Chương 32: Thiếu Nữ Không Có Lương Tâm (28)

“Nếu không nhớ rõ thì có thể xem lại camera.” Ánh mắt Tô Mộc dừng trên máy theo dõi trong góc nhà.

“Ôi, anh Tô Mộc đẹp trai quá ~” Manh Manh mê trai tiếp tục vỗ tay.

Cửu Thiên Tuế:【 Cũng chỉ có chuyện liên quan tới tiền thì ký chú mới nghiêm túc như vậy. 】

“Đến anh em ruột cũng phải tính toán rõ ràng.” Tô Mộc trả lời nó.

Lời này không bắt bẻ được, Cửu Thiên Tuế bội phục.

【 Nhưng tôi xin tốt bụng nhắc lại một lần nữa, cô không mang được số tiền này đi đâu. 】

Ánh mắt Tô Mộc hơi tối lại:【 Ừm. 】

Ba người được dẫn đi gật đầu: “Tô Mộc nói rất đúng mà.”

“Hôm qua tôi đã tính toán xong tiền của công ty, cũng đã chuyển vào trong tài khoản của mọi người.”

Cô vừa nói xong thì mấy người nhanh chóng chạy tới máy tính kiểm tra, ngay sau đó là những tiếng hoan hô đầy vui sướиɠ.

“Áu áu áu……đã rất lâu rồi ông đây mới có nhiều tiền như này.”

“Người ta có thể ăn được rất nhiều kẹo rồi, ye!”

“Bộ vest mình mới nhìn trúng ngày hôm qua ở trong lòng bàn tay rồi.”

“Há há, cuối cùng cũng không cần bị đòi nợ suốt ngày nữa rồi.”

-

Sau khi Tô Mộc rời khỏi khoa học kỹ thuật Ngôi Sao, cô lập tức lái xe đi về phía bộ khoa học kỹ thuật của tập đoàn Phác thị.

Xe dừng lại ở bãi đỗ xe bên cạnh quán cà phê, gần đó chính là bộ khoa học kỹ thuật của tập đoàn Phác thị, Tô Mộc ngồi trong quán gọi hai cốc cà phê.

Vừa nhìn màn hình máy tính trên tay vừa lẳng lặng chờ đợi người nào đó đến.

Nửa tiếng sau.

Một người đàn ông mặc áo khoác cao bồi, đeo khẩu trang và mũ lưỡi trai đi tới.

Ánh mắt người đó nhìn xung quanh rồi dừng lại trên người Tô Mộc, sau đó bước tới gần.

“Tô Mộc?” Anh ấy dò hỏi.

Cô ngước mắt: “Đúng vậy, ngài Phong Dĩ, mời ngồi.”

Phong Dĩ ngẩn người nhìn cậu con trai tuổi trẻ nhưng khí chất không tầm thường kia, vẻ mặt mang theo vài phần không thể tin.

“Không biết cậu hack máy tính của tôi rồi gọi tôi ra đây là có chuyện gì?”

Trong lúc Phong Dĩ đang làm việc thì máy tính đột nhiên bị hack, dựa vào bảng xếp hạng kỹ thuật top ba trong nước của anh ấy mà lại bị hack. Điều này làm anh ấy rất tò mò người hack máy tính chỉ để gọi anh ấy ra đây là ai.

Nhưng nhìn thiếu niên xinh đẹp trước mắt, thật sự là cậu sao?

“Theo tôi được biết, ngài Phong Dĩ vừa tiến vào Phác thị không lâu, không biết anh có hứng thú đến khoa học kỹ thuật Ngôi Sao không?” Tô Mộc đi thẳng vào vấn đề.

Phong Dĩ cười: “Phác thị càng thích hợp với tôi hơn, cậu tìm sai người rồi.”

Anh ấy gia nhập Phác thị vì Bạch Mạn Tinh, cũng bởi thực lực của nó có thể cho anh ấy những thiết bị, máy móc hiện đại nhất.

“Tôi đã gửi cho anh một bản tài liệu, mong anh quay về đọc rồi hãy cho tôi câu trả lời, tách cà phê này tôi mời.” Cô chỉ nói vài câu ngắn ngủn rồi rời khỏi đây.

Để lại Phong Dĩ nhìn tách cà phê phát ngốc: “Đúng là một người kì quái.”

Khi anh ấy uống xong trở về công ty, mở thư trên máy tính của mình ra, nhìn những dòng chữ trong đó mà đáy mắt lập tức trở nên nóng bỏng, đây … Đây là……

Thật sự là một phương án nghiên cứu làm người ta cảm thấy đầy nhiệt huyết.

Anh ấy không thể kìm nén sự kích động trong lòng, cũng cảm thấy đáng tiếc vì không thể trực tiếp phát biểu ý kiến của mình với cô.

Nhìn dòng chữ khoa học kỹ thuật Ngôi Sao bên dưới.

Anh ấy lại càng thêm hướng tới.

“Khoa học kĩ thuật Ngôi Sao……”

-

Bên kia Tô Mộc vừa về nhà họ Bạch đã bị mẹ Bạch kéo vào trong phòng, thần thần bí bí nói: “Con trai, gần đây phải cẩn thận một chút, không được lơ là. Con tiện nhân Lam Duyệt kia đã được cha con đồng ý cho phép ở lại chủ trạch, sau này sẽ quản lý cuộc sống hàng ngày của chúng ta.

Đồ vật của con đã dọn dẹp xong để trong phòng mẹ, mẹ cũng muốn nhìn xem nó muốn làm gì.”

“Vâng.” Tô Mộc gật đầu.

“Con trai, để con chịu uất ức rồi.” Mẹ Bạch cúi đầu nhìn phần ngực của cô.

Được đăng tại webtruyen