Chương 19: Hồng Lâu Thái Hoàng Thái Hậu ( 19 )

Lúc Đồ Minh Huy còn đang lầm bầm lầu nói, Ngụy Tường bên cạnh hắn đã bị dọa đến nỗi quỳ rạp xuống, không dám nói nữa, nếu bởi vì hai ba câu nói của hắn dẫn đến việc hoàng thượng triệt để kê biên tài sản nội vụ phủ, nếu như tin tức này truyền đi, hắn e rằng hắn sẽ đắc đắc tội toàn bộ người trong nội vụ phủ kể cả mấy hoạn quan bên trong đó nữa.Đến lúc đó hắn có mười cái mạng cũng không đủ.

Nếu như toàn bộ mọi người trong bộ nội phủ hợp sức lại thì gϊếŧ hắn thì cũng không cần đao đâu a, mỗi người phun một bãi nước bọt cũng đủ dìm chết hắn.

“Ngươi quỳ làm gì, mau đứng lên đi!

Ngày mai ngươi đi tra một chút tình huống bên trong nội vụ phủ cho trẫm, xem coi hơn mấy ngàn vạn lượng bạc được chi hằng năm trong hoàng cung rốt cuộc là dùng như thế nào, Cổ gia hàng năm chi tiêu tổng cộng không đến 3 vạn lượng, mà Vương thị còn có thể lấy đi gần một vạn lượng bạc, nội vụ phủ hàng năm chi tiêu hơn ngàn vạn lượng bạc, ai biết bọn hắn còn có thể lấy đi bao nhiêu bạc, ngươi nghiêm tra cho trẫm!

Hộ bộ, ngươi không quản được, để sau lại nói!”

Đồ Minh Huy từ trước tới giờ không tin tưởng bản chất của con người nhất, Vương thị làm con đâu Cổ gia, cũng không cần phải lo nhiều thứ khác, vậy mà vẫn tham lam nhiều tiền đến thế, huống chi nội vụ phủ cũng chỉ là làm việc cho hoàng gia càng không phải nhà của bọn hắn, ai biết bọn họ có làm chuyện gì phía sau không, trực giác Đồ Minh Huy cho thấy số bạc bị đánh cắp đi chắc chắn không ít.

Ngụy tường còn có thể làm sao?

Tự mình đào hố chôn mình a, hoàng thượng cũng đã hạ lệnh rồi, hắn còn có thể không làm sao? Chỉ có thể làm theo thôi!

“Dạ!”

......

Ngày tiếp theo.

Giả xá trông chờ hơn nửa tháng, cuối cùng cũng thấy được quan viên lễ bộ đến phủ của hắn, còn mang theo bản hiệu nhất phẩm tướng quân tới nữa,

Chuồng ngựa bên cạnh, a, không đúng, là viện của Giả Xá, lễ bộ thị lang Trương Hồng, đang đứng trước cửa viện nói vọng vào:

“Cổ tướng quân từ lúc chia tay đến giờ ngài không có vấn đề gì chứ!

Không nghĩ tới danh tiếng Cổ tướng quân bên ngoài không tốt chút nào, vậy mà là người biết lễ a, ta phụng ý chỉ của thánh thượng mang bản hiệu nhất đẳng tướng quân tới cho ngài a, ngươi xem, có thể đổi luôn được chưa?”

"Có thể có thể, đã làm phiền Trương đại nhân tự mình đến đây một chuyến rồi, mời ngài mau vào trong ngồi, mau vào trong ngồi!”

Giả Xá chờ quan viên lễ bộ đến cũng đã chờ nửa tháng, bây giờ thật vất vả gặp được, nên vô cùng kích động, nửa tháng qua hắn gian nan khổ sở rất nhiều, mỗi ngày bị mẫu thân hắn gọi lên quở mắng, làm hắn có đôi khi cũng không muốn về nhà.

Lúc này quan viên lễ bộ tới chính là cứu mạng hắn a!

“Ngồi hả, thôi bản quan không ngồi đâu!

Cổ tướng quân viết sổ con cho thánh thượng nên bệ hạ có nói rõ là muốn nghiêm tra nhà các ngươi, cho nên chúng ta hôm nay là do phụng ý chỉ của thánh thượng, đến lúc đó chúng ta có thể sẽ có chút xung đột, mong rằng Cổ tướng quân hiểu lí lẽ, không ngăn cản ta.

Bây giờ, theo quốc chế quy định Vinh quốc phủ này phải đổi thành phủ nhất đẳng tướng quân, viện tử trong phủ phải giảm lại hai phần ba, Vì viện tử của phủ nhất đẳng tướng quân không được lớn như vậy, sân cũng phải giảm hai phần ba!

Đúng rồi, bản quan còn phải tra tư kho của mọi người trong phủ, bởi vì tư kho có những vật do triều đình ngự ban cấp bật của các ngươi không thể dùng nên ta sẽ tạm phong những vật đó lại, Cổ tướng quân mong ngài hiểu cho!

Vì để phòng ngừa vạn nhất, bản quan đã mời mấy vị đại nhân trong hộ bộ cùng đến đây giúp đỡ, xin Cổ tướng quân đem tư kho và giấy tờ chuẩn bị kỹ càng, đến lúc đó chúng ta sẽ dựa theo tờ ghi chép đó đối chiếu với nhau tra ra đồ vật vượt qua cấp bật, nhất là vật ngự tứ.”

Trương Hồng là một quan văn hắn không thích các huân húy thế gia là mấy nên cũng không tiện nói nhiều, dứt khoát nói rõ ràng kêu Gỉa Xá chuẩn bị cho kỹ càng, để chút nữa còn theo trình tự mà làm việc, nói rõ ràng chỉ ra từng chỗ, sợ Giả Xá nghe không hiểu.

“Được, được!”

Mặt Giả xá không có bất kỳ biểu hiện không vui gì, ngược lại rất vui vẻ cười cười, viện tử cắt bớt thì cắt bớt thôi, phủ lớn như vậy có nhiều người hơn nữa cũng không ở hết, cắt giảm viện tử như vậy, mới có cái cớ, tiện thể đem lão nhị đuổi đi chứ, đến nỗi mấy chuyện khác hắn cũng không quan tâm, phong thì phong thôi, phủ đại tướng quân ở cũng tốt mà,

Phong cũng tốt, coi như là xuất ngụm ác khí của hắn bấy lâu nay.

Trương Hồng nhìn thần sắc mừng rỡ của Giả Xá, không khỏi nhướng mày, nội tâm không vui đối với huân quý thế gia cũng sinh ra khe hở, mặc dù đại đa số huân quý đều không coi ai ra gì nên hắn không thích, nhưng bất quá cái tên Giả Xá này cũng thật là xui xẻo thảm thương a.

Tuổi đã cao rồi còn bị Cổ mẫu ở phía trên quản.