Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Nhanh Chi Tra Nữ Bị Bắt Cứu Vớt Đại Lão Hắc Hóa

Chương 20: Sự cứu rỗi thiếu niên 20

« Chương TrướcChương Tiếp »
Không phải rất quan trọng, chỉ là có chút phiền toái...... "Ôn Cận vọng ngữ khí có chút ý vị thâm trường, con ngươi u ám nhìn Chấp Khanh.

À. "Chấp Khanh theo bản năng nhíu mày, thanh âm có vẻ không vui mà chính nàng cũng không nhận ra," Biết rồi...

Ánh mắt Ôn Cận Vọng lóe lên, đột nhiên nhếch môi, "Chị vẫn luôn xem ti vi sao?

Chấp Khanh tránh ánh mắt của hắn, ra vẻ tự nhiên mà nhìn máy tính, "Đúng vậy, ta một mực xem TV, làm sao vậy?"

Không có việc gì, tỷ tỷ nhìn một chút là có thể ăn cơm tối rồi.

Đôi môi mỏng của Ôn Cận gợi lên một đường cong không dễ phát hiện, ánh mắt dường như lơ đãng xẹt qua rèm cửa sổ hơi mở ra, ý cười càng sâu......

【 đinh -- hắc hóa giá trị -10, trước mắt hắc hóa giá trị bảy mươi bảy phần trăm, kí chủ hôm nay gậy gộc đát~】

Chấp Khanh chỉ là nhẹ nhàng gật đầu, lòng có dư yên mà xem kịch đang hot, không có làm ra bao nhiêu phản ứng.

【 kí chủ, trực tiếp giảm mười cái hắc hóa giá trị a! 】

Chẳng biết tại sao, hôm nay chấp khanh trong lòng luôn có chút kháng cự, có thể là làm "Tỷ tỷ" góc độ đúng là vẫn là có chút luyến tiếc.

Dù sao cũng là sói con mình nuôi lớn mà.

Thẳng đến khi Ôn Cận vọng gọi mình tới ăn cơm, chấp khanh mới bình tĩnh khoác một bộ xiêm y.

Phát hiện mưa rốt cục nhỏ, có thể xem như có xu thế dừng lại, chỉ còn tiếng mưa rơi tí tách.

Hôm nay tâm tình tỷ tỷ không tốt?

Ôn Cận Vọng một bên gắp thức ăn cho nàng một bên lơ đãng hỏi, tuy rằng hắn không có nửa phần ý cười, nhưng chấp khanh luôn cảm thấy đáy mắt Ôn Cận Vọng có vài phần trêu tức.

Không có, tại sao lại hỏi như vậy?

Chấp Khanh mặt mày lãnh đạm, thậm chí không có ngẩng đầu cùng hắn đối diện.

Không có gì. "Ôn Cận Vọng thanh âm cũng nhàn nhạt, một tay đặt ở trên bàn nhẹ nhàng mà khấu trừ, đột nhiên nói," Chị, ngày mai em phải đi công ty.

Chấp Khanh ngước mắt nhìn Ôn Cận Vọng, giật mình một lúc lâu nhếch môi cười nói:

Ừ, rất tốt...... Quả thật nên đến công ty rồi.

Lúc này Ôn Cận Vọng không nói thêm gì, chỉ khẽ gật đầu phụ họa.

Chấp khanh tâm tình phức tạp, nam nữ chính nội dung vở kịch mở ra, hôm nay Tô Ngưng Hoan tới tìm Ôn Cận Vọng, hắn không có giải thích, ngày hôm sau liền muốn rời đi.

Rõ ràng rồi.

Khó trách giá trị hắc hóa rơi nhanh như vậy......

Tuy rằng đây là kết quả cô muốn, nhưng dường như có chút không quen.

Tôi no rồi.

Chấp Khanh lần này ăn còn nhanh hơn Ôn Cận Vọng, buông bát đũa trở về phòng.

Chấp Khanh nằm ở trên giường nhắm mắt cùng 088 nói chuyện phiếm, 【 lần trước ở thế giới này đợi thật nhiều năm đâu, lần này nhanh như vậy sẽ phải rời đi 】

Tôi cứ tưởng có thể ở lại lâu hơn.

Chỉ là không nghĩ tới lần này trở về nhanh như vậy đã bị thay thế.

Chỉ cần một tháng, chỉ cần Ôn Cận Vọng dựa theo kịch bản yêu Tô Ngưng Hoan, giá trị hắc hóa tự nhiên sẽ trống không.

088 có chút kinh ngạc, [kí chủ đây là luyến tiếc?]

Nhiều như vậy cái thế giới cũng không nhìn chấp khanh lưu luyến qua cái nào nam chủ, cái này ký chủ là nó mang qua vô tình nhất một nhiệm, thầm nghĩ trường sinh khoái hoạt...

[không phải] Chấp Khanh xoa xoa mi tâm, [trước kia đãi mỗi cái thế giới, nam nữ chủ kịch bản đều không thế nào mở ra]

【 cũng không nghĩ tới nội dung vở kịch mở ra, trong truyền thuyết nữ chính hào quang cường đại như vậy 】

088 nghe xong lời này, cho là nàng khổ sở, đang chuẩn bị cùng Chấp Khanh nói chân tướng...

Chấp khanh đột nhiên vui vẻ, từ trên giường lập tức ngồi dậy, 【 so với nhiệm vụ Bạch Nguyệt Quang thoải mái hơn nhiều a. 】

Chuẩn bị an ủi 088:...

Quả nhiên, ký chủ vô tình vĩnh viễn là vô tình.
« Chương TrướcChương Tiếp »