nhóm dịch: bánh bao
Nhưng đậu ngũ hương giá rẻ mà, một nồi nguyên liệu có thể nấu được, mấu chốt là ngon nữa, càng nhai càng thơm. Đây cũng là món mà bà ngoại kiếp trước thường làm, chính bà không biết yêu bao nhiêu.
Tạ Khải Thành rất động tâm, trong lòng còn tính toán làm như thế nào, chi phí ra sao, thuyết phục lãnh đạo như thế nào, mình có thể kiếm được bao nhiêu.
Chỉ là cậu ấy vẫn như cũ xị mặt không tiếp nhận, giống như mọi người khắp nơi đều nợ cậu ấy một cái chân khỏe mạnh.
Lúc ăn điểm tâm Tạ Khải Minh cũng không trở về.
Đối với Lâm Khê mà nói, anh không có ở đây càng tốt. Cô siêng năng giúp đỡ bày bát đũa, vụиɠ ŧяộʍ ngửi ngửi, vẫn có chút mùi kỳ quái, cô bưng một chồng chén ra bên ngoài bàn nước rồi lại rửa thêm.
Thật ra lúc này ăn cơm cũng không có dầu mỡ gì, mùi vị kỳ quái đơn giản chỉ là tích lũy từng ngày, lại không có tinh chất rửa sạch.
Cô đi đến mâm cơm vén mấy cái lá rau lớn, cầm tới làm vải rửa chén, tỉ mỉ rửa mấy cái bát một lần nữa.
Gương mặt vốn đang âm trầm của mẹ Tạ thấy thế dịu đi một phần, Triệu Tú Phương lại tức giận.
Cái bát này là do cô ta rửa đấy.
Lâm Khê làm vậy không phải là cố ý làm cho cô ta xấu hổ sao?
“Dì Hai...” Triệu Tú Phương rất ấm ức.
Mẹ Tạ: “Chuẩn bị ăn cơm rồi.”
Trên bàn cơm mọi người đều phát hiện bát cơm sạch sẽ hơn trước rất nhiều, trước kia mép ngoài của chén luôn có cặn bã khô ở trên đó, lúc rửa không dùng sức rửa sạch nên vẫn khô ở đó, còn có hơi mùi gì, lúc này ngược lại càng thêm sạch sẽ.
Nhưng người lớn không ai nói. Nhà này là do mẹ Tạ quản lý, muốn nói trước kia bát không sạch sẽ, vậy không phải đang kiếm chuyến sao.
Tạ Thanh ngáy khò khò uống cháo, ăn một miếng dưa muối, mắt to đều nheo lại, “Oa, bà nội ơi, hôm nay dưa muối ngon quá, bà cho thêm gì sao?”
mẹ Tạ hừ một tiếng, “Không phải dưa muối thôi sao, chỗ nào ngon?”
Tạ Thanh: “Hôm nay ngon, ngọt, không đắng cũng không thối.”
Lâm Khê sau khi thái dưa muối ra rửa lại hai lần, vị đắng chát, dư thừa mặn phía trên liền rửa sạch, lộ ra mùi thơm vốn có của dưa muối, hương vị tự nhiên tốt hơn rất nhiều.
Mà lúc trước mẹ Tạ làm dưa muối, nếu như không phải bề ngoài dính bọt bọt trắng, bà ấy một lần cũng không muốn rửa, hận không thể càng mặn càng tốt, cơm còn tiết kiệm dưa muối.
Mặc dù tất cả mọi người không nói rõ ràng, nhưng có thể nhìn thấy bằng mắt thường, sáng nay rất người chọn ăn dưa muối.