Chương 64: Cho anh một cái nón xanh (8)

Vốn dĩ thành phố S đã đủ hỗn loạn, thế nhưng lại không biết cái cậu thiếu niên nhận về Giang gia kia, đổi tên thành Giang Thừa Nghiệp không biết xuất phát từ tâm lý gì, vậy mà... muốn cưỡng bức Diệp Toàn!

Đây là muốn làm nhục cô ta?

Vẫn là thật sự cảm thấy cô ta sẽ cản đường mình?

Hoặc cũng có thể là làm du côn vô lại quen rồi, trong lúc nhất thời thói quen khó sửa đổi?

Dựa theo tuổi tác, Diệp Toàn lớn hớn cậu ta gần mười tuổi, dù cho có được bảo dưỡng chăm sóc da tốt, cũng không có khả năng có mị lực lớn tới mức vậy, dó đó trong mắt người ngoài, sự tình liền biến thành Diệp Toàn lo lắng người thừa kế chính thống trở về địa vị của mình liền khó giữ, cho nên cố ý dụ dỗ Giang Thừa Nghiệp tuổi nhỏ vô tri, từ cháu gái biến thành cháu dâu, triệt để vững chắc địa vị bản thân tại Giang gia.

Mà đối với Thẩm lão phu nhân mà nói, cho dù trước đó đối với Diệp Toàn có bao nhiêu yêu thích thì một khi có cháu trai ruột trở về, vậy phần yêu thích kia tất nhiên cũng sẽ nhạt dần đi, dù là đối với nhân phẩm Diệp Toàn có hiểu biết, thế nhưng tâm sẽ không tự giác hướng tới Giang Thừa Nghiệp.

Trò hề oanh oanh liệt liệt hào môn náo nhiệt như vậy, chấn động đến toàn bộ thành phố S.

Còn Hàn Thế Sâm vốn đã đối với Diệp Toàn có nhiều bất mãn, hiện lại càng khó chịu hơn, trong lúc vẫn còn quan hệ với hắn mà còn phóng túng, quyến rũ khắp nơi, cái này khiến Hàn tổng xưa nay tâm cao khí ngạo làm sao có thể nhịn?!

Huống chi coi như Diệp Toàn không có làm những sự tình kia thì thanh danh của cô ta hiện tại cũng đã hỏng bét.

Hàn Thế Sâm hắn muốn dạng phụ nữ gì mà chẳng có, làm sao có thể đón một đôi giày rách trong mắt người khác vào cửa nhà hắn?

Thế là lúc này Hàn Thế Sâm liền tuyên bố hủy bỏ lễ đính hôn cùng Diệp Toàn, vốn cũng định qua một thời gian ngắn liền kết hôn, hiện tại đã thành *công dã tràng*.

*...* : ý nói cố gắng đến đâu, âu cũng vô ích

Diệp Toàn kiêu ngạo làm sao có thể tiếp nhận kết cục này?

Cô cả đời cơ khổ, cha ruột thì vô nhân, chồng cũ thì bạo hành, thật vất vả từ vũng bùn bẩn thỉu thoát đi ra, bằng bản lĩnh cùng cố gắng mới có thành tựu của ngày hôm nay, lại trong một đêm liền mất đi tất cả, triệt để bị đánh về nguyên hình, cái này khiến cô làm sao cam lòng?

Hiện tại Giang gia né cô như né tà, tên súc sinh Giang Thừa Nghiệp kia hẳn là trốn ở góc nào đó cười nhạo cô thất bại, chờ cô quay đầu đi cầu xin, thừa nhận mình nhiều năm như vậy cướp đoạt thứ thuộc về cậu ta.

Người chồng hoàn mỹ mà cô vất vả kiếm tìm vậy mà cũng không nghe lời giải thích của cô, không giúp cô báo thù, thậm chí còn trực tiếp hủy bỏ hôn ước giữa hai người, để cô trở thành trò cười lớn nhất thành phố.

Về phần con trai, nó cũng không có chút lương tâm nào, hoàn toàn không nhớ rằng cô trước đó đã như thế nào che chở nó trong tay ác ma kia...

Đúng!

Cô vẫn còn có một đứa con trai!

Diệp Toàn trong mắt bỗng nhiên bộc phát ra hy vọng, cô còn có con trai!

Trước đó cô cũng biết phụ nữ chưa lập gia đình sinh con thì đứa con ngoài giá thú này sẽ không được vinh quang gì cho cam, cho nên nghĩ âm thầm đem con trai nhận trở về, đến lúc đó Thế Sâm lại âm thầm làm chút chuyện.

Nói là đứa nhỏ từ bé ốm yếu cần phải đưa ra nước ngoài an dưỡng hiện tại mới đem trở về, vậy đoạn hôn nhân thất bại kia của cô căn bản sẽ không ai để ý đến.

Nhưng là bây giờ...

Cô không có lựa chọn, mất đi sự che chở của Giang gia, cũng không có tình yêu của Thế Sâm, vậy liền dứt khoát xé rách da mặt, kia luận như thế nào, cô đều đã sinh con cho Thế Sâm, đây là sự thật không thể chối cãi!

_______________________________________

Thế là sau khi hai tập đoàn lớn tan rã trong không vui, thì một tin tức chấn động càng đáng chú ý hơn xuất hiện, Hàn Thế Sâm vậy mà đã có một người thừa kế!

Đó chính là đứa con của hắn ta cùng vị hôn thê Diệp Toàn sinh ra, chỉ là giữa hai người phát sinh rất nhiều hiểu lầm, cho nên không có tiết lộ ra ngoài.

Nhưng bởi vì như vậy, Hàn Thế Sâm liền biến thành tên tệ bạc vứt bỏ vợ con?

Người ta không những ở bên hắn ta lâu như vậy, thậm chí còn sinh con trai cho hắn, bây giờ lại muốn một cước đá họ đi, trong lúc nhất thời, tin đồn Diệp Toàn câu dẫn Giang Thừa Nghiệp bị áp đi.

Dẫu sao thấy thế nào, một mao tiểu tử, cũng không sánh nổi với Tổng tài đại nhân tập đoàn Hải Dạ a!

Ở giữa nói không chừng là có ẩn tình khác.

Lần này sự tình càng trở nên phức tạp, điểm mấu chốt toàn bộ rơi xuống trên người Hứa Diệp, chỉ cần đem DNA của cậu mang đến làm kiểm tra thì đó chính là ưu thế cực lớn của Diệp Toàn, đây không phải là điều Mộc Hi Thần hi vọng nhìn thấy.

Huống chi, người đàn bà kia rời đi quả quyết như vậy, bây giờ vì muốn vãn hồi chút tình cảm với tình nhân cũ mà mới nhớ tới đứa con trai của mình, có làm người buồn nôn không chứ?!

Thế nhưng Hứa Diệp...

Mộc Hi Thần cảm thấy thật phiền muộn, thằng bé hiện tại đã lớn, mặc dù nó đã nói qua là không muốn đi cùng Diệp Toàn, nhưng một khi chuyện này bị tuôn ra, nó sẽ oán trách mình không phải bố ruột của nó không?

Liệu nó sẽ bị hai kẻ lòng muông dạ thú kia lừa bịp, muốn đến cái chốn ngợp trong vàng son đó sinh sống chứ?

Hơn hết, hắn, một người đàn ông, một mình gà trống nuôi con lâu như vậy, cho dù quan tâm có thừa thì thằng bé vẫn là thiếu thốn tình thương của mẹ, thật sự... đây là tốt cho nó sao?

Thời điểm Hứa Diệp trở về, nhìn thấy chính là một màn như vậy.

Người đàn ông tuấn mỹ vô song lại đang khó chịu nhíu lông mày, bàn tay không ngừng múa bay trên máy tính giờ lại yên tĩnh, chỉ trầm tư, thoạt nhìn khá phiền muộn.

"Bố, bố đang lo lắng cái gì?" Hứa Diệp đi qua, đem bàn tay hơi lạnh của hắn bao bọc vào trong tay mình.

Hiện tại, tay của bố, cậu đã có thể hoàn toàn nắm thật chặt, đôi bàn tay thon dài khả ái này.

Vô thức xoa xoa lòng bàn tay ấm áp kia, Mộc Hi Thần lấy lại tinh thần, liền nhìn thấy oắt con nhà mình một mặt lo lắng ngồi quỳ chân trước sô pha.

Vẻ ngoài ưu tú được kế thừa từ cha mẹ ruột, hiện tại theo tuổi tác dần tăng lên, càng thêm thâm thúy sắc sảo, nếu không phải cậu đối với bên ngoài luôn luôn là bộ mặt lạnh lùng như băng kia, chỉ sợ đã sớm gây ra một trận ong bướm truy đuổi.

Mà cho dù gương mặt cậu có lạnh lùng thì cũng ngăn cản không nổi những thiếu nam thiếu nữ tuổi dậy thì, thậm chí cái gọi là nam thần băng sơn cao lãnh càng khiến bọn họ càng thêm sùng bái, gần như mỗi ngày, hắn đều có thể nhìn thấy oắt con nghiêm mặt từ trong cặp lật ra từng phong từng phong thư màu hồng phấn, ấy thế mà nó lại mặt không đổi sắc đem toàn bộ ném hết vào trong thùng rác.

"Tiểu Diệp..." Mộc Hi Thần rút một tay ra, tại trên gương mặt của Hứa Diệp chậm rãi vuốt ve, lướt qua cái trán đầy đặn, sống mũi cao cao rồi đến đôi môi mỏng cùng chiếc cằm kiên nghị.

Nhẹ nhàng, tỉ mỉ kí©h thí©ɧ sâu đến da thịt Hứa Diệp, khiến cậu râm ran đến không nhịn được muốn ngay tại chỗ ra tay, ngăn chặn ngứa ngáy trong lòng mới tốt.

"Hứa Diệp, con bây giờ cũng lớn rồi, ở cùng bố hay là cùng mẹ cũng không có gì khác biệt, con thật sự... Không muốn chung sống cùng Diệp Toàn sao? Cô ấy dù sao cũng là mẹ..."

Lời còn chưa dứt, liền bị Hứa Diệp như con gấu lớn mạnh mẽ ôm chặt vào lòng, dáng dấp đã có chút cường tráng toàn bộ đặt trên thân Mộc Hi Thần, vây chặt hắn ở trên ghế salon, không thể động đậy, nhưng lại cẩn thận chống đỡ trọng lượng của mình, không muốn khiến hắn khó chịu.

"Bố không cần con nữa sao?" Hứa Diệp ủy khuất nói, tại cần cổ trắng nõn của Mộc Hi Thần cọ cọ, chóp mũi ngửi cỗ hương thơm thoang thoảng thơm ngát kia, nháy mắt cảm thấy sợi dây lí trí trong đầu đứt phựt, thân thể so với cảm xúc còn muốn thành thật hơn, cho nên lập tức liền có phản ứng.

Sắc mặt của Hứa Diệp có chút cứng đờ, cẩn thận đem nửa người dưới của mình cùng Mộc Hi Thần tách ra, miễn cho bị hắn phát hiện dị trạng. (Edit : Biếи ŧɦái quá anh ê)

"Làm sao có thể, ta chỉ là đang nghĩ, con về sau, nói không chừng, sẽ hận ta..." Mộc Hi Thần khó có lần mà không cự tuyệt sự thân cận của oắt con, thậm chí tùy ý để toàn bộ thân thể oắt con áp lên người mình, đưa tay sờ sờ phần tóc đen sau gáy an ủi.

"Sẽ không, không có khả năng. Bố." Hứa Diệp cười khẽ, thở dài nói : "Đừng lo lắng, vô luận bố đối với con như thế nào, dù bố có làm gì con đi nữa, con cũng sẽ không hận bố, vĩnh viễn sẽ không, bố là mệnh của con a..."

Hơn cả vậy, con yêu người...

Lặng lẽ đem câu cuối cùng kia nuốt vào trong lòng, Hứa Diệp lần này gần như cho thấy tâm ý không muốn rời xa, không chút nào khiến Mộc Hi Thần cảnh giác, Hứa Diệp cảm thấy khoảng thời gian này vất vả quả nhiên là không có uổng phí.

Cho dù cường đại hơn nữa, cũng vẫn sẽ cảm thấy cô độc, tìm không thấy lão công, may có oắt con bầu bạn ở bên nên không còn thấy quá khó khăn nữa.

Chẳng qua, nếu oắt con đã không nguyện ý, thì xem ai có thể ép nó!

DNA sao?

Bất quá cũng không thể không thể động tay chân a…

_____________________________________

Quả nhiên, sau khi hai bố con tâm sự không lâu, Diệp Toàn để chứng minh mình không có nói dối, lần nữa hẹn Hứa Diệp ra ngoài, vụиɠ ŧяộʍ lấy tóc của cậu, cũng ghi hình toàn bộ quá trình ở camera giấu kín, để lưu làm chứng cứ, chứng minh mình không có giở trò.

Thật vất vả thuyết phục Hàn Thế Sâm đã đối với cô sinh ra chán ghét đi làm DNA, nhưng kết quả lại làm cho cô ta giật thót tim, bọn họ không phải cha con?

Cái này làm sao có thể!

Giám định cha con là giám định tương đối bình thường, tỷ lệ sai lầm rất nhỏ, nhưng bởi vì Diệp Toàn vẫn chưa từ bỏ ý định, lại tự mình làm giám định, nhưng kết quả triệt để đánh cô ta vào vực sâu.

Hứa Diệp là con của cô ta, nhưng lại không phải của Hàn Thế Sâm?

Đây không có khả năng...

Khi đó, cô chỉ có một người đàn ông là Hàn Thế Sâm, về sau khi cô chấp nhận kết hôn cùng Hứa Thượng cũng là lúc phát hiện mình mang thai, trong lúc đó cũng chỉ có một người, sao lại có thể như thế này?

Cô tuyệt đối tin tưởng sự trong sạch của mình, nhưng mà Hàn Thế Sâm lại triệt để mất đi tín nhiệm đối với người đàn bà này, kết quả kiểm tra không có khả năng sai sót, vậy liền khẳng định con đàn bà này đang nói láo.

Không nghĩ tới vì trở mình, mà ngay cả lời nói dối như vậy cũng dám nói ra, may mà hắn đối với đứa trẻ chưa từng gặp mặt kia không ôm lấy mong đợi gì, hiện tại xem ra…

Hắn đã hoàn toàn trở thành trò cười của thành phố S!

Bị con đàn bà này hủy hoại thanh danh còn không nói, đã vậy còn nói láo rằng đã sinh con cho hắn, thật sự là ti tiện.

Quả nhiên, cô ta cho tới bây giờ đều chưa từng thay đổi, vĩnh viễn đều như năm đó vì tiền mà chủ động bò lên lên giường hắn, là loại phụ nữ đê tiện bẩn thỉu mà thôi!

Chọc giận Hàn Thế Sâm, hiển nhiên là triệt để phá hỏng con đường của Diệp Toàn, dù cho cô ta có khóc rống như thế nào, muốn dùng máu của Hứa Diệp lại một lần nữa làm xét nghiệm, cũng không ai thèm để ý tới.

Diệp Toàn không chỉ có mất đi công việc nhà thiết kế, còn mất đi sự che chở của Thẩm lão phu nhân, không có bối cảnh thâm hậu, cô chả là gì trong xã hội thượng lưu.

Tại sao lại như vậy chứ?

Sao ông trời có thể trêu đùa cô như vậy?

Phút chốc, cô lại nhớ tới cái kẻ hại cô đến nông nỗi này - Giang Thừa Nghiệp, nếu như không có mày, Thẩm lão phu nhân vĩnh viễn sẽ là hậu thuẫn của tao, toàn bộ Giang gia đều sẽ là của tao!

Nếu như không phải mày dám làm loại chuyện đó với tao, Thế Sâm làm sao có thể thất vọng với tao như vậy? Đáng lẽ hiện tại tao vẫn là Tổng tài phu nhân Hải Dạ tương lai!

Cảm xúc oán hận cực độ ăn mòn nội tâm Diệp Toàn, công thêm những cực khổ mà cô đã chịu từ nhỏ, dưới áp lực dư luận, cô đã hoàn toàn bị đè sập, nhất là những mặt âm u ngoan độc bị che giấu thì giờ đây không còn kìm nén nữa, từng cái bản kế hoạch độc ác tại trong đầu cô hình thành.

Giang Thừa Nghiệp cái gì, tất cả đều không nên tồn tại!

Chờ tên đó không còn nữa, Giang gia vẫn là thiên hạ của cô, cô vẫn sẽ là người thừa kế của Giang gia, Thế Sâm cũng nhất định sẽ lại lần nữa cùng cô đính hôn, đến lúc đó lại đi làm giám định, như vậy một nhà đoàn tụ, tốt biết bao nhiêu...

Diệp Toàn trang điểm tinh xảo, gọi điện cho cái bao cỏ kia, đè thấp âm thanh cầu xin anh ta tới gặp mặt, nhìn gương mặt xinh đẹp trong gương, trong thoáng chốc tưởng tượng đến viễn cảnh cô được tất cả mọi người trong hào môn tranh nhau lấy lòng.

Đẹp như này.

Đây mới là Diệp Toàn, cô xứng đáng có một cuộc sống tươi đẹp hơn...