"Kỹ thuật diễn xuất của Vương Tư Tư thật sự xuất chúng, nhưng bản thân tôi cho rằng, sản phẩm của quý công ty quan trọng nhất là cần phải kịp thời đại và tiện dụng, hiện giờ khoa học kỹ thuật đang phát triển từng ngày, lại nói tới sản phẩm điện tử thông thường không mấy năm nữa cũng sẽ bị đào thải. Cô ấy có thể lấy cảm hứng tình người, giúp sản phẩm TV này của quý công ty xuất hiện trước tầm mắt đại chúng, nhưng sau khi mọi người mua về chủ yếu cũng chỉ xem trọng tính thực dụng. Tôi đã xem qua quảng cáo kia của Vương Tư Tư, nếu là một đoạn phim ngắn thì sẽ rất cảm động, nhưng cũng chính bởi vì quá mức cảm động, ngược lại sẽ có bất lợi sau khi được bán ra. Trước khi người mua TV nhìn tới nhãn hiệu sản phẩm của quý công ty, điều đầu tiên họ nghĩ tới sẽ là một đoạn quảng cáo u buồn. Thử nghĩ mà xem, có ai tình nguyện cả ngày đối diện với một cái TV sẽ gợi lên cho mình sự chua xót từ một câu chuyện buồn chứ?""
"Tôi đã nhìn xem thử tính năng TV của quý công ty ở khoảng này, ngoại trừ tính năng đều giống với TV tiên tiến nhất hiện nay, thì TV của quý công ty còn đặc biệt có hiệu ứng cùng hình ảnh 3D sống động. Hiện tại điện ảnh 3D đã có bước tiến mới bắt đầu phát triển trên toàn cầu, nếu đã như vậy, sử dụng đoạn video giống như vừa rồi để quảng cáo cho sản phẩm TV của quý công ty, không phải sẽ càng tốt, càng sát với chủ đề hơn hay sao?"
Hai tay Lạc Đàm Thiên ôm trước ngực, hai chân bắt chéo nhau, dùng đôi mắt liếc nhìn Bách Lý Tân: "Cho nên ý của cậu là?"
"Tôi hy vọng ngài có thể suy xét lại một chút, chỉnh sửa lại nội dung hợp đồng, chúng ta vẫn hợp tác giống như cũ, chỉ cần thay đổi nội dung quảng cáo. Còn về mặt bồi thường, tôi sẽ vì sản phẩm TV của quý công ty mà thử tiếp tục làm thêm một đoạn video. Hơn nữa giai đoạn sau công ty của chúng tôi sẽ đẩy mạnh vào ngành điện ảnh 3D, nếu ngài đồng ý cùng chúng tôi hợp tác, khi đó chúng tôi thậm chí có thể đẩy mạnh tuyên truyền sản phẩm TV của quý công ty, việc này cũng có thể xem là cách tốt nhất để chúng ta hỗ trợ lẫn nhau."
Lạc Đàm Thiên chính là thương nhân trời sinh, ngay lúc mà Bách Lý Tân phát ra video, y cũng đã ngửi được mùi của thương cơ.
Hiện tại phóng ánh nhìn ra thị trường điện ảnh toàn cầu, Hollywood đã không chờ được bắt đầu tuyên truyền mở rộng điện ảnh 3D. Nhưng dưới tình huống Hoa Quốc không có nhân tài cùng tài nguyên, căn bản không thể nắm giữ được kỹ thuật 3D tiên tiến, đây cũng là lý do khiến cho y vẫn luôn do dự không biết có nên đầu tư vào hạng mục TV 3D hay không.
Bách Lý Tân lại nói: "Trong đĩa CD này còn có một video khác, đoạn video này mới là video 3D chân chính. Đương nhiên, tôi cũng đã có chuẩn bị hai chiếc mắt kính, cái này cho ngài."
Bách Lý Tân nói rồi lấy ra hai cái mắt kính 3D từ trong túi văn kiện, một cái đưa cho Lạc Đàm Thiên, một cái tự đeo cho mình. Sau khi đã đeo mắt kính, lúc này Bách Lý Tân mới ấn phím phát video, mở ra đoạn video thứ hai.
Trong nháy mắt khi video được mở ra, Lạc Đàm Thiên giống như đã bước vào bên trong cả một biển hoa, tất cả đều vô cùng lập thể và chân thật. Đoạn video này cũng không có âm thanh như trước, nhưng Lạc Đàm Thiên lại cảm thấy nó càng chân thật cùng chấn động hơn so với những video 3D có hiệu ứng âm thanh sống động y đã xem ở nước ngoài. Hơn nữa vừa rồi y chỉ dùng một cái TV mới hơn một mét trên xe để xem đoạn video này, nếu là chân chính dùng tới màn hình lớn, hiệu quả kia thật là không dám tưởng tượng.
Phảng phất xung quanh y có vô số loại hoa cỏ nở rộ không thể đếm hết, ánh trăng chiếu rọi màu sắc xanh mờ ảo dịu dàng cùng thơ mộng, cách một màn hình mà giống như y vẫn có thể ngửi được mùi hương hoa khắp bốn phía. Ánh trăng ở ngay trên đỉnh đầu, tựa như chỉ cần duỗi tay ra là đã có thể chạm đến.
Có vô số những con bướm ngũ sắc bay múa, có con nhẹ nhàng đậu xuống trên đóa hoa, có con nghịch ngợm mà bay lượn khắp nơi, còn có mấy con không chịu yên phận bay tới đây, liền nhìn thấy nó sắp bay tới trên mặt y! Rõ ràng biết rằng toàn bộ đều là giả, Lạc Đàm Thiên cũng không tránh được lui về sau, tránh né những con bướm không chịu an phận này.
Lạc Đàm Thiên nhìn con bướm đang đậu trên nhánh hoa, vậy mà lại có ý muốn cúi đầu ngửi thử mùi hương của những đóa hoa này, ngay lúc y đang có ý định làm như vậy, hình ảnh đột nhiên ngừng lại, khôi phục trở về một mảnh màu đen.
Lạc Đàm Thiên tháo mắt kính, có cảm giác chưa đã thèm mà thở ra một hơi. Y có thể chắc chắn, cho dù là phim ảnh phát triển của Hollywood, cũng không thể có được hiệu ứng 3D hoàn mỹ đến như vậy.
Cẩn thận quan sát thấy biểu tình này của Lạc Đàm Thiên, Bách Lý Tân cũng đã đoán ra được từ trước. Đoạn video này được hắn sử dụng kỹ thuật của tương lai sáng chế làm ra, 3D thậm chí là thực tế ảo 4D cũng đều có thể nhìn thấy hằng ngày ở trên phim ảnh. Nhưng với trình độ hiện tại thì có làm cách nào cũng không thể dùng được phương thức kỹ thuật ở tương lai, vì vậy hắn đã đem dữ liệu chuyển hóa thành hình thức dvd, vừa hay mang tới cho Lạc Đàm Thiên thưởng thức.
"Lạc Tổng, ngài xem, đề nghị vừa rồi của tôi, không biết ngài có thể chấp nhận hay không?"
Lạc Đàm Thiên suy nghĩ một chút rồi nói: "Được, chiều nay tôi sẽ xem thử hợp đồng, ngày mai chúng ta ký kết lại một lần nữa. Còn có vừa rồi cậu từng nhắc tới chuyện quay chụp điện ảnh 3D, đã tìm được đối tác thích hợp hay chưa?"
Bách Lý Tân nghe vậy thì mỉm cười ngượng ngùng, lộ ra một chút vẻ khó xử: "Nói đến liền sợ bị ngài chê cười, công ty giải trí Lục Thị chúng tôi dự định quay chụp một bộ điện ảnh về tình thân, Vương Tư Tư vốn dĩ đã được chọn làm vai chính. Nhưng bởi vì tôi đơn phương giải ước, mọi chuyện đều cứ như vậy mà đổ vỡ. Nếu không phải tôi thật sự đã tới bước đường cùng, cũng sẽ không mang theo vũ khí bí mật của mình tới tìm ngài để thương lượng. Tôi thật ra còn muốn hoàn thiện cái video điện ảnh 3D này thêm chút nữa rồi năm sau mới thả ra ngoài, đến lúc đó có thể trực tiếp vượt qua những công ty điện ảnh khác, một lần liền có thể tiến quân vào Hollywood."
Vương Tư Tư là diễn viên đã ký hợp đồng quảng cáo TV của công ty mình, ít nhiều gì y cũng sẽ chú ý một chút. Chuyện lớn hay nhỏ của công ty giải trí Lục Thị thì Lạc Đàm Thiên đều đã có nghe qua, trong lòng y hiểu rõ, không có nghi ngờ lời nói của hắn. Sau một lát y lại lên tiếng hỏi: "Tôi rất tò mò, Vương Tư Tư là do công ty các người một tay nâng đỡ đi lên, cậu vì sao vừa nói giải ước thì liền thật sự giải ước?"
"Bởi vì tôi yêu thầm Từ Hạo Nhiên." Bách Lý Tân không hề nhiều lời, chỉ nói một câu như vậy. Sau đó hàng lông mi của hắn liền hạ xuống, che đậy hai mắt của mình.
Lạc Đàm Thiên đầu tiên là sửng sốt, theo sau là ánh mắt lập lòe liếc nhìn Bách Lý Tân một cái.