Quyển 3 - Chương 45: Túi máu bảo bối hình người

Thơm quá, thật muốn phá hủy và ăn vào bụng.

Khi Tống Thanh hôn mê bị một con ma cà rồng quấy rối, đôi môi đỏ mọng bị người đàn ông cắn hôn, dòng máu hấp dẫn tràn ra từ vết thương nhỏ bị hắn liếʍ từng chút một gần như không còn, không ngừng liếʍ mυ"ŧ đùa giỡn cánh môi sưng mọng và đầu lưỡi giấu sau hàm răng cũng bị người đàn ông phát hiện mυ"ŧ lấy.

"Ưm…"

Tống Thanh tỉnh lại sau nụ hôn sâu nghẹt thở, hoảng sợ nhìn người đàn ông đẹp trai xa lạ, không hiểu sao lần đầu tiên gặp mà Tống Thanh đã cảm thấy hắn sẽ không bao giờ làm tổn thương mình.

"Cục cưng, em đã tỉnh rồi à?"

Đôi mắt sâu thẳm của người đàn ông tràn đầy dịu dàng, tỉnh rồi cũng tốt, hắn cũng không có hứng thú với việc làʍ t̠ìиɦ với một cái xác.

"Cái, cái gì? Em... Cục cưng là ai?"

Tống Thanh không thể ngờ rằng xác khô đã cắn cổ mình lại là người đàn ông đẹp trai và tao nhã trước mặt.

Người đàn ông mặc quần áo phương Tây đẹp đẽ quý giá đè Tống Thanh xuống, hai người lại nằm vào trong quan tài, ánh mắt mê người khiến Tống Thanh quên đi căn phòng tối tăm đáng sợ này, cũng quên là bây giờ cậu đang nằm trong quan tài.

Quần áo rộng rãi bị người đàn ông cởi bỏ từng cái một, cho đến khi trên người chỉ còn lại một chiếc qυầи ɭóŧ màu đen Tống Thanh mới hoàn hồn lại, sợ hãi nắm lấy bàn tay to lớn của hắn không cho hắn tiếp tục cởi nữa.

"Anh, anh đang làm gì vậy?"

"Cục cưng, em đang nói nhảm cái gì vậy, đương nhiên là ta đang làm em rồi."

Xuyên qua lớp qυầи ɭóŧ, người đàn ông nắm lấy dươиɠ ѵậŧ đang nằm im, sau khi cẩn thận chạm vào hắn khẽ nhếch môi cười: "Thật nhỏ."

"Anh, anh mới nhỏ!"

Không thể nói đàn ông nhỏ được!

Nỗi tức giận dâng lên, Tống Thanh trực tiếp cởϊ qυầи lót lộ ra chít chít nhỏ để người đàn ông nhìn, cậu không hề nhỏ chút nào!

"Không nhỏ?"

Tống Thanh cảm thấy mình đang bị khıêυ khí©h!

Khi người đàn ông dẫn dắt Tống Thanh chạm vào dươиɠ ѵậŧ của hắn, Tống Thanh không hề nao núng mà còn hào phóng chạm vào chúng. Dươиɠ ѵậŧ khổng lồ trong tay cậu trở nên sống động và dần dần đứng thẳng lên.

Bầu không khí dần trở nên hơi kỳ lạ, tại sao lại so sánh mình với người đàn ông làm chi?

Dươиɠ ѵậŧ nhỏ nhắn yếu ớt bị người đàn ông chơi đùa, Tống Thanh không dám cử động sợ hắn trực tiếp bẻ gãy, thân thể trần trụi cứng ngắc dưới ánh nhìn của hắn.

Mấy ngàn năm qua, đây là lần đầu tiên người đàn ông nhìn thấy dươиɠ ѵậŧ nhỏ nhắn mà tinh xảo như vậy, khiến hắn phải trầm trồ khen ngợi. Ngón tay thon dài chạm vào cánh môi mềm mại, cậu hơi kinh ngạc khi bị ngón tay lạnh lẽo quấn lấy.

"Ư... đừng chạm vào đó."

Tống Thanh không kiên nhẫn vặn vẹo cơ thể, một ít nước da^ʍ dần phun ra từ trong bướm nhỏ, du͙© vọиɠ nóng bỏng dâng trào, hai đùi trắng nõn non mềm kẹp chặt tay to xâm nhập vào trong lỗ nhỏ.

Người đàn ông khống chế cơ thể của Tống Thanh, đôi mắt đen của hắn dần biến thành màu đỏ, nhưng hắn quên mất rằng nước bọt của mình có chứa thành phần kí©ɧ ɖụ©.

Những ngón tay ướŧ áŧ được rút ra khỏi bướm nhỏ, dươиɠ ѵậŧ to lớn phá rách lớp màиɠ ŧяiиɧ, dùng sức đâm vào trong cᏂị©Ꮒ hoa huyệt thật mạnh, mỗi lần đều đâm vào miệng tử ©υиɠ.

“Ưm…”

Làʍ t̠ìиɦ không hề dịu dàng mà đâm rút như động cơ vĩnh cửu, Tống Thanh khó chịu nhíu mày, mắt ngấn nước, không muốn làm, đau quá hu hu hu, sao lại đau như vậy.

Hoa huyệt chặt chẽ chịu sự tấn công dữ dội của người đàn ông, tiếng nước nhóp nhép khi đâm rút càng lúc càng lớn, tinh hoàn to lớn đập vào bờ mông trắng nõn non mềm của Tống Thanh.

Núʍ ѵú đỏ hồng dựng đứng trong miệng người đàn ông giống như quả anh đào quyến rũ bị hắn cắn, những giọt máu nhỏ rỉ ra từ đầṳ ѵú, điểm xuyến trên ngực trắng nõn.

"Thật là thơm."

Người đàn ông xoay người Tống Thanh để cậu quỳ nằm sấp, đâm thật sâu vào bướm nhỏ trong tư thế vào từ phía sau. Dươиɠ ѵậŧ thô to bị vách thịt căng chặt bên trong xoắn chặt, mỗi lần đi vào đều mang theo rất nhiều nước da^ʍ làm ướt giữa đùi. Một bàn tay trắng nõn nhỏ xinh đang tự an ủi sờ soạng dươиɠ ѵậŧ nhỏ.