Quyển 3 - Chương 42: Túi máu bảo bối hình người

Trên chiến trường hỗn loạn tình hình của trận chiến đã đảo ngược, kẻ phải một mình chiến đấu biến thành trùng mẫu.

“Gầm.”

Kẻ trộm!

"Chít chít!"

Xông lên, đánh chết nó.

Chú chuột hamster trên đỉnh đầu con rắn giống như một linh vật, mỗi lần tấn công của trùng mẫu đều đánh vào khoảng không. Dưới sự tấn công với khí thế nghiền nát, trùng mẫu nhanh chóng bị đánh bại, trái tim bị đuôi rắn khổng lồ đâm thủng, đôi mắt kép khổng lồ không cam lòng khép lại nên trợn tròn mắt ngã xuống đất rồi nằm im không phát ra tiếng động. Childer và những người theo sau sợ trùng mẫu giả vờ chết nên lại bắn thêm một phát súng.

Vô số trùng tộc xung quanh lần lượt ngã xuống đất như bị nhiễm virus, từng con trùng tộc ngã xuống đất, toàn bộ trùng tộc trên hành tϊиɧ ŧяùиɠ tộc đều chết hết mà không hề có bất kỳ dấu hiệu nào.

Childer sờ vết máu trên mặt, không thể tin nhìn vô số trùng tộc khắp nơi, chiến thắng đến quá nhanh và dễ dàng làm cho bọn họ có cảm giác không chân thực.

"Nguyên soái!"

Childer nhìn con hamster nhỏ tuột khỏi đầu rắn lớn, lúc sắp rơi xuống đất thì được rắn biến thành người đàn ông đón được.

Lúc gần chạm vào tay to lớn của người đàn ông Tống Thanh cũng biến thành hình người, cơ thể trần trụi được bao lại bởi chiếc chăn do hắn lấy ra, cậu yếu ớt dựa vào trong lòng ngực của người đàn ông.

Cậu có thể cảm nhận rõ được mỗi một phần thân thể của mình đều bị năng lượng của tinh thạch va chạm quấy phá bừa bãi, đôi môi đang mím chặt của cậu không nhịn được tràn ra một chút máu.

"Tiểu Bảo!"

Người đàn ông run rẩy lau vết máu nóng hổi,

gân xanh nhanh chóng nổi lên trên cổ, khuôn mặt anh tuấn đau thương nhìn Tống Thanh trong lòng.

"Childer, mau lái khoang chữa trị lại đây."

"Nguyên soái, vốn dĩ chúng ta không có khoang chữa trị..."

Lần tấn công trùng mẫu này họ đến với tâm thế sẽ phải chết.

Đồng đội bên cạnh túm lấy Childer vẫn đang định nói tiếp, lắc đầu, ôm súng đứng sang một bên chờ đợi để lại không gian cho hai người.

"Quân Chấp... khụ khụ, em không sao."

Khóe miệng Tống Thanh không ngừng rỉ máu, lời nói đứt quãng, thời gian của cậu không còn nhiều nữa, cậu sắp rời khỏi thế giới này rồi. Khi trùng mẫu chết đi thì hệ thống 44 tuyên bố nhiệm vụ đã hoàn thành, ký ức của thế giới nhiệm vụ trước đã muốn giải phóng, Tống Thanh cũng biết rằng đã gặp nhau thì sẽ luôn có một thời điểm phải chia ly và điều duy nhất họ có thể làm là để bản thân không có điều gì nuối tiếc.

"Tiểu Bảo, em sẽ không sao."

Mãng Quân Chấp đau lòng như vạn mũi tên đâm vào tim, đôi mắt rắn đỏ tươi nhìn chằm chằm Tống Thanh và lặp đi lặp lại câu nói này, trong nháy mắt hồi hộp tim đập nhanh bao trùm lấy hắn.

"Anh phải sống tốt. Em muốn... nhìn ngắm nơi này… vũ trụ mà em chưa bao giờ nhìn thấy qua... thông qua đôi mắt của anh."

"Anh... khụ khụ, hãy hứa với em... em."

Tống Thanh lưu luyến nhìn người đàn ông, nghe những lời hứa lặp đi lặp lại của hắn xong cậu liền buông bỏ sức lực chống đỡ cơ thể của mình, linh hồn lơ lửng sắp rời khỏi cơ thể. Khi tầm nhìn của cậu sắp trở lại không gian hỗn loạn, Tống Thanh nhìn thấy một màn khiến cậu kinh ngạc mở to mắt.

Người đàn ông móc trái tim của hắn ra, cầm trái tim đã biến thành một khối tinh thạch màu xanh lá đút vào miệng của Tống Thanh đã không còn thở. Khoảnh khắc tinh thạch cùng với máu đỏ tươi tiến vào miệng Tống Thanh biến thành chất lỏng và chảy vào bên trong nội tạng, chữa trị cho trái tim vỡ nát, ánh sáng xanh nhạt hiện lên trên người Tống Thanh, l*иg ngực dần dần phập phồng dưới ánh mắt rắn.

Ngay sau khi ánh sáng xanh biến mất, Tống Thanh cũng không còn hô hấp nữa.

"Tiểu Bảo? Tiểu Bảo?"

Người đàn ông với một lỗ thủng đầy máu nơi trái tim thật cẩn thận gọi Tống Thanh, nói một mình như một kẻ điên.

"Sao em lại ngủ rồi? Mau tỉnh lại đi. Nếu em còn không tỉnh lại thì ta sẽ đánh em đó!"

“Nguyên soái?"

"Các cậu đi đi, ta ở lại đây với Tiểu Bảo."

Mãng Quân Chấp liếc nhìn ba người đồng đội còn lại với ánh mắt vô hồn và vô tình, hắn không thể nghe vào một chữ nào từ lời khuyên của bọn họ. Tiểu Bảo đã không còn, hắn ở lại vũ trụ này còn có ý nghĩa gì nữa chứ?