Được lão Vương Gia Văn Hi nhắc nhở, Kiều Mộc mới hồi tưởng lại thì ra trong tay mình còn có một đại bảo bối như vậy, lập tức sức mạnh đùng đùng mà tuôn trào.Hoài Ninh Vương cũng có chút lúng túng nói.
“Ta hình như cũng từng nghe phụ hoàng nói qua chuyện này!
Ở trong tông miếu có ghi chép!
Bệ hạ lại không biết sao?
Chẳng lẽ bệ hạ chưa từng đọc qua tóm tắt cuộc sống sinh hoạt của Cao Tổ Hoàng Đế Khởi Cư Lục, để tưởng niệm Cao Tổ Hoàng Đế một chút sao?”
Chuyện này đầu tiên là Thái Thượng Hoàng bất kính đối với mẫu thân của mình, sau đó ghi chép về cha của hắn mà hắn chưa từng xen qua, điều này có chút không đúng lắm.
Lúc này, Đồ Minh Huy nhanh chóng đổ thêm dầu vào lửa nói:
“Ngụy Tường, nhanh đi đem quyển Cao Tổ Hoàng Đế Khởi Cư Lục lấy ra, trẫm đặt nó ở giường bên cạnh, hai ngày trước có đọc lại, còn chưa có trả về.
Bên trong đúng thật có ghi chép kỹ càng, thánh chỉ cũng thật là do Hoàng Gia Gia đặc biệt lưu lại cho Hoàng Tổ Mẫu .
Nếu phụ hoàng không tin, đợi chút nữa lấy Khởi Cư Lục ra, phụ hoàng có thể tự mình tự mình xem qua!”
Kỳ thật Đồ Minh Huy lúc đầu cũng không biết có thứ này, cũng là do nghe Kiều Mộc nói, mà mới sẽ đi lật xem, mới ý thức được là có đoạn lịch sử như vậy, bất quá bất kể nói thế nào, tình huống trên triều hôm nay chỉ cần được truyền đi, tất cả mọi người chỉ có thể nói Thái Thượng Hoàng bất hiếu, mà sẽ không nói hoàng đế hắn bất hiếu, thậm chí còn có thể tán thưởng hắn có hiếu đạo.
Luôn nghĩ tới Cao Tổ Thánh Đức đế! ( hình như là đang nói ông cố của minh huy á mn )
Đầu Đồ Quyến đã sớm bị tin tức này làm nổ tung, thế nhưng là lúc này hắn nói lời gì cũng nói không ra, rõ ràng loại sự tình này hắn biết bọn họ không thể làm giả.
Cho nên, hắn lập tức bất tỉnh tại chỗ.
Trúng gió, Thái Thượng Hoàng trúng gió!
Năm ngoái sở dĩ hắn đột nhiên thoái vị lên làm thái thượng hoàng, chủ yếu là bởi vì hắn trúng gió, nửa người bất động không thể động đậy, căn bản không biện pháp vào triều, cho nên chỉ có thể lùi lại mọi việc, mà đi bồi dưỡng tên vua bù nhìn cho mình, sau đó lại đứng sau lưng chỉ huy.
Lúc vừa bắt đầu, bởi vì bệnh tình của hắn xác thực rất nghiêm trọng, cho nên thả không ít quyền lực cho Đồ Minh Huy, thế nhưng là về sau dưỡng bệnh, thân thể khỏe mạnh lại, cho nên liền muốn đem quyền lực thu về.
Bất quá lần này chỉ sợ là phải treo, bởi vì trúng Phong lần thứ nhất cùng với trúng Phong lần thứ hai không giống nhau, lần đầu tiên còn có thể dưỡng dưỡng còn có thể dưỡng khỏe lại, còn lần hai chỉ sợ về sau chỉ có thể nằm bại liệt.
Coi như có thái y, y thuật cao siêu, làm hết tối đa khả năng cũng chỉ có thể đem mệnh của hắn giữ lại, muốn khôi phục như lúc ban đầu căn bản không có khả năng, ít nhất nửa người sẽ không thể động đậy, loại không thể phục hồi!
Như thế sau một phen giày vò, thượng triều dĩ nhiên không thể tiếp tục tiến hành được rồi, hai bà cháu Kiều Mộc bọn họ cũng coi như kế hoạch đã thành công, hơn nữa còn vượt mức thành công, cô vốn chỉ muốn hạ một cánh tay đắc lực của Thái Thượng Hoàng mà thôi, ai biết được, vậy mà trực tiếp chọc tức làm Thái Thượng Hoàng bán thân bất toại.
Điều này được coi như là kết thúc.
Về sau hắn coi như hắn lại nghĩ ra yêu kế gì, cũng không có năng lực, hơn nữa đám đại thần đoán chừng cũng sẽ không theo ý hắn nữa.
Một bên là người có cơ thể khỏe mạnh, tân đế tuổi trẻ, còn có một bên Thái Thượng Hoàng đã lớn tuổi, thậm chí người cũng đã bán thân bất toại không động đậy được, đi theo người nào có tiền đồ hơn còn phải nghĩ nữa sao? Ngoại trừ số ít người không thể nào chuyển hướng được, còn mấy Đại Thần dư lại tuyệt đối đều sẽ cấp tốc đầu nhập dưới trướng tân đế.
Mặt khác, Hình bộ bên kia khi biết được tin tức Thái Thượng Hoàng lần thứ hai trúng phong, chờ xác nhận tin tức có đúng hay không, chắc chắn cũng phải biết lựa chọn như thế nào.
Thái thượng hoàng còn khỏe mạnh, bọn hắn coi như muốn nghe theo mệnh lệnh của tân đế, cũng phải nghĩ cách châm chước một phen, cũng phải cân nhắc một phen, xem có thể hay không đem tội danh của Chân gia làm nhỏ một chút.
Còn bây giờ, đương nhiên là muốn mau chóng đem Chân gia làm thảm hơn một chút, cũng coi như là cho tân đế xem, biểu hiện lòng trung thành, muốn về phe của tân đế.
Trên đời này, không có vụ án gì là thiên y vô phùng, không để lại bất kỳ cái dấu vết gì.
Chỉ cần muốn an bài, muốn tra, và đặc biệt nhắm vào toàn bộ Chân gia từ trên xuống dưới, khắp nơi sẽ đều là người phạm tội, muốn dùng nhục hình tra tấn gì, đơn giản làm, quá dễ dàng.
Vài phút, mấy chục cái án tử hình được trình lên, nhanh như chớp, tất cả dòng chính Chân từ tội danh nhỏ nhất, cũng phải lưu vong ba ngàn dặm, đến nỗi những người khác, người làm nô, kẻ làm tỳ bán vào các doanh trại, rất nhiều!
Mà vương gia bên này cũng có một chút khó khăn. Bọn họ cũng không dám nghiêm hình tra tấn, dù sao nói thế nào cũng là huyết mạch hoàng thất, cho nên chỉ có thể đem chứng cứ liên quan, chứng cứ phạm tội sửa sang lại một chút, để còn trình lên, để hoàng đế chính mình thẩm án.
Cùng ngày, từ lúc trên đường về, đến khi Đồ Minh Huy trở về tẩm cung của mình đều cảm giác có chút hoảng hốt , không dám tin, thỉnh thoảng còn phát bệnh thần kinh cười như động kinh!
Phải qua rất lâu, ngồi chờ Hình bộ bên kia đem tội trạng của Tam ca trình lên, lúc này hắn mới xem như trở lại bình thường. Nếu như là lúc trước, thời điểm Thái Thượng Hoàng cơ thể còn khỏe mạnh, Đồ Minh Huy nói không chừng vì muốn đối nghịch cùng Thái Thượng Hoàng, mà phán cho Tam ca hắn hội tử hình gì đó. Nhưng mà bây giờ, đoán chừng Thái Thượng Hoàng không thể một lần nữa lại nắm quyền , hắn tất Nhiên không muốn mang danh tiếng hà khắc với huynh đệ chính mình.
Cho nên trước tiên, chỉ là đem Tam ca hắn biếm thành quận vương, tống giam hắn. Hắn nghĩ như vậy, cũng liền hạ chỉ ngay, dù sao, đó cũng là tam ca tam của hắn, còn Chân Gia thì không có vận khí tốt như vậy, kẻ đáng chết liền chết, còn lại đem lưu đày lưu vong, kẻ có tội không một ai may mắn còn sống sót. ......
Trong Vinh quốc phủ
Vừa mới trùng sinh trở về, đang chuẩn bị lên kế hoạch làm một vố lớn, lại đột nhiên nghe được tin tức Chân gia rơi đài, lập tức liền liền ngu người.
Trong thư phòng, bên trong một người đang lo âu đi lại bốn phía, đi qua lại, trong miệng còn lẩm bẩm:
“Đã chuyện gì? Chuyện này với đời trước hoàn toàn không giống nhau a, đời trước Chân gia không phải là sau khi Thái Thượng Hoàng băng hà 2 năm mới rơi đài sao?
Thái Thượng Hoàng tại sao lại trúng gió lúc này! Thái Hoàng Thái Hậu lại là ở đâu ra, Thái Hoàng Thái Hậu không phải hơn hai mươi năm trước băng hà rồi sao?"
Giả Xá đã hoàn toàn không hiểu chuyện gì, hiện tại hắn chỉ biết tình huống hiện tại cùng chuyện đời trước hắn trải qua mọi chuyện hoàn toàn không giống nhau. Tại đời trước, rõ ràng Thái Thượng Hoàng kiên trì cùng tân đế dây dưa gần hơn mười năm, cuối cùng mới không cam lòng băng hà, mà tân đế cũng là sau khi Thái Thượng Hoàng băng hà sau đó hai năm sau mới bắt đầu động thủ đối với huân húy, nhưng mà bây giờ, tân đế đăng cơ chưa được nửa năm liền đem Chân gia giải quyết.
Còn Thái Thượng Hoàng cũng một lần nữa trúng gió.
Làm sao bây giờ, Giả Xá cảm thấy rất hoảng a! Sợ Cố gia nhà bọn hắn có thể bị lục soát tịch thu bất cứ lúc nào.
Vốn dĩ, hắn còn tưởng rằng mình có thời gian tận mười năm để chuẩn bị, có thể chậm rãi chỉnh đốn tình huống trong nhà, nhưng là bây giờ xem ra, phải nhanh lên để sống sót a!
Chậm trễ một chút, liền có khả năng sẽ bị khám nhà diệt tộc.
“Không được, ta phải phải làm gì đó, ta cũng không muốn lại bị lưu đày!
Đúng, nhà chúng ta còn thiếu nợ, còn thiếu nợ quốc khố mấy chục vạn lượng bạc, phải mau kiếm tiền trả lại !”
Lúc này, tại tính mệnh cùng tiền tài trước mặt, Giả Xá cũng không đoái hoài tới cái gì tiền vàng, nhanh chóng hốt hoảng đi tới công khố muốn lấy bạc.
( u là trùi tự kiên kí©h thí©ɧ ngang )
**Bình luận ủng hộ mình càng nhiệt tình mình càng có tâm quyết bán sống bán chết dịch truyện cho mn aaaa**