Chương 1: Thế giới một: Sự cứu rỗi của thiếu niên 1

"Chấp Khanh, cô không thoát được đâu."

Giọng nói của người đàn ông như tiếng thì thầm của quỷ dữ vang lên bên tai Chấp Khanh, cô quay đầu cười, không một chút do dự nhảy xuống vách núi sâu thẳm. Người đàn ông điên cuồng muốn nắm lấy vạt áo của cô, nhưng chẳng thể nắm được gì, đôi mắt đỏ ngầu phản chiếu hình ảnh cô như một cánh diều đứt dây rơi xuống đáy vực...

Bên tai chỉ còn lại tiếng thở dài của cô.

"A Uyên, chúng ta sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa..."

【Đinh———】

【Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng, điểm đã đầy, đang tiến hành rút lui...】

Lần nữa mở mắt, vách núi sâu thẳm và những mảnh vỡ nổ tung đã hoàn toàn biến mất, Chấp Khánh từ từ tỉnh dậy trong trạm không gian hệ thống quen thuộc, trước mặt cô là một bảng điều khiển đang lơ lửng.

【Đây là kết cục của thế giới sau khi ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, có cần xem không?】

"Không cần." Giọng Chấp Khanh lạnh lùng, "Đừng quên những gì các người đã hứa với tôi."

Chấp Khanh đã đánh đổi ký ức của mình để trở thành người làm nhiệm vụ, đổi lấy sự bất tử. Hệ thống Bạch Nguyệt Quang hứa rằng chỉ cần cô hoàn thành tất cả các nhiệm vụ trong thế giới nhỏ và tích lũy được một vạn điểm thì sẽ cho cô vào thế giới nữ chính để sống nhàn nhã.

Vì nhiệm vụ Bạch Nguyệt Quang, mỗi lần cô nhận được trái tim của nam chính, cô phải đạp đổ rồi rời đi. Nhiều năm như vậy đã làm tổn thương không ít người, công đức của cô cũng bị trừ gần hết...

Bây giờ, cũng đã đến lúc cho cô vào thế giới nhỏ làm nữ chính mà vui vẻ sống.

Hệ thống 088 thu lại bảng điều khiển, nhưng đột nhiên phát ra báo động.

【Đinh... Đinh đinh...】Cả không gian hệ thống nhấp nháy đèn đỏ, tai tràn ngập tiếng báo động, 【Đinh đinh đinh... Phát hiện nam chính trong thế giới nhỏ có quá nhiều oán niệm, thế giới sắp sụp đổ, xin ký chủ duy trì trật tự thế giới...】

"Cái quái gì?" Biểu cảm băng giá của Chấp Khanh xuất hiện vết nứt, chuẩn bị phản đối thì chiếc ghế cô ngồi bắt đầu rung chuyển, đột nhiên mọi thứ trước mắt bắt đầu biến dạng và tối đen...

Chấp Khanh: "!?"

【Đang truyền tống tới thế giới nhỏ đầu tiên: Sự cứu rỗi của thiếu niên——】

Chấp Khanh chưa kịp thốt lên lời nào, đã bị chóng mặt và truyền tống đến một nơi xa lạ...

Lần nữa mở mắt, lúc này trời đang đổ mưa như trút nước, cả bầu trời phủ màu sương mù, khắp nơi toát lên không khí ngột ngạt.

Cô đứng sững sờ bên lề đường, người đi đường vội vã tránh mưa, không một ai chú ý đến sự xuất hiện đột ngột của cô...

"Các người có định cho tôi một lời giải thích không?" Mặc cho những sợi tóc ướt sũng dính vào mặt, Chấp Khanh nắm chặt tay, cố gắng bình tĩnh lại. Những giọt mưa tạt vào mặt khiến cô gần như không mở nổi mắt, đành tạm thời tìm một quán cà phê để trú mưa.

Cô làm nhiệm vụ quá hăng, nam chính bị hắc hóa hoàn toàn, nảy sinh chấp niệm quá sâu với cô, không thể nào có kết thúc tốt đẹp với nữ chính, bây giờ phải sửa lại từ đầu giọng của hệ thống 088 có chút chột dạ, chỉ cần giảm hắc hóa là được.