Chương 45: Thề Sắt Son

"Công chúa!"

"Điện hạ!"

"Công chúa An Ninh!"

Bước vào cổng y xá, dọc theo đường đi có rất nhiều phụ nhân nông hán mặc kinh y quần bố và binh lính mặc áo giáp đều chủ động chào hỏi Trầm Niệm.

Lúc đầu, họ cũng sợ hãi công chúa kiêu ngạo hung danh này, nhưng những gì họ đã nghe trong y xá đã dần dần thay đổi quan điểm của tất cả mọi người.

Một công chúa xinh đẹp và tinh tế lại chịu đựng rất nhiều bệnh tật, trong hoàn cảnh hỗn loạn của mọi người, phải tự tay làm hết mọi chuyện. Một quý tộc thuộc dòng dõi thiên hoàng mười ngón tay không dính xuân thủy, thế nhưng có thể mặt không đổi sắc xử lý vết thương mủ của bệnh nhân, xử lý đồ bẩn. Nàng bị trẻ con nôn mửa trên người cũng không tức giận không vui mà ngược lại trước tiên vỗ nước bọt của đứa nhỏ ra khỏi cổ họng, tránh được tai nạn ngạt thở do sặc.

"Công chúa tỷ tỷ!"

Trầm Niệm còn chưa đi đến lều trại ngồi thì một bóng dáng nho nhỏ đã vọt ra ôm lấy chân nàng.

"Đừng chạy, đừng đυ.ng phải công chúa!" Phía sau cô bé là một phụ nhân còn trẻ đang đuổi theo, nhìn thấy Trầm Niệm lại vội vàng dừng bước, hành lễ.

Trầm Niệm phất phất tay miễn cho nàng ấy quỳ lạy, sau đó khom lưng ôm lấy tiểu cô nương đang dán lên người nàng.

"Tiểu Tiêm Tiêm của chúng ta lại tăng cân rồi."

Nàng nâng nâng cô bé, nói cười vui vẻ .

Đôi khi duyên phận giữa con người và con người đã được định trước. Cô bé này tên là Phùng Tiêm Tiêm, chính là cô bé mà nàng lúc mới đến thế giới này thiếu chút nữa đυ.ng ngã trên đường.

Dịch bệnh lần này, tiểu cô nương cũng không thể tránh thoát. Còn nhớ gặp cô bé, mẹ cô bé đang ôm con quỳ gối bên ngoài một cửa y quán đan đóng chặt, khóc lóc cầu xin đại phu mở cửa cứu mạng đứa bé.

Nhưng mà dịch lệ khí hại, ngay cả rất nhiều y nhân cũng sợ hãi đóng cửa không dám tiếp xúc với bệnh nhân. Đứa bé vốn đã yếu ớt, lúc ấy Phùng Tiêm Tiêm hơi thở yếu ớt may mắn gặp được Trầm Niệm xuất cung, Phùng mẫu cắn răng mạo hiểm chống đối quý nhân ngăn cản xe ngựa mới có sau đó.

Mặc dù từ trí nhớ của nguyên chủ biết được, Triệu thái y vài tháng sau có thể nghiên cứu ra giải dược nhưng Trầm Niệm không thể thật sự trơ mắt chờ đến lúc đó.

Mỗi ngày đều có vô số người chết đi, Trầm Niệm cũng có chút ảo não. Chính mình vội vàng chú ý đến thân thể Trầm Kình Thương lại quên mất chuyện này mới vội vàng đem Triệu thái y đồng loạt xách ra khỏi cung, lại bỏ ra số tiền lớn và uy hϊếp "hộ vệ" hơn phân nửa đại phu trong kinh thành mới có y xá có hiệu quả như bây giờ.

Trong trí nhớ, nguyên chủ cũng không biết nguyên nhân của bệnh dịch này. Nàng từ đầu đến cuối đều tin rằng đây là thiên tai, là điềm xấu của ông trời bất mãn với sự bạo hành của Tấn Nhân Đế.

Tuy nhiên, đối với Trầm Niệm, điều này là rõ ràng là họa do người gây ra.

Nàng không có con cưng thế giới, Hàn Thừa Quân và Trầm Tịch, dường như chưa bao giờ ngừng nhảy nhót. Lúc này có thể là bị bức bách, dùng thủ đoạn như vậy khiến cho dân chúng lầm than nên bị trời phạt.

Trầm Niệm không hiểu vì sao cái gọi là Thiên Đạo lại công nhận người như vậy, nhưng không sao cả, nàng nên cảm ơn bọn họ, chắp tay đưa lên số mệnh ngập trời này.

*

"Tử Uyên! Làm sao bây giờ!"

Bên trong phủ của công chúa An Hòa, sau khi Trầm Tịch bị giam giữ hơn nửa tháng đã không còn cách nào bình tĩnh lại. Nàng ta lúc này đang ở giữa chính đường, không ngừng cắn móng tay.

"Đừng hoảng sợ, bên ngoài chắc chắn đã hoảng loạn."

Trong lòng Hàn Thừa Quân bây giờ cũng rất phiền muộn nhưng vẫn duy trì bề ngoài trấn định trấn an Trầm Tịch. Hắn ta tính toán mấy cái sắp xếp của mình lúc trước.

Hắn ta tự xưng là thủ đoạn năng lực cũng không kém hơn thân huynh của mình, sau khi leo lên người công chúa An Hòa lại lợi dụng nhân mạch và nhân thủ nàng ta cung cấp cho mình, bố trí trong kinh một phen.

Ban đầu, hắn ta định mưu định rồi sau đó mới hành động, chờ Tấn Nhân Đế bệnh nặng, từ từ xui khiến Trầm Tịch hãm hại Hoàng đế, chính mình ở phía sau mưu đồ. Nhưng mà ý chỉ của Trầm Kình Thương khiến Trầm Tịch hòa thân lại làm cho tất cả tính toán của hắn ta đều thất bại, chỉ có thể tạm thời thay đổi kế hoạch.

Tất cả đều là lỗi của Trầm Niệm!

Người vốn nên hòa thân chính là nàng! Hoặc là lúc trước nàng không đuổi hắn ta ra khỏi phủ, hiện tại nói không chừng hắn ta đã trở thành hồng nhân trước mặt Tấn Nhân Đế!

Hàn Thừa Quân không ngừng bị nhận thức như vậy ám chỉ. Khi biết được Trầm Niệm có đầu đuôi với Thẩm Kình Thương, hắn ta càng cảm thấy mình bị nhục nhã. Cho nên, hắn ta âm thầm sai người đi truyền bá tin tức quan hệ bất chính của hai người, đồng thời lấy ra một chiếc khăn tay âm thầm mua từ Cú Lệ.

Hàn Thừa Quân người này, ngoại trừ bản thân thì ai cũng không tin. Khi Trầm Tịch kết giao với sứ thần Cú Lệ, hắn ta cũng lén lút thiết lập liên hệ với người Cú Lệ, mưu tính không thể nói là không nhiều lắm, chẳng qua là sau khi sứ thần bị gϊếŧ, hắn ta lập tức cắt đứt liên lạc với bọn họ.

Trên khăn tay kia có dịch lệ khí của một người Cú Lệ nhổ nước bọt, chỉ cần lợi dụng một chút sẽ có thể bất động thanh sắc gây ra sóng to gió lớn ở Kinh thành. Bây giờ hắn ta và Trầm Tịch đều bị võ lâm quân vây khốn ở phủ công chúa nên không cách nào biết được tin tức bên ngoài. Nhưng nếu hắn ta đoán đúng, kinh thành bây giờ đã rối loạn.

Không lâu nữa, đợi đến khi tên người lính bên ngoài bị bệnh, họ có thể lấy lại tự do.

Hàn Thừa Quân thề son sắt nghĩ như vậy.