Sau khi thái y kiểm tra qua hết tất cả những người có mặt ở đây, quả nhiên trên tay thục phi có chứa chất độc đã độc chết Vệ quý nhân
Hoàng hậu: " Ngươi còn gì để nói nữa không? "
Thục phi quỳ xuống, cả người đầy chật vật hô to: " Thần thϊếp không có, thần thϊếp bị oan!! "
Hoàng hậu: " Vậy ngươi nói xem, độc trên tay ngươi là từ đâu mà ra "
Thục phi khóc lóc: " Ta không biết, ta thật sự không biết, không phải ta đâu mà "
Lúc này thái y ở một bên lại hướng hoàng hậu cúi đầu, nói tiếp
" Hoàng hậu nương nương, ngoài độc trên tay thục phi nương nương ra, thì bên trong tất cả bát canh của những người ở đây đều được bỏ vào đại hoàng "
Hoàng hậu: " Đại hoàng? "
Thái y: " Vâng, loại thuốc này người bình thường uống vào sẽ không bị sao, thậm chí còn tốt cho cơ thể, nhưng ngược lại, người mang thai uống vào có thể dẫn đến sảy thai "
Mọi người nghe đến đây thì sửng sốt, theo bản năng nhìn về phía Lãnh Tử Nguyệt
Hoàng hậu cũng kinh ngạc, hướng Lãnh Tử Nguyệt đi đến, cầm tay nàng nhẹ nhàng nói
" Tử Nguyệt muội muội, muội có thấy chỗ nào không khỏe không "
Lãnh Tử Nguyệt nhìn bàn tay mình đang bị nắm, lắc đầu
" Không có, ta còn chưa uống canh "
Hoàng hậu: " Vậy thì tốt, vậy thì tốt "
" Tra cho ta, xem người nào lại to gan đến mức, dám làm hại huyết mạch của hoàng thượng! "
Nàng ta vừa ra lệnh xong lại quay lại, dịu dàng nói với Lãnh Tử Nguyệt
" Muội đang mang thai, nếu mệt thì về nghỉ ngơi trước đi "
Lãnh Tử Nguyệt nhìn qua Tần quý nhân đang quỳ ở một bên, cuối cùng cũng gật đầu, được Hạ Nhi đưa về phòng nghỉ ngơi
Hạ Nhi: " Người thật sự không sao chứ? "
Lãnh Tử Nguyệt: " Không sao "
Hạ Nhi: " Chuyện này cần thuộc hạ đi điều tra không? "
Lãnh Tử Nguyệt nhàn nhạt nói: " Không cần đâu "
Hạ Nhi: " Vậy để ta đi làm chút đồ ăn cho người "
" Ừ, đi đi "
Lãnh Tử Nguyệt bàn tay nhẹ xoa xoa bụng, nhàn nhã bước vào phòng
Chuyện sảy ra sau đó nàng cũng được Hạ Nhi kể lại, hung thủ cuối cùng không phải ai khác chính là thục phi, mặc dù vẫn kêu oan không nhận nhưng chứng cứ giành giành, cuối cùng bị đày vào lãnh cung
Nghe thấy kết quả này, Lãnh Tử Nguyệt không có phản ứng gì, chỉ cần mình không bị lôi vào là được
Lãnh Tử Nguyệt ngồi trước bàn, bên trên đặt một tờ giấy, tay nàng cầm bút chăm chú vẽ vẽ lên, không bao lâu liền dừng lại, đưa tờ giấy cho Hạ Nhi
" Mang nó đi tìm một thợ rèn giỏi nào đó, bảo họ làm cho ta cái này, nguyên liệu cũng được ghi ở đó, bảo bọn hắn làm giống y hệt là được "
Hạ Nhi không nói một lời, vừa cầm tờ giấy liền cúi người rời đi
Lãnh Tử Nguyệt ngồi tựa vào gối mềm, nhìn ra ngoài ngắm cảnh qua cửa sổ, ngón tay như có như không vuốt ve cái bụng tròn tròn
...
Trên triều sáng ngày hôm sau, sứ giả tỏ ý muốn cung cấp một lượng lớn mì cho Hiên Viên quốc cùng một số vũ khí, đổi lấy hai nước sẽ kết đồng minh với nhau
Vốn hai nước cũng không chênh lệch nhau mấy, phần lợi còn thuộc về mình, Thượng Quan Kỳ lập tức đồng ý
Sứ giả lúc này mới yên tâm, cáo từ ngay lập tức muốn trở về báo cáo, hẹn hai tháng sau sẽ mang chiếu thư kết đồng minh cùng những đồ đã giao hẹn trước đến
Trong hai tháng này, Lãnh Tử Nguyệt hết ăn rồi lại ngủ, đôi khi bụng truyền đến từng cơn khó chịu, chỉ cần nàng khẽ xoa xoa, hài tử trong bụng sẽ lại an tĩnh trở lại
Huyền Ly quốc đúng thời gian đã định mà mang đồ tới, người được giao lại chính là Đoan Mộc tiểu thư phủ thừa tướng Huyền Ly quốc
Lần đầu tiên hai người gặp mặt chính là ở ngự hoa viên, Lãnh Tử Nguyệt vừa ăn no không có việc gì làm nên đến đó ngắm hoa tản bộ, đúng lúc gặp phải Đoan Mộc Dung vừa mới vào cung
Tầm mắt hai người chạm nhau, ấn tượng đầu tiên của nàng ta để lại cho Lãnh Tử Nguyệt cũng không tệ lắm
Dung nhan xinh đẹp, thái độ bình tĩnh, không kiêu căng siểm nịnh, chỉ nhẹ nhàng cười hướng nàng hơi gật đầu một cái
Lãnh Tử Nguyệt cũng mỉm cười đáp lại, chẳng mấy chốc, thân ảnh Đoan Mộc Dung đã biến mất khỏi tầm mắt nàng
Dường như Đoan Mộc Dung cũng cảm thấy hiếu kì, nàng hỏi tiểu thái giám bên cạnh
" Tiểu công công, vị vừa rồi là...?"
Tiểu công công đột nhiên được hỏi hơi sửng sốt một chút, mới a một tiếng trả lời
" Tiểu thư hỏi vị vừa rồi sao? Đó là Lãnh phi nương nương "
Đoan Mộc Dung: " Vậy sao?...nàng thật đẹp "
Tiểu thái giám cười cười: " Quả thật rất đẹp, nhưng không hiểu sao ngài ấy lại luôn mang mạng che mặt "
Đoan Mộc Dung thản nhiên nói: " Đôi khi che đi một chút sẽ càng tăng thêm sự hấp dẫn đó "
" A...vậy sao? "
Đoan Mộc Dung được đưa đến thư phòng chính, nơi làm việc của hoàng đế
Đến nơi, chỉ một mình nàng được vào, những công công dẫn đường đều phải đứng bên ngoài
Cửa được mở ra, Đoan Mộc Dung bình tĩnh đi vào, dù gặp cửu ngũ chí tôn một nước, nàng cũng không sợ hãi, thản nhiên cúi người, nhẹ nhàng hành lễ
" Thần nữ Đoan Mộc Dung, phụng mệnh hoàng đế Huyền Ly quốc, đến thực hiện hứa hẹn "