Editor:__Yue__
“Thiếu gia, có người tìm ngài.”Người hầu gõ vang cửa phòng, Mộ Thiển Xuyên đang lướt wed,nghe vậy sửng sốt :“Biết là ai không?”.Hắn vừa đi xuống lầu vừa hỏi, người hầu lắc đầu: “Anh ta chỉ nói muốn tìm thiếu gia ngài, hơn nữa còn nói có chuyện rất quan trọng, để tôi mau tìm ngài tới.”
Hửm?Mộ Thiển Xuyên cầm điện thoại lên: “Alo.” “Tôi là Long Ngạn Vũ, có thể mời Mộ tiên sinh uống chén trà không?”
Long Ngạn Vũ? Không phải là hạt giống tốt mà long lão gia tử tìm được kia sao?xem ra cũng không phải người yên phận.Có điều, như vậy mới thú vị,không phải sao?
Hắn chậm rãi nhếch khóe môi: “Cực kì vinh hạnh.”
WaIter đem Mộ Thiển Xuyên đến một gian phòng,bên trong có một nam tử trẻ tuổi khoảng 20 tuổi ,nhìn thấy Mộ Thiển Xuyên liền đứng lên:” Chào anh.”Mộ Thiển Xuyên đưa tay bắt tay cùng hắn:”Chào cậu.’’Hai người cùng ngồi.
Long Ngạn Vũ đi thẳng vào vấn đề: “Mộ tiên sinh, có hứng thú hợp tác không?”
Hợp tác,thật sự là từ rất quen tai nha,Mộ Thiển Xuyên trầm mặc không nói.
Long Ngạn Vũ nói tiếp:”Tôi biết chúng ta ở một số phương diện là nhất trí,tôi cũng biết thành tựu ngày hôm nay tôi được,có khả năng cũng có công lao của anh,tôi không biết rốt cuộc mục đích của anh là gì,nhưng tôi biết,chúng ta tạm thời có chung một địch nhân.”
Hắn im lạng phun ra ba chữ: Long Chính Trạch.
Mộ Thiển Xuyên có chút hào hứng: “Nói một chút mục đích của cậu..”
“Tôi muốn lấy được tập đoàn Long Thị.”
-Là muốn mà không phải nghĩ.
Mộ Thiển Xuyên nhìn hắn, người này, bất kể là dã tâm hay năng lực, đều vứt Long Chính Trạch không chỉ một con phố, chỉ là cái thân phận này có chút đáng tiếc.
Có điều,Hắn căng lên da mặt:” Tập đoàn Long thị cơ hồ bảo hết tất cả tài sản của Long Thị,cậu dựa vào cái gì cho rằng mục tiêu của tôi không phải nó?”
Bất quá, hắn kéo căng lên mặt: “Long Thị tập đoàn cơ hồ bao quát Long Thị tất cả tài sản, ngươi dựa vào cái gì cho rằng mục tiêu của ta không phải nó?”
Long Ngạn Vũ tự tin cười: “Đầu tiên thân phận của anh đã quyết định lão gia tử sẽ không để anh thừa kế, tôi không tin anh không rõ điểm này,nhưng anh vẫn như cũ lựa chọn kéo Long Chính Trạch xuống ngựa,đã nói rõ anh vì một vài nguyên chủ mà không muốn Long Chính Trạch có được Long thị, và hiện tại lợi ích của chúng ta cũng không xung đột ,lại có chung một địch nhân ,thế vì sao không hợp tác chứ?” Mộ Thiển Xuyên gật gật đầu: “Cậu nói rất có lý, nếu như nói,tôi muốn chính là vị trí gia chủ Long Thị thì sao?”
Sắc mặt Long Ngạn Vũ thay đổi,1s sau hình như nghĩ đến gì đó ,hòa hoãn sắc măth
Long Ngạn Vũ sắc mặt biến đổi, một giây sau lại tựa như nghĩ đến cái gì, sắc mặt hòa hoãn: “Vì cái gì?”
Mộ Thiển Xuyên tán thưởng cười: “Tôi chỉ là muốn thông qua lấy được vị trí gia chủ đạt được một vật, “Không đợi Long Ngạn Vũ nói gì, hắn tiếp tục nói: “Cậu yên tâm, Tôi cũng sẽ không dùng nó uy hϊếp địa vị của cậu, vả lại rất nhanh nó sẽ biến mất (bị hệ thống thu hồi), sau đó tôi sẽ lập tức rời khỏi Long Thị, chuyện sau đó, tin tưởng lấy thực lực của cậu, thu thập tuyệt đối thừa sức.”Nói đến đây, hắn ngước mắt: “Thế nào?”
Long Ngạn Vũ sắc mặt tốt hơn nhiều: “Hợp tác vui vẻ!”
Mộ Thiển Xuyên đưa cho Long Ngạn Vũ một chút mật văn và tư liệu liên quan đến Long Thị, thuận tiện bán cho hắn một chút cổ phần đã thu mua, còn lại, để tự hắn đi lăn lộn đi , có điều, người a,luôn luôn đều sẽ chừa cho mình một đường lui, không phải sao?
Từ sớm Chân Trân đã hủy bỏ hôn ước với Long Chính Trạch,nhưng Mộ Thiển Xuyên cũng không phát hiện cô đặc biệt thương tâm hay cuồng loạn,thân là một người anh trai hợp cách,Mộ Thiển Xuyên rất là lo lắng.
#em gái luôn thích đem cảm súc giấu ở trong lòng làm saoooo phá?!#
Mấy lần hắn cố ý nói bóng gió thăm dò ý nghĩ của cô,hình như Chân Trân biết gì đó,bất đắc dĩ giải thích:’’ Cho tới bây giờ,người ta thích và yêu chưa bao giờ là Long Chính Trạch, càng sẽ không vì hắn ta mà làm ra chuyện bất lợi gì đối với gia tộc,vả lại đối với việc hủy bỏ hôn ước,em cũng không có cảm giác gì,anh,anh yên tâm đi!.’’
Cao lãnh như cô một lần nói nhiều như vậy cũng là không dễ dàng gì,Mộ Thiển Xuyên thấy thần sắc cô không giống giả bộ,cũng không lại nói cái gì
⁻⁻⁻⁻⁻⁻⁻𝓉𝓪₋𝓵𝓪₋𝓭𝓾𝓸𝓷𝓰₋𝓹𝓱𝓪𝓷₋𝓬𝓪𝓬𝓱⁻⁻⁻⁻⁻⁻⁻⁻⁻⁻⁻