Chương 5

Chương 5

Tạ Vũ cả người ửng hồng, quần áo ướt đẫm như bị vớt ra từ trong nước, ngực phập phồng kịch liệt, cơ thể ngây ngô tràn đầy dấu hôn như lên án hành vì phạm tội của nam nhân.

Nhậm Thiên Kỳ lấy điện thoại chụp hình liên tiếp. Âm thanh chụp hình làm Tạ Vũ ngẩng đầu nhìn lại. Sau khi thấy rõ hắn đang làm gì thì bất chấp cả người đau nhức mà ngồi dậy muốn dành điện thoại.

"Đưa điện thoại đây...ngươi muốn làm gì? Ngươi như vậy là phạm pháp...ô..ô..ô...hức..."

Thanh âm thiếu niên đầy kinh hoàng thất thố, sau cùng bất lực mà bật khóc thút thít lên.

Nhậm Thiên Kỳ: "Chỉ là bảo đảm thôi. Nếu chuyện hôm nay ngươi không nói với ai thì tất nhiên sẽ không có chuyện gì xảy ra. À...quên nói nói cho ngươi ngay từ lúc đầu ta đã đặt máy quay nên quay được rất rõ ràng ngươi ở dưới thân ta cầu hoan như thế nào. Bây giờ để ta đưa ngươi về."

Tạ Vũ: "Không...không cần, ta có thể tự về được."

Nói xong thiếu niên muốn đứng dậy nhưng cả người như bị xe tải nghiền qua, xương cốt rã rời, hai chân mềm như bông, càng đáng sợ hơn là hắn cảm giác được thứ bên trong hoa huy*t muốn chảy ra. Hắn lập tức kẹp chặt hoa huy*t, muốn nhanh chóng trở về để rửa sạch thứ bên trong.

Lúc thiếu niên sắp "tiếp xúc thân mật" với mặt đất thì một đôi tay rắn chắc ôm lấy thiếu niên.

Nhậm Thiên Kỳ dang tay đỡ lấy Tạ Vũ, lấy qυầи ɭóŧ của thiếu niên vo tròn lại đứt vào hoa huy*t. Cảm giác toan trướng dưới thân làm thiếu niên sợ hãi kinh hô ra tiếng.

"Ngô...ngươi...ngươi làm gì...ân...~"

Nhậm Thiên Kỳ: "Ngoan, làm như vậy sẽ không bị chảy ra, chịu đựng một chút. Chẳng lẽ ngươi muốn mình trở thành tiêu điểm của hôm nay sao. Chẳng hạn như là "Tiểu thiếu gia Tạ thị cùng người đã chiến trong trường học bị nam nhân thao đến không khép chân được"?"

Nghe Nhậm Thiên Kỳ nói, Tạ Vũ cảm thấy một cổ ủy khuất nảy lên trong lòng. Là ai đêm hắn chơi thành như vậy chứ. Bây giờ hắn có quyền gì mà nói hắn.

Tạ Vũ suy nghĩ gì Nhậm Thiên Kỳ không biết, hắn chỉnh lại quần áo của hắn cho ngay ngắn rồi bế bổng thiếu niên lên. Tạ Vũ theo bản năng ôm lấy cổ hắn.

Cả người Tạ Vũ lập tức hồng đến lấy máu. Tuy vừa làm chuyện thân mật nhất nhưng khi đó hắn cũng bị làm cho thần trí tan rã. Tiếp xúc thân mật với người khác khi tỉnh táo như vậy cũng là lần đầu tiên. Từ nhỏ do cơ thể dị dạng làm hắn không muốn tiếp xúc với người khác. Lớn lên cũng vì thế mà không có bạn bè thân thiết gì, Nhậm Thiên Kỳ là người đầu tiên hắn tiếp xúc thân mật (cả bên trong lẫn bên ngoài.cười xấu xa.)

Nhậm Thiên Kỳ ôm Tạ Vũ về ký túc xá. Cao trung Phỉ Á không hổ là nơi tụ tập của phú nhị đại, phú tam đại, phú n đại,...

ký túc xá hoa lệ dị thường nhìn như khách sạn năm sao. Là tiểu thiếu gia được sủng ái của Tạ thị, nếu nơi ở của người khác là phòng thường thì nơi ở của Tạ Vũ phải là phòng tổng thống.

Nhậm Thiên Kỳ đưa thiếu niên đến cửa liền rời đi, Tạ Vũ gian nan bước vào nhà, ngay lập tức hắn đến phòng tắm. Cởϊ qυầи áo nhìn trong gương cả người là dấu hôn chính mình, đầu v* đầy dấu cắn cùng của nam nhân, hoa huy*t bị chơi đến lại đỏ lại sưng, phía dưới còn lấp ló một đầu qυầи ɭóŧ của mình, hắn đỏ mặt chử thầm một tiếng.

"Cầm thú..."

Hắn lấy qυầи ɭóŧ ra khỏi hoa huy*t của mình. Qυầи ɭóŧ rời khỏi hoa huy*t tạo nên một tiếng "phốc" vang dội. Không còn vật cản, tϊиɧ ɖϊ©h͙ hòa lẫn với d*m thủy chảy ra ngoài. Thiếu niên một ta cầm vòi sen dội vào hoa huyệt, một tay lần vào miệng huy*t vẫn chưa khép lại hoàn toàn khuất động bên trong để rửa sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Cảm giác nước phụt thẳng vào hoabtâm làm thiếu làm thiếu niên rêи ɾỉ thành tiếng, thét chói tai mà lên cao trào.

"A...ân...ân...ưʍ...a...a...a...a...~"

----- Vật đổi sao rời, thay đổi sân khấu -----

Cố Nhiên là bạn cùng ký túc xá của Nhậm Thiên Kỳ. Hắn là hội trưởng hội học sinh, tính cách ôn nhu dịu dàng là tình nhân trong mộng của nhiều nữ sinh.

Hắn có một bí mật đó là hắn là gay, hơn nữa vừa liếc mắt là đã coi trọng Nhậm Thiên Kỳ. Thậm chí hắn còn sắp xếp cùng Nhậm Thiên Kỳ một gian ký túc xá nhưng đã hơn một năm mà vẫn không hề có tiến triển gì cả.

Lúc này, trong ký túc xá của Nhậm Thiên Kỳ.

Cố Nhiên: "Ngươi sao hôm nay về trễ vậy?"

Nói xong hắn nhìn những dấu hôn trên cổ Nhậm Thiên Kỳ nhất thời cảm thấy đầu óc choáng váng, trong lòng lửa giận quay cuồng. Hắn hít một hơi thật sâu, cố gắng bình ổn lửa giận trong lòng mình, chỉ chỉ dấu hôn trên cổ Nhậm Thiên Kỳ nói:

"Ngươi hôm nay là..."

Nhậm Thiên Kỳ đi đến trước gương nhìn những dấu vết trên cổ cười nhạt trả lời.

"Ân, hôm nay bắt gặp một cái rất có ý tứ tiểu học đệ."

Cố Nhiên: "Ngươi thích nam? Hơn nữa hôm nay nhìn thấy người ta lần đầu liền làm?"

Nhậm Thiên Kỳ: "Đây là truyện riêng của ta, không cần ngươi quan tâm."

Cố Nhiên trong lòng toan đến lợi hại, ghen ghét đến hai mắt đỏ ngầu, lý trí "bang" một tiếng như bị thứ gì chặt đứt. Hắn không nói hai lời, trực tiếp hôn lên đi. Nụ hôn điên cuồng như phát tiết lửa giận. Sau cùng hắn cắn thật mạnh vào môi Nhậm Thiên Kỳ. Nhậm Thiên Kỳ ăn đau đẩy ra Cố Nhiên. Hành động này chẳng khác gì đổ dầu vào lửa. Cố Nhiên chỉ cảm thấy như có gáo nước lạnh dội vào đầu. Hắn lạnh giọng chất vấn.

"Ngươi vì sao đẩy ra ta? Chỉ có tiểu học đệ của ngươi được còn ta không được? Như vậy hôm nay ta càng phải ngủ đến ngươi."

Nói xong, hắn đẩy Nhậm Thiên Kỳ sát vào góc tường, bản thân thì quỳ trên mặt đất. Cố Nhiên duỗi tay kéo khóa quần của Nhậm Thiên Kỳ ra, thấy hắn không phản đối, Cố Nhiên càng lớn mật. Hắn cẩn thận kéo qυầи ɭóŧ của Nhậm Thiên Kỳ xuống lộ ra côn th*t đã cương cứng. Côn th*t màu tím đen, gân xanh chằng chị, kích cỡ cũng vô cùng dọa người. Cố Nhiên nhìn cự vật đang ngủ say vô ý thức thốt lên: "Thật lớn!" Trên thân côn th*t vẫn còn dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ và d*m thủy của trận hoan ái lúc nãy. Cố Nhiên không vui nhăn nhăn mày, vươn lưỡi liếʍ côn th*t từ đầu đến cuối một lần. Dường như cảm thấy không đủ, hắn vươn hai tay đỡ

lấy côn th*t dưới thân hắn trực tiếp ngậm vào miệng.

End chương 5.

Hôm nay ra hai chương vì mình dư thời gian.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.