“Thật xin lỗi, Tịch Lang, cậu rất tốt, nhưng mà. . . mình. . . mình vẫn không thể tiếp nhận cậu , người mình yêu chính là Duẫn Hạo, cậu. . . cậu sẽ chúc phúc chúng mình chứ? Cậu là bạn tốt nhất của mình , mình không nghĩ. . . Không nghĩ mất đi cậu . . ."
Một cô gái mặc chiếc váy trắng liền thân có gương mặt vô cùng tinh xảo, nhưng giờ phút này trên gương mặt không son phấn ấy lại đang tràn đầy nước mắt, trong đôi mắt to ướt sũng đó lại tràn đầy chờ mong , phảng phất nếu như cự tuyệt một đôi mắt như vậy chính là một tội ác tày trời.
Đứng đối diện cô chính là một chàng trai vô cùng tuấn mỹ ưu nhã , dù chỉ là lẳng lặng đứng ở nơi đó cũng khiến người khác khó mà xem nhẹ toàn thân quý khí của hắn , giờ khắc này vẻ mặt hắn đang tràn đầy thống khổ, đau thương ở đáy mắt đủ để khiến cho người có tâm địa sắt đá nhất rơi lệ, đã vậy còn cố gắng nở một nụ cười so với khóc còn khó coi hơn, vô cùng ôn nhu mà an ủi cô gái : “Không có chuyện gì , tiểu Nguyệt, mình hiểu. . . mình đều hiểu, chỉ cần cậu hạnh phúc là được , mình sẽ chúc phúc cho các cậu.”
Lông mi cong cong của hắn hơi run rẩy, giống như không có cách nào để thừa nhận, cuối cùng thống khổ mà nhắm mắt lại. Quay người muốn rời đi, lại nhìn thấy một chiếc xe tải lớn đang lao tới , không chút do dự liền đẩy cô gái ra , cuối cùng ngã vào trong vũng máu, trong mơ hồ nghe được tiếng tê tâm liệt phế của cô, hoảng hốt gọi hắn, cố gắng thanh tỉnh, an ủi : “Không khóc. . . Tiểu Nguyệt, phải . . . phải hạnh phúc....” Rất nhanh liền triệt để lâm vào hắc ám.
Tịch Lang, không, là Mộc Hi Thần chậm rãi mở hai mắt ra, hắn hiện tại đang ở trong một căn phòng thuần trắng, hai bên trái phải rộng chừng 20m², bên trong có bàn, giường và đồ dùng tất cả đều thuần một màu trắng, nhìn qua sạch sẽ đến mức làm người ta ngạt thở.
“Thao, tai nạn xe cộ gì đó, đau chết đi được, đúng là con đàn bà ngu xuẩn!
Người đàn ông mới vừa rồi còn ôn tồn lễ độ trong nháy mắt gương mặt liền vặn vẹo, Mộc Hi Thần hung hăng nắm tóc mình, sau đó nặng nề mà nằm vật xuống giường, chỉnh sửa lại một chút tình huống nhiệm vụ đã hoàn thành lần này.
Trên cổ tay hắn là một chiếc vòng bạc đang loé lên các mục số liệu, nếu là nhìn kỹ lại, liền sẽ phát hiện cái vòng tay này căn bản không có đường nối, tựa như mọc ở trên tay, nhưng mà tuyệt đối không nên nhìn mặt ngoài mà cho nó là vô hại, là một sản phẩm của nền khoa học kỹ thuật tối cao, trừ bỏ bên ngoài tuyên bố nhiệm vụ, gần như có quyền khống chế tuyệt đối đối với ký chủ.
Mộc Hi Thần tại thế giới nguyên bản, cũng được coi là một *cao phú soái*, cả đời trôi chảy cơ hồ không có trải qua trắc trở gì, nếu không phải hắn chết do tai nạn xe cộ, cũng như trơ mắt nhìn thân nhân quan trọng nhất của mình lần lượt chết thảm thì làm sao có thể ngờ được rằng nhân tính con người thế mà lại có thể ghê tởm đến mức đó?
*...* : đẹp trai, nhà giàu là mẫu người đàn ông lý tưởng của mọi cô gái
Bị người cha cặn bã của mình lừa gạt, lầm tưởng lão ta thật sự yêu thương hắn, nhưng mà hoá ra lại chỉ là muốn dưỡng phế con trưởng là hắn , thậm chí còn lên kế hoạch gϊếŧ chết hắn ngay trong lễ trưởng thành, gián tiếp dẫn đến cái chết của mẹ hắn cũng trực tiếp hại chết ông của hắn.
Mà hết thảy việc này, cũng chỉ là vì khối tài sản kếch sù của Mộc gia cùng với lòng ghen ghét, đố kị , tự ti kia gây ra ?
A, quả thực là trò cười lớn nhất thiên hạ!
Mộc Hi Thần phiêu phiêu ở trên không trung, nhìn xuống thân thể đã nát bét đến nhìn không ra gì của mình, lấy hình thể linh hồn trơ mắt nhìn hai người quan trọng nhất của mình bị súc sinh kia hại chết, lòng đau đến gần như chết lặng, thẳng đến khi trong đầu của hắn xuất hiện một thanh âm, “Muốn sống không?”
“Ngươi là ai?” Mộc Hi Thần quay đầu nhìn xung quanh, muốn tìm ra nơi giọng nói kia phát ra, thế nhưng lại không phát hiện được thứ gì, thanh âm kia tựa như trực tiếp xuất hiện trong đầu hắn, khiến hắn sởn tóc gáy.
“Muốn sống không? Tới làm nhiệm vụ đi, chỉ cần đạt yêu cầu, liền có thể đưa ngươi trở lại một ngày trước khi ngươi chết.” Cái thanh âm kia nói như vậy, rõ ràng là một giọng nói máy móc lạnh băng nhưng lại giống như ma chú, một lần lại một lần quanh quẩn trong đầu hắn, mang theo cám dỗ khó mà cự tuyệt.
Mộc Hi Thần trầm mặc, dù sao hắn cũng không có lựa chọn nào khác, coi như là bị lừa, cũng tốt hơn so với thực tại hỏng bét này, không phải sao?
Nghĩ như vậy, hắn phi thường dứt khoát cùng cái hệ thống không hiểu tại sao lại xuất hiện này đạt thành hiệp nghị, sau đó cái hệ thống đánh số 233 kia tuyên bố nhiệm vụ, từ đây bắt đầu đi trên con đường khổ bức .
Đúng, ngươi không nhìn lầm đâu, chính là khổ bức.
Bởi vì, Mộc Hi Thần hắn, bị hố!
Cái hệ thống kia tên là hệ thống pháo hôi, sẽ dẫn dắt ký chủ của nó tiến vào từng cái thế giới khác nhau , dựa theo kịch bản đã định, hoàn thành sứ mệnh làm một pháo hôi của mình, sau đó, quang vinh đi *lĩnh cơm hộp*.
*...* : Khi một nhân vật nào đó đã chết rồi thì được gọi là lãnh cơm hộp, biểu thị người đó out game, toi mạng rồi, cơm hộp còn có nghĩa là cát xê.
Cái gọi là pháo hôi, chính là làm chất xúc tác cho nhân vật chính , làm bàn đạp và làm vô số chuyện ngu xuẩn nữa, vô luận trước đó bảo hộ nữ chính có bao nhiêu vất vả, chỉ cần nam chính xuất hiện, dỗ ngon dỗ ngọt một phát, nháy mắt liền biến thành sao băng trên bầu trời sáng mù mắt.
Nhưng mà, chỉ vẻn vẹn là như vậy thôi sao? Quả thực là quá ngây thơ! ! Ngược tâm chỉ là chuyện nhỏ, còn có các loại ngược thân aaaaaa!
Tựa như nhiệm vụ lần này, Tịch Lang cùng nữ chính Tưởng Tân Nguyệt là thanh mai trúc mã đã có hôn ước với nhau, sau đó nam chính đột nhiên xuất hiện, dùng hào quang nhân vật chính nhẹ nhàng thông đồng, đem nữ chính đi, đương nhiên căn cứ vào các kịch bản cơ bản của 123 tiểu thuyết ngôn tình, bất luận nam chính ngược nữ chính như thế nào, dù là ngược đến nát bét tơi tả, cuối cùng đều có thể HE.
Cho nên liền mới có một màn kia, Tưởng Tân Nguyệt cùng Tịch Lang ngả bài, mặc dù Tịch Lang trong lòng vô cùng thống khổ, cũng chỉ có thể chấp nhận, sau đó lui về khoảng cách bạn bè mà yên lặng bảo hộ.
Vốn dĩ cứ như vậy yên lặng rời khỏi, sau đó quên nhau, kết cục như vậy cũng không tệ, thế nhưng là làm một pháo hôi, làm sao có thể có kết cục yên ổn được? Lại làm sao có thể để hắn giống một vật cản trở ở giữa nam nữ chính được ?
Tất nhiên là phải nhổ bỏ hoàn toàn! Không thì làm sao hai lão nhân gia có thể chuyên tâm vui vui vẻ vẻ HE?
Quả nhiên, hắn cũng chỉ có thể dựa theo kịch bản đem nữ chính đẩy ra, sau đó chính mình đi lĩnh cơm hộp, thế nhưng dù đã trả giá bằng cả sinh mạng bất quá cũng chỉ khiến nữ chính thổn thức một hồi mà thôi, một tuần sau liền cùng nam chính vui vẻ đi kết hôn.
Kết! Hôn!!
Kiếp sống của pháo hôi cứ thế lặp đi lặp lại, tựa như một thằng ngu bị lừa gạt, dựa theo kịch bản đã định, biết phía trước là bi kịch nhưng vẫn phải đâm đầu vào, thật đúng là đem người ta bức đến phát điên, nếu như tâm lý thừa nhận kém một chút, đã sớm phát điên rồi, mà dưới áp bách của hệ thống thì bình thường cũng sắp sụp đổ.
Là một người có ham muốn khống chế mọi việc tuyệt đối, Mộc Hi Thần không giờ khắc nào là không tìm kiếm phương pháp giải thoát khỏi tình huống hiện tại, trong lúc không ngừng tìm tòi, hắn dần dần phát hiện, kỳ thật hắn cũng không phải là người làm nhiệm vụ duy nhất .
Cũng có rất nhiều hệ thống như vậy , cái gì hệ thống nam chính, hệ thống nữ chính, hệ thống nam xứng ... thế nhưng là không thể nghi ngờ hệ thống pháo hôi là khổ bức nhất , mà qua mấy trăm lần luân hồi hắn dần dần nhận ra chân tướng cái gì gọi là hệ thống cùng Chủ Thần.
Trên thực tế nó căn bản không có ý định đem hắn trả lại thế giới cũ, cái gọi là sống lại, bất quá chẳng qua cũng chỉ là một loại huỷ diệt khác mà thôi.
Mỗi khi trải qua một cái thế giới, người làm nhiệm vụ thành công hoàn thành nhiệm vụ, liền sẽ thu được điểm tích phân tương ứng, có thể dùng để đổi các loại thân thể hoặc tinh thần thậm chí là các kỹ năng cường hóa cũng là vì để thích ứng tốt hơn với thế giới tiếp theo .
Nghe có vẻ như cũng không tồi, thế nhưng mà không ngừng mạnh lên, cứ tuần hoàn như vậy một ngày nào đó bọn hắn sẽ trở lên mạnh đến mức có khả năng thoát ly khỏi sự khống chế của Chủ Thần, thế nhưng có vô số người làm nhiệm vụ giống như hắn thời điểm tinh thần lực của bọn họ đạt đến khả năng uy hϊếp đến Chủ Thần thì liền bị Chủ Thần thông qua hệ thống xóa bỏ hoàn toàn, những cái tinh thần lực bị phân tán cùng năng lượng linh hồn kia sẽ trở thành chất dinh dưỡng để giúp nó duy trì các thế giới lớn nhỏ.
Cho nên bọn hắn bất quá là làm không công cho Chủ Thần mà thôi, hơn nữa còn là cái loại *qua sông đoạn cầu tháo cối gϊếŧ lừa* , cứ như vậy dựa theo kịch bản mà tìm đường chết, quả thực giống như thằng hề diễn xiếc để giải trí, ngu ngốc!
*...* : Sau khi xay xong thì gϊếŧ chết lừa , qua sông dỡ cầu; qua cầu rút ván; ăn cháo đá bát; qua rào vỗ vế hết rên quên thầy
Mộc Hi Thần không ngừng nghĩ cách thoát khỏi tình trạng này, hắn phát hiện khống chế của hệ thống đối với hắn càng ngày càng yếu, có nghĩa là năng lượng của hắn đã đủ mạnh, có lẽ đã bị Chủ Thần để mắt tới, cho nên hắn nhất định phải tìm được cách trốn thoát, lúc cần thiết, dù là *ngọc thạch câu phần*, cũng sẽ không để bọn chúng đạt được!
*...* : ngọc nát đá tan (ngọc đá đều cháy; tốt hay xấu rồi cũng bị tiêu hủy)
Mà bây giờ, chỉ là còn thiếu cái gọi là cơ hội.
Đang lúc hắn nhàn nhã thoải mái chờ hệ thống tuyên bố nhiệm vụ tiếp theo thì hệ thống lại phát tới một tin cảnh báo, “Cảnh báo cảnh báo, không gian Chủ Thần bị một vật thể không xác định xâm lấn, cổng không gian sẽ đóng lại sau năm phút.” Nói xong, liền không xuất hiện nữa, rõ ràng vẫn là giọng nói lạnh băng không cảm xúc như trước nhưng lại không hiểu sao mang theo một tia khẩn trương cùng nặng nề cơ hồ khó mà phát hiện được.
Lập tức hai mắt Mộc Hi Thần sáng lên, ngoại vật xâm lấn sao? Xem ra ông trời cũng nhìn ngứa mắt chúng !
Hắn từ bên trong ngăn kéo cạnh giường lấy ra một con dao nhỏ, tại trên cổ tay của mình hoạt động mấy cái, trong mắt không chút khẩn trương nào, ngược lại còn tràn đầy hứng thú, Chủ Thần a. . .
Muốn nuốt ta, vậy cùng đồng quy vu tận đi!
Giơ tay lên chém xuống, lập tức lưỡi đao sắc bén tạo ra một vết thương cực lớn, đồng thời dòng máu đỏ tươi chảy đầy đất, tiếng cảnh báo của 233 điên cuồng vang lên.
【Tích —— sinh mệnh ký chủ đang bị hao mòn, mở ra chữa trị!】
Vết thương trên cổ tay hắn lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được đang khôi phục rất nhanh, chỉ là ánh sáng của chiếc vòng tay bạc ảm đạm đi rất nhiều, hiện tại 233 không có cách nào từ không gian Chủ Thần lấy năng lượng, chỉ cần đem năng lượng của nó hao tổn, vậy vật này cũng chỉ có thể bị hắn bóp tròn xoa dẹp!
Trên mặt Mộc Hi Thần là nụ cười thản nhiên, dường như hoàn toàn không cảm thấy đau đớn, cứ một nhát lại một nhát chém xuống cổ tay mình, thẳng đến khi nghe được tiếng【Tích —— năng lượng hệ thống không đủ, tiến vào ngủ đông! 】 mới dừng lại động tác trên tay.
Hiện tại dưới thân hắn đang là một bãi máu đỏ tươi, đem toàn bộ ga giường nhuộm đỏ, nhìn qua hết sức đáng sợ, mà hiện tại mặt của hắn cũng đang rất tái nhợt.
Mộc Hi Thần dùng dao cắt ga giường, qua loa băng bó vết thương một chút, liền vô cùng nhanh chóng cạy mở màn hình điều khiển của vòng tay, có thể là bởi vì bị ngoại vật xâm lấn nên tất cả tường lửa gần như đều tê liệt, lại thêm 233 đang ngủ đông không có cách nào theo dõi hành động của hắn, vậy nên hắn vô cùng thuận lợi mà xâm nhập vào trung tâm hệ thống.
Cố nén cơn choáng đầu vội vàng đem các câu lệnh bên trong thay đổi toàn bộ, giải trừ tất cả các lệnh khống chế của hệ thống, thậm chí đem cái hệ thống 233 kia biến mất hoàn toàn khỏi bộ điều khiển chính, lại thuận tay đem những cái tường lửa mỏng manh kia toàn bộ đập nát, mới hài lòng bật cười.
Hiện giờ cùng lúc có nhiều hệ thống đồng thời mất liên lạc, tuyệt đối đủ để khiến Chủ Thần bận bịu một khoảng thời gian, như vậy sẽ có một đoạn thời gian dài làm nó không thể tìm tới hắn.
Chờ nó chỉnh sửa xong thì năng lượng tinh thần của hắn cũng đã đủ cường đại, chỉ cần hắn chui vào trong các thế giới, lúc đó muốn tìm hắn thì cũng khó như lên trời!
Nếu như vẫn bị phát hiện, vậy liền trực tiếp lôi hệ thống ra tự bạo, dù sao sống lâu như vậy, cũng rất mệt mỏi.
Hắn cố gắng chống đỡ cơn choáng đầu, lẳng lặng nằm trên giường, chờ đợi không gian Chủ Thần khôi phục lại bình thường cùng lúc đó cũng sẽ có phán quyết cuối cùng đối với hắn.
Nếu như 233 bị Chủ Thần chú ý đến đầu tiên, vậy hắn chạy đến chỗ nào cũng đều vô dụng, nhưng mà nếu như việc hắn vừa mới làm vừa rồi có hiệu quả, hệ thống thật sự bị hắn tạm thời thậm chí là vĩnh viễn xoá bỏ, vậy . . . Hắn liền được tự do!
Càng ngày đầu càng nặng trĩu khiến Mộc Hi Thần thực sự nhịn không được mà mơ mơ màng màng ngủ thϊếp đi, chờ đến thời điểm hắn tỉnh lại, gian phòng đã biến thành một mảnh màu xám, nói cách khác, hiện tại là ban đêm, mà Chủ Thần lại còn chưa tuyên bố nhiệm vụ cho hắn ! !
Từ từ đứng lên, trải qua choáng váng ban đầu, rất nhanh liền đứng vững thân thể, mở ra 233, phát hiện 233 đã bị hắn hoàn toàn cắt đứt liên hệ với Chủ Thần, hiện tại nó chỉ là một công cụ công nghệ cao siêu tinh vi mà thôi, thậm chí bởi vì nó vô cùng quen thuộc với dao động tín hiệu của Chủ Thần nên còn có thể mở ra lá chắn giúp hắn tránh thoát được sự lùng bắt của Chủ Thần.
Đạt được kết quả mình mong muốn, Mộc Hi Thần nở nụ cười yếu ớt, căn cứ vào giao diện trên bảng điều khiển tùy ý chọn một cái thế giới hiện đại, không biết lần này hắn không phối hợp làm pháo hôi thì kịch bản sẽ thay đổi như thế nào?
Thật là khiến người ta cực kì chờ mong!
Tác giả có lời muốn nói : Mặc Mặc là lần đâu tiên viết văn xuyên nhanh, hành văn có hạn, cảm ơn các tiểu thiên sự nguyện ý xem tác phẩm , nếu như kịch bản hoặc là BUG trong truyện không Logic vậy thì ngàn vạn lần mong các tiểu thiên sứ không ngại mà chỉ ra, Mặc Mặc sẽ tận lực viết thật tốt, cảm ơn các tiểu thiên sứ nguyện ý cùng Mặc Mặc chứng kiến nhân vật chính trưởng thành!