìn Bertha say ngủ, rõ ràng lớn lên rất tinh xảo, bị hệ thống vừa nói.

Cô thiếu chút nữa nhìn thành đầu heo.

Vì cớ gì hệ thống có thể thiểu năng như thế? Ai tạo nghiệt?

Mộ Ngôn có chút bất đắc dĩ thở dài, cúi đầu nhìn Bertha.

Mộ Ngôn nhớ tới con diễn tinh này, chỉ bị nhìn sơ cái đã rớt nước mắt, bị hôn còn không phải khóc chết.

"Tính anh chiếm tiện nghi."

Mộ Ngôn tay đặt trên quan tài băng, mặt trên xúc cảm lạnh lẽo kí©h thí©ɧ Mộ Ngôn.

Cổ lạnh lẽo này như muốn nối thẳng đến tim Mộ Ngôn.

Mộ Ngôn bám người lên, hai mắt khẽ nhắm, cách Bertha càng lúc càng gần.

Hơi thở giao triền, Mộ Ngôn còn có thể cảm giác được Bertha mỏng manh hô hấp.

Cô nhẹ nhàng đè lên môi Bertha, xúc cảm lạnh lẻo ướŧ áŧ.

Mềm mại.

Chỉ dừng lại một giây, khi Mộ Ngôn mở mắt ra lần nữa, đồng tử cô thâm trầm, bên trong chợt loé lên kim quang.

Luồng kim quang đó trực tiếp chui vào người Bertha.

Mộ Ngôn đứng dậy, nhìn thoáng qua Bertha còn chưa có động tĩnh.

"Được chưa?"

Giọng cô nghe không ra hỉ nộ, vẫn giống như ngày thường.

【 chắc được đi. 】 chúa tể hệ thống có chút không xác định nói, 【 tiểu tỷ tỷ, không ấy cô hôn thêm cái nữa? 】

Cảm giác như Bertha chưa có động tĩnh.

Lúc này chúa tể hệ thống còn chưa biết tiểu tỷ tỷ nhà nó hôn một cái đại biểu cho cái gì.

Mộ Ngôn liếc Bertha một cái, không để ý đến hệ thống.

Cô xoay người nhìn đóa hoa sắp điêu tàn.

Thời điểm hoa điêu tàn, cũng là chung điểm cho sinh mệnh của hoàng tử quái vật.

Mộ Ngôn giơ cao cây đũa phép của mình, bắt đầu thi pháp.

Cường đại ma pháp trận dâng lên, này đại khái là một lần ma pháp mạnh nhất Mộ Ngôn đã sử dụng trong vị diện này.

Cứ việc dùng mất một năm để học.

Nhưng muốn giải trừ lời nguyền này, phải trả cái giá lớn cộng thêm thọ mệnh.

【 tiểu tỷ tỷ, chuẩn bị tốt chưa? 】 ở sau khi xác định Bertha sẽ tỉnh.

Chúa tể hệ thống sẽ ở thời điểm Mộ Ngôn dùng xong ma pháp tiêu hao hết thọ mệnh.

Liền đem linh hồn của Mộ Ngôn rút ra.

Vừa vặn lúc này, ma pháp có hiệu lực, quang mang bao phủ toàn bộ lâu đài.

"Nasha..."

Bên trong quang mang, Mộ Ngôn ẩn ẩn nghe thấy một giọng nói mỏng manh.

Bên trong quang mang, thiếu niên đã từ trong băng quan ngồi dậy.

Ánh sáng mãnh liệt khiến dung mạo hắn có vẻ hơi mơ hồ, đôi mắt trong vắt nhìn về phía cô, mang theo chút mịt mờ...