Sáng sớm ngày hôm sau, trước cửa chung cư của gia tộc Lạc Thị, Lạc Đàm Thiên vừa hay bị người chặn lại.Lúc này y đang đứng trước cổng lớn chờ tài xế lái xe lại đây, không ngờ đột nhiên lại có một người từ trong bụi cây bên đường chạy tới.
Chặn đường y là một thanh niên tuổi không quá lớn, chiều cao trên dưới 1m77, sơ mi trắng quần tây đen, đầu tóc có chút hỗn độn, trên đôi giày da đen còn có một lớp bụi bẩn mỏng, có lẽ là đã đợi ở đây một khoảng thời gian rồi.
Trên tay thanh niên cầm một túi văn kiện trong suốt, từ bên ngoài cũng có thể nhìn thấy được bên trong chỉ có hai chiếc mắt kính đen cùng với một hộp đĩa CD. Chiếc cằm trơn bóng của hắn hơi hơi nâng lên, dùng ánh mắt hưng phấn lại chờ đợi nhìn chằm chằm y, mới nhìn rõ ràng có chút lôi thôi, rồi lại cảm thấy rất giống một con báo con rất có tinh thần phấn chấn cùng bồng bột, làm cho người khác tự nhiên sinh ra ấn tượng tốt mà không có lý do.
Đi chăn người ta không sai chính là Bách Lý Tân, hệ thống vị diện buổi chiều ngày hôm qua đã khôi phục lại công tác bình thường , Hệ thống vị diện vừa mới khôi phục, Bách Lý Tân đã lập tức yêu cầu S419M kiểm tra vị trí tọa độ của Lạc Đàm Thiên, cho nên lúc này mới có thể vừa hay chăn được y ở đây. Nếu không đối với loại người mà chỉ mới chung cư thôi cũng có tới mười mấy căn như Lạc Đàm Thiên, hắn phải đi đâu mới tìm được người đây?
Nhìn thấy hai bảo tiêu của Lạc Đàm Thiên chuẩn bị tới đây bắt người, Bách Lý Tân rất tự giác mà giơ hai tay đặt ra sau đầu, chứng minh mình là một người vô hại: "Lạc tổng, tôi là Lục Tuyết Phỉ tổng giám đốc của công ty giải trí Lục Thị, tôi tìm ngài là vì có vài chuyện muốn nói, là về hợp đồng quảng cáo TV của công ty tôi cùng với quý công ty, chỉ cần chậm năm phút thời gian mà thôi, không biết ngài có thể xem một chút được không?"
Lạc Đàm Thiên nhìn Bách Lý Tân từ trên xuống dưới, đồng thời Bách Lý Tân cũng đánh giá Lạc Đàm Thiên. Lạc Đàm Thiên không hổ là kẻ đứng đầu gia tộc lớn mạnh nhất, lúc còn chưa tới 30 đã có thể ngồi vững trên vị trí gia chủ Lạc Thị, y quả nhiên rất có thực lực cũng rất khí phách.
Lạc Đàm Thiên cao khoảng 1m95, gương mặt tựa như được gọt giũa ra, tuấn mỹ không một chút khuyết điểm. Xung quanh hắn thoát ra loại khí thế bá đạo khiến người không rét mà run, đôi mắt lạnh lẽo kiên nghị, phảng phất như tất cả những lời nói dối đều không thể tránh thoát khỏi đôi mắt này.
Lạc Đàm Thiên đánh giá Bách Lý Tân từ trên xuống dưới một phen, nhìn thấy tài xế đã lái xe lại đây, y đột nhiên không đầu không đuôi nói một câu: "Lên xe."
Bách Lý Tân có chút sửng sốt: "Sao cơ?"
Lông mày của Lạc Đàm Thiên nâng lên, hơi không có kiên nhẫn nói: "Bây giờ là 8 giờ, 8 giờ rưỡi tôi còn có một cuộc họp hội nghị, không có thời gian riêng để rút ra nghe cậu nói chuyện. Hoặc là lên xe nói, hoặc là hôm khác cậu lại đến." Nói rồi mở cửa xe ngồi vào hàng ghế phía sau.
Làm gì vừa nói đã muốn đi, mắt thấy Lạc Đàm Thiên lên xe, Bách Lý Tân cũng nhanh chóng chạy tới cửa bên kia mở cửa xe ngồi vào trong.
"Lạc tổng, thật sự rất xin lỗi vì đột nhiên quấy rầy ngài như thế này, ngày khác tôi nhất định đích thân tới cửa để tạ tội. Chuyện là thế này, quý công ty cùng công ty giải trí Lục Thị chúng tôi gần đây có ký kết một bản hợp đồng quảng cáo TV, trong hợp đồng có nhắc tới muốn để Vương Tư Tư đến diễn nữ chính. Nhưng ngay cả trời cũng có lúc mưa gió thất thường, công ty của tôi vừa mới giải ước với Vương Tư Tư. Nói như vậy, tức là quý công ty có thể đưa ra kiện tụng yêu cầu tiền bồi thường đối với công ty chúng tôi vì đã vi phạm điều kiện hợp đồng."
"Tôi cũng không nghĩ sẽ không chi trả tiền vi phạm hợp đồng, nhưng trước đó vẫn mong ngài có thể xem đoạn video này trước rồi mới lại đưa ra quyết định. Nếu sau khi xem rồi mà ngài vẫn không muốn thay đổi quyết định, vậy thì tôi cũng không còn lời nào để nói." Bách Lý Tân nói xong, liền lấy ra hộp đĩa CD từ trong túi văn kiện mình mang theo, hai tay nâng lên trước mặt của Lạc Đàm Thiên.
Nhìn đĩa CD bị hai tay dâng tới giống như đang hiến vật quý, Lạc Đàm Thiên lại cảm thấy có chút buồn cười. Y nhướng mày một cái, liền lấy đĩa CD từ trong hộp bỏ vào TV dvd ở hàng ghế sau. Lạc Đàm Thiên có thói quen ở trên xe xem tin tức, cho nên TV được trang bị trong xe cũng là loại có tính năng tốt nhất, độ phân giải tối cao, tuy rằng hình ảnh chiếu ra vẫn có chút bị ảnh hưởng, nhưng ảnh hưởng tuyệt đối không phải quá lớn.
Trên màn hình TV xuất hiện hai cái tiêu đề video, là hai cái tiêu đề vô cùng đơn giản, một cái là "Một", một cái là "Hai".
Cái này cũng thật quá tiết kiệm, Lạc Đàm Thiên lại nhướng mày, nhìn Bách Lý Tân ngồi bên cạnh.
Bách Lý Tân cười nói: "Tiêu đề không quan trọng, cái quan trọng là nội dung, nội dung cơ." Nói rồi hắn liền ấn xuống nút điều khiển từ xa, click mở đoạn video thứ nhất.
Ngay sau đó, một đoạn hình ảnh video không có tiếng nhưng lại rất sống động, trong nháy mắt đã đánh sâu vào thị giác của Lạc Đàm Thiên.
Bên trong một mảnh đại dương mênh mông, có một cái con thuyền nho nhỏ, trên thuyền là hai người mặc đồ lặn tình nhân đang tựa sát vào nhau, hai người ôm nhau trong chốc lát liền song song nhảy vào trong mặt biển.
Nháy mắt theo hai người cùng nhảy xuống biển, trước mắt Lạc Đàm Thiên cũng trở nên sáng ngời. Nước biển xanh thẳm thanh triệt, có ánh mặt trời loang lổ tươi đẹp, thế giới dưới đáy biển đủ loại màu sắc, tất cả đều xuyên qua màn hình tạo cho thị giác của y có cảm giác bị đánh sâu vào. Y trợn to hai mắt, ánh nhìn theo sát hình ảnh của đôi tình nhân, hắn nhìn thấy bọn họ bơi qua một đàn cá nhiệt đới ngũ sắc thật lớn, xuyên qua hàng rong biển vặn vẹo uốn lượn, tất cả đều vô cùng chân thật.
Y giống như nhìn thấy một đàn cá voi thật lớn bơi qua bên người, phảng phất chúng thật sự vừa bơi qua người mình, cá voi bơi qua còn không quên trở mình, y thậm chí còn có thể cảm nhận được rõ ràng dòng nước dao động quanh người. Mà sau khi cá voi đi rồi, xuất hiện trước mặt đôi tình nhân lại là một con cá mập trắng có thể khiến người vừa nghe tên đã sợ vỡ mật!
Đôi tình nhân bị dọa cho hốt hoảng, liền xoay người bỏ chạy, nhưng cho dù có cố gắng bơi thế nào cũng vô dụng. Ngay ở thời điểm cá mập đuổi tới nơi, hình ảnh biến đổi, xung quanh biến thành căn phòng tràn ngập hơi thở ấm áp, một đôi tình nhân đang đeo mắt kính đen trên mặt, bọn họ rút sát vào nhau, biểu hiện hoảng sợ, chỉ vào TV có cá mập trắng làm bọn họ sợ chết khϊếp, thật sự giống như tất cả đều là thật.
Cái video này chỉ ngắn ngủn có một phút, toàn bộ hành trình lại còn không có âm thanh, chỉ có hình ảnh mãnh liệt đánh sâu vào thị giác. Nhưng mặc dù không có âm thanh, Lạc Đàm Thiên vẫn có thể cảm giác như vừa rồi mình cũng đã trải qua, bởi vì vừa rồi y đều nhìn theo từ đầu tới cuối toàn bộ hành trình kia.
Nhìn thấy phản ứng của Lạc Đàm Thiên, trong lòng Bách Lý Tân rất có tự tin, hắn ho khan hai tiếng, nói: "Quý công ty hoàn toàn có thể giải ước với chúng tôi sau đó lại tìm Vương Tư Tư ký hợp đồng quay chụp quảng cáo TV, nhưng tôi cảm thấy nếu đã là chụp, thì đương nhiên phải chụp tốt nhất. Đoạn video này toàn bộ đều sử dụng chế tác hậu kỳ tiên tiến nhất toàn cầu, là thứ mà ngài chắc chắn không thể tìm thấy được ở bất kỳ công ty nào khác."