Chương 22:Thế Giới III:Ngự Thiên (3)

Editor:__Yue__

Gió mẹ nhàng lai động những cành liễu rủ bên bờ hồ,ung dung tạo nên một đường cung mỹ lệ,gợn sống trên mặt ao hơi hiện lên,tản ra,thỉnh thoảng có những bóng cá màu đỏ chợt lóe lên.

Giang Chử nâng chung trà lên, thổi nhẹ một hơi: “Ngươi bên này phong cảnh ngược lại rất mỹ lệ.”

“Thật sao?” Mộ Thiển Xuyên bật cười nói: “Giang huynh thật không nên nói bậy, Thùy trúc bên đình Hải Đường của ngươi mới đúng là làm người ta đố kỵ”.

Giang Chử hơi sững sờ, lắc đầu không nói tiếng nào, cúi đầu nhấp một ngụm tinh tế phẩm trà.

“Sư tôn! Sư thúc!”Một đệ tử của Giang Chử vội vàng đi vào viện, trước thi lễ, sau đó ngồi dậy nói: “Lạc Quân sư huynh, Ngự Thiên sư huynh và Đỗ Lạp sư huynh phát sinh tranh chấp, đã đánh nhau rồi!”

A? Mộ Thiển Xuyên nhíu mày, ba cái tên này đều rất quen tay, một cái là đồ đệ nhà mình , một cái khác là vai chính đại nhân , một cái khác, nếu như hắn nhớ không lầm bên trong nguyên văn có một Ma tộc tên Đỗ Lạp, làm vai chính thêm không ít phiền phức ,chẳng qua xét thấy quang hoàn của vai chính quá cường đại, hắn vẫn phải vui vẻ đi lĩnh cơm hộp, chỉ là không biết đến tột cùng có phải cùng một người hay không.

Hắn hứng thú đứng lên, gió nhẹ phất tay áo :”Giang huynh, tại hạ trước xin lỗi không tiếp được , hi vọng ngày khác có thể đến vườn của ngươi, nếm thử đào hoa tửu ngươi nhưỡng, tổng thể uống trà mãi cũng nhàm chán, ngươi nói có phải hay không?”

...

Gương mặt Giang Chử cứng đờ:”Hừ! “ Mộ Thiển Xuyên cũng không để ý, xoay người than nhẹ:”Hái hoa đào đem nấu rượu, ấm áp cổ họng say lòng người. “

Tu sĩ như hắn với Giang Chử, dù âm thanh nhỏ như vậy nhũng vẫn có thể nghe rõ ràng, Giang Chử sau lưng mặt đã đen như cục than, bấm pháp quyết, một vần ánh sáng trắng hiện lên, đã không còn bóng người.

Tiểu đồ đệ dẫn đường lặng lẽ lao mồ hôi, Mộ sư thúc gan thật lớn nha, ai không biết sư tôn thích rượu, nhất là hoa đào tửu tự nhưỡng, đã vất vả nhưỡng gần 100 năm , aizz!

Trên đường, Mộ Thiển Xuyên biết được đại khái nguyên nhân 3 người xảy ra tranh chấp, Long Ngự thiên với đồ đệ mình cùng đi dạo phố nhìn trúng cùng một dược liệu xuất tiền muốn mua thì đúng lúc nhân vật phản diện Đổ Lạp tới, cũng muốn mua, còn chỉ cần một góc kia của Long Ngự Thiên , Long Ngự Thiên tự nhiên sẽ không cho, một góc kia của hắn cũng không phải phổ thông, hai người liền bắt đầu “Ta mặc kệ ta mặc kệ, ta chỉ muốn một gốc này” “Mặc kệ như thế nào một gốc này ta tuyệt đối sẽ không cho ngươi” . . . Thế là một lời không hợp, ra tay đánh nhau.

Mộ Thiển Xuyên nâng trán, cây thuốc kia hẳn là nhân vật chính cho thần thú duy nhát trên đời kia của hắn tấn cấp dùng, đối với những người khác đến nói hoàn toàn là gân gà, coi như ngươi nghĩ nó mạnh cũng phải mạnh và hữu dụng một chút có được không?

...... Ký chủ đại nhân thân yêu, hình như cậu quên, Đỗ Lạp không biết kịch bản.

Không xa đã nhìn thấy một đám người vây lít nha lít nhít, quả nhiên tham gia náo nhiệt là thiên tính của con người, chẳng lẽ không sợ bị tai họa lây đến, khó giữ được cái mạng nhỏ à? 110 âm thầm lắc đầu: Ký chủ, cậu không hiểu, đây là vì nghề nghiệp bát quái nên dũng cảm hiến dâng tinh thần quý giá!

Không biết là ai hô một tiếng: “Mộ Sư Thúc tới rồi!” Đám người vù vù nhường ra một con đường, lộ ra ba người vị vây quanh đang đánh nhau không ngừng.

Ba người sớm nghe được động tĩnh, phát động một kích cuối cùng, thế là, Đỗ Lạp hung hăng bị ném ngã trên mặt đất.

Mộ Thiển Xuyên chậm rãi treo lên mỉm cười, cho nên, mình, đây là bị coi nhẹ à?Người bên cạnh hắn chỉ cảm thấy một trận gió thổi qua, không khỏi kéo kéo quần áo, trong lòng buồn bực, sao tự dưng trở nên lạnh rồi?

Mộ Thiển Xuyên đi qua, đem Đỗ Lạp kéo lên, ba người đi lễ: “Sư tôn” “Sư thúc “

Mộ Thiển Xuyên cười gật gật đầu: “Chuyện 3 người các ngươi ta đã hiểu rõ phần lớn,gốc thảo dược kia thuộc về Long Ngự Thiên, về phần Đỗ Lạp, việc ngươi làm quả thật không đúng, nhưng 3 người các ngươi chính là sư huynh đệ, phải đoàn kết thân mật, lại ở trước mặt mọi người tranh chấp không ngớt, thậm chí ra tay đánh nhau, môn quy đều quên hết rồi sao? Toàn bộ đến Tư Quá Nhai suy nghĩ lại 3 ngày, chuyện này ta sẽ nói lại cho sư tôn các ngươi, về phần bọn hắn xử phạt ra sao, ta cũng không biết”.

Ha hả, Mộ Thiển Xuyên tỏ vẻ,phạt vai chính gì đó, thật sự là không thể thoải mái hơn, không phải vừa rồi đánh rất vui vẻ sao? Về phần rơi hảo cảm, hắn sẽ để ý?

Sư tôn, Lạc Quân sững sờ nhìn bóng lưng của hắn, trong lòng khó chịu, mình, có phải là gây chuyện cho cho sư tôn rồi? Sư tôn có phải là không cao hứng không?Hắn có thể hay không về sau sẽ không để ý y nữa?

Đứa nhỏ này, thật sự là não bổ quá mức. . .

“Ngươi không sao chứ?”Long Ngự Thiên ở một bên lo lắng hỏi,y lấy lại tinh thần, lắc đầu: “Không ngại.”

“Đinh! Long Ngự Thiên độ hảo cảm giảm 10%, độ hảo cảm hiện tại của nhân vật là 35% “

“Đinh! Đỗ Lạp độ hảo cảm tăng 30%, độ hảo cảm hiện tại của nhân vật là 65% “

Đột nhiên giọng điện tử vang lên Mộ Thiển Xuyên cũng không có kinh hãi , chỉ là, Đỗ Lạp hảo cảm thế mà lập tức tăng nhiều như vậy, hẳn là cậu ta là máu M?