Nửa tháng sau, đoàn làm phim của Trương đạo cùng Bách Lý Tân đều nhận được thư mời từ giải thưởng Oscar. Hai bộ phim nhựa này của bọn họ đồng thời nhận được đề cử giải thưởng đạo diễn xuất sắc nhất Oscar cùng với phim nhựa xuất sắc nhất Oscar. Mà không giống chính là, điện ảnh 3D của Bách Lý Tân còn nhận được đề cử giải thưởng hình ảnh xuất sắc nhất, biên tập xuất sắc nhất, đặc biệt còn có giải thưởng về thành tựu khoa học và kỹ thuật. Nói cách khác, chỉ một bộ phim điện ảnh 3D mà Bách Lý Tân đã nhận được đề cử từ sau giải thưởng lớn của Oscar.
Tin tức này vừa được công bố, toàn bộ Hoa Quốc đều sôi trào. Bách Lý Tân là người Hoa Quốc, đây là đại biểu cho thành tích của Hoa Quốc. Điện ảnh Hoa Quốc rốt cuộc vươn lên xứng tầm quốc tế, mọi người sôi nổi đắm chìm trong thành tựu điện ảnh của công ty giải trí Lục Thị, vì vậy sinh ra đủ các loại thảo luận sôi nổi.
Ở trước lễ trao giải, cổ hưng phấn này vẫn liên tục sôi trào. Mà bộ phim điện ảnh《Ba tiếng thế giới》cũng đồng thời được gọi tên của Trương đạo vốn dĩ cũng là một bộ điện ảnh xuất sắc, nhưng nó cố tình lại đăng ký dự thi cùng lúc với《Tầm Long Ký》của Bách Lý Tân.
Ánh sáng đom đóm sao có khả năng so sánh với ánh sáng từ mặt trăng trên cao? Có một tòa núi lớn là điện ảnh 3D của Bách Lý Tân đè ở phía trước, người khác sao còn chú ý tới một gò đất nhỏ ở bên người nó?
Mà Vương Tư Tư nguyên bản có thể dựa vào bộ điện ảnh này để phát đại hồng, lúc này cũng chỉ có thể bị bao phủ trong sự hưng phấn của mọi người, cô tìm xem tin tức trên mạng, nằm ở đầu đề đều đang nói về bộ điện ảnh《Tầm Long Ký》kia của Bách Lý Tân, mọi người đều có vạn phần chờ mong điện ảnh được công chiếu, mà bộ phim《Ba tiếng thế giới》của cô chỉ được nhắc tới sơ lược ở cuối trang.
Tại sao lại như vậy? Chẳng lẽ cô cứ phải cam tâm mà giữ yên lặng như vậy? Giống như khi ném cục đá vào mặt sông, lại chỉ có thể gợi lên được vài gợn sóng sau đó thì chìm xuống đáy hồ?
Vương Tư Tư che lại đầu, nhìn Bách Lý Tân nhận được hết thảy tôn sùng, lại nhìn lại bản thân mình không một chút điểm sáng, so sánh với nhau, cô càng thêm cảm thấy mình nhỏ bé vô danh. Tựa như chỉ cần mang mình ném vào trong một đám người, giây tiếp theo liền sẽ bị đám người này bao phủ, trở thành một kẻ bình thường nhất.
Không, cô không cam lòng. Cô không thể lại để cho mình bị Bách Lý Tân càn rỡ nhìn xuống dưới như vậy.
Nhưng mà có thể có biện pháp nào? Vương Tư Tư túm lấy tóc mình, suy tính mọi cách. Đột nhiên cô có linh quang chợt lóe, gọi điện thoại cho Ngụy Tâm Di:
“Làm giao dịch đi, tôi giao cho cô một đoạn phim, cô giúp tôi chơi chết một người, càng tàn nhẫn càng tốt.”
Ngụy Tâm Di cắn môi, lại lần nữa bị Vương Tư Tư áp chế: “Cô lần này muốn thu thập ai?”
“Giống như cách mà cô đã làm với tôi vậy, tìm vài người, cẩn thận hầu hạ Lục Tuyết Phỉ thật tốt, tôi hy vọng ngày mai ở trên mạng tất cả đều là video của hắn cùng với đàn ông ở trên giường lăn lộn, tôi cũng mặc kệ là cô phải làm cách nào.”
***
Bách Lý Tân cầm thiệp mời trên tay, tựa trong lòng ngực của Lạc Đàm Thiên mà cười đến thoải mái.
Lạc Đàm Thiên nhéo nhéo cái mũi của Bách Lý Tân, nói: “Chúc mừng em, thiên tài nhỏ.”
Bách Lý Tân động đậy, ngửa đầu ôm lấy cổ Lạc Đàm Thiên kéo y xuống, từ cái trán cho tới cằm nhiệt tình hôn lên: “Em nghĩ muốn mời Lạc tổng tôn quý làm bạn tham dự lễ trao giải Oscar với mình, không biết Lạc tổng có suy nghĩ như thế nào?”
Lạc Đàm Thiên nhướng mày, một lần nữa hôn Bách Lý Tân: “Đương nhiên là phải đồng ý, Lục tổng đã có lệnh, tiểu nhân không dám không nghe.”
Hai người lại triền miên thật lâu, sau đó mới ôm nhau mà ngủ.
Từ sau khi Bách Lý Tân để Lạc Đàm Thiên lưu lại vân tay trong mã khóa cửa nhà mình, Lạc Đàm Thiên càng ngày càng có tính tự giác, sau khi lui tới vài lần thì y cứ đơn giản dọn dẹp một ít đồ vật, trực tiếp từ Lạc gia dọn tới ở Lục gia.
Mẹ của Lục Tuyết Phỉ bởi vì chồng mất sớm chịu phải đả kích, từ đó thì không gượng dậy nổi, thiếu chút nữa cũng muốn đi theo cha Lục. May mắn Lục Tuyết Phỉ biết tranh đua, cứu vãn được công ty, mẹ Lục lúc này mới có thể tốt hơn, nhưng mầm bệnh trong người cũng đã gieo xuống. Thân thể của mẹ Lục từ khi đó vẫn kéo dài cho đến giờ, càng ngày càng sa sút. Lục Tuyết Phỉ đành phải đưa mẹ Lục đến M quốc định cư để tĩnh dưỡng. Đến những ngày lễ hay tết nhất, Lục Tuyết Phỉ cho dù có mệt đến bù đầu vì công việc cũng sẽ dành ra thời gian bay đi M quốc làm bạn với mẹ Lục.
Mẹ của hắn là một người phụ nữ có đầu óc tinh tế, đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến Lục Tuyết Phỉ sợ hãi nếu chuyện của mình bị đưa ra ánh sáng. Một khi mẹ Lục biết được xu hướng giới tính của hắn, thân thể khẳng định sẽ chịu phải đả kích thật lớn.
Sau khi Lạc Đàm Thiên phát hiện ra sinh hoạt hàng năm của Bách Lý Tân, không nói hai lời liền cứ cương quyết vào ở trong nhà của hắn, dù sao vân tay của y cũng đã nhập vào trong khóa cửa, Bách Lý Tân cũng không thể làm gì được y.
Ngày mà Lạc Đàm Thiên chuyển đến cũng không báo trước một tiếng cho Bách Lý Tân, cho nên lúc hắn về liền nhìn thấy nhà của mình có sự thay đổi khá lớn, còn có thân ảnh cao lớn của tên nam nhân tự cho mình là chủ nhà kia đang bận trước bận sau, hắn không tự chủ được mà cười ra tiếng. Hai người ở bên cạnh ôm lấy nhau, bắt đầu có cuộc sống sinh hoạt khi ở chung hạnh phúc cũng vui sướиɠ.
Tự bản thân Bách Lý Tân cũng cảm thấy buồn bực, ý thức lãnh địa của hắn từ xưa tới nay vẫn luôn rất mạnh, không thích để cho kẻ khác tiến vào trong phạm vi lãnh địa của hắn, nhưng Lạc Đàm Thiên cứ đột nhiên xuất hiện như vậy, hắn vậy mà không cảm thấy tức giận, thậm chí còn cảm thấy vui vẻ, quả nhiên là do hắn đã nhập ma quá sâu rồi.