Chương 81

Lục Thương Thần không hiểu tại sao Bạch Tố lại thân mật với hắn như vậy. Mặc dù Bạch Tố thường nói những lời thích hắn, điều đó làm Lục Thương Thần cảm thấy ngày càng lún sâu vào tình cảm ấy.

Nhưng hắn vẫn tự hỏi liệu anh có thật sự thích mình không?

Nếu hắn vẫn giữ nguyên địa vị và dung mạo trước đây, có lẽ hắn sẽ tin rằng những lời Bạch Tố nói là thật lòng. Nhưng bây giờ, trong mắt người khác, hắn chẳng qua chỉ là một kẻ lang thang được Bạch Tố nhặt về mà thôi.

Trước khi khôi phục ký ức, Lục Thương Thần đã từng nghĩ rằng sự thân mật của Bạch Tố có thể chỉ là một cách để giải sầu.

Hắn từng nghe những người trong biệt thự lén lút bàn tán về Bạch Tố, nói rằng trước đây Bạch Tố thường đến quán bar và có những bạn bè ăn chơi, là một tiểu thiếu gia ăn chơi trác táng.

Lục Thương Thần đã gặp nhiều tiểu thiếu gia ăn chơi trác táng, sống xa hoa bên ngoài. Hắn luôn cố tránh liên hệ Bạch Tố với những điều đó, vì chỉ cần nghĩ đến việc anh thân mật với người khác, hắn đã cảm thấy không thể chịu đựng nổi.

Vì vậy, mặc dù hắn vui khi Bạch Tố chủ động gần gũi mình, nhưng hắn vẫn không thể tin được đó là tình cảm thật.

Hắn có thể cảm nhận được rằng Bạch Tố thích mình, nhưng mức độ thích đó bao nhiêu, và vị trí của mình trong lòng Bạch Tố lớn thế nào, hắn không dám nghĩ đến. Có lẽ, trong mắt tiểu thiếu gia, hắn chỉ là một món đồ chơi dễ khống chế, một khi chán nản, Bạch Tố sẽ rời đi.

Nhưng hắn biết rõ một điều: hắn không muốn Bạch Tố rời xa mình, hắn muốn cả hai ở bên nhau mãi mãi!

May mắn thay, trong những lúc thân mật, Bạch Tố từ đầu đã thể hiện sự ngây ngô, điều này khiến Lục Thương Thần không bị sự ghen tuông nhấn chìm.

Hắn vui mừng vì Bạch Tố có hứng thú với mình, dù ban đầu mục đích chỉ là để chơi đùa. Nhưng hắn không quan tâm tới lý do bắt đầu, mà chỉ cần kết quả. Trong lòng Lục Thương Thần, Bạch Tố nhất định thuộc về hắn, cả về thể xác lẫn tâm hồn.

Tuy nhiên, sau khi khôi phục ký ức, hắn lại có những hy vọng lớn lao hơn: hắn muốn tiểu thiếu gia của mình thật sự yêu hắn.

Ngày xưa, Bạch Tố luôn tự tin và tràn đầy năng lượng. Nhưng nếu biết rõ thân phận thật của Lục Thương Thần, có lẽ sẽ không còn thoải mái như trước nữa. Bạch Tố có thể cảm thấy Lục Thương Thần quá khó kiểm soát và rồi sẽ xa lánh hắn.

Vì vậy, Lục Thương Thần tình nguyện tạm thời giữ kín chuyện mình đã khôi phục ký ức, tìm một lý do hợp lý để ở lại bên cạnh Bạch Tố. Bằng cách này, Bạch Tố sẽ không coi hắn là người ngoài, mà còn duy trì sự gần gũi thân mật. Hơn nữa, hắn còn có cơ hội tìm hiểu kỹ mối quan hệ giữa Bạch Tố và Tông Văn Bách. Đối mặt với tình địch, biết mình biết người thì mới có thể thắng.

Lục Thương Thần chưa bao giờ nghĩ mình sẽ trở nên e dè và cẩn trọng đến vậy, nhưng vì Bạch Tố, hắn sẵn sàng hạ thấp bản thân, miễn là người này thật sự có hắn trong lòng!

Những đêm trước khi ở bên nhau, hắn luôn không làm đến cuối cùng, cẩn thận dè dặt, bởi vì trong lòng vẫn cảm thấy bất an. Hắn lo sợ người này đã thử qua mọi thứ, rồi sẽ sớm chán, sau đó đi tìm người khác.

Nhưng bây giờ, Lục Thương Thần đột nhiên nghĩ rằng việc chiếm được người này trước cũng không phải là ý tồi!

Hắn có tiền, có địa vị, mười người như Tông Văn Bách cũng không thể so sánh với hắn. Hắn không nhớ rằng ở Hoa Quốc có gia tộc nổi danh nào mang họ Bạch. Gia đình của Bạch Tố, có lẽ hắn có thể sắp xếp ổn thỏa được.

Đến khi Bạch Tố hoàn toàn thuộc về mình, nếu sau này tiểu thiếu gia thực sự không yêu mình và muốn rời xa, thì Lục Thương Thần nhất định sẽ không để yên. Chính Bạch Tố đã chủ động trêu đùa hắn, vậy thì phải dùng cả đời để trả lại!

Trong những ngày kế tiếp, dù đã nghĩ thông suốt, Lục Thương Thần vẫn chưa có cơ hội thực sự chiếm lấy người trong lòng. Bởi vì hắn nhận thấy Bạch Tố dường như tinh thần không tốt, mỗi đêm nằm xuống đều nhanh chóng ngủ thϊếp đi.

Hắn không biết rằng Bạch Tố mệt mỏi là do đã giúp mình chải vuốt tinh thần lực, nhưng nhìn thấy người mệt nhoài, hắn không nỡ làm phiền thêm. Dù vậy, thời gian bên nhau tại Tuyết Hương vẫn rất vui vẻ, tiếc rằng khoảng thời gian hạnh phúc luôn trôi qua nhanh chóng.

Cốt truyện chính đã sắp được đẩy lên, và phía Tông Văn Bách liên tục thúc giục. Bạch Tố biết rằng mình không thể cứ mãi vui chơi như vậy, đã đến lúc phải trở về. Nhưng đối diện với người yêu chưa khôi phục ký ức, anh vẫn rất lo lắng, chỉ còn cách đưa Lục Thương Thần cùng quay về.

Bản thân Bạch Tố không thể sử dụng tinh thần lực nữa, và anh cũng không biết liệu Lục Thương Thần có thể khôi phục ký ức trong tương lai hay không. Không có ký ức, liệu Lục Thương Thần có thể trở thành vị đại lão thương trường như trước kia không? Nhưng bất kể ra sao, anh đều sẵn lòng giúp đỡ Lục Thương Thần.