Bách Lý Tân thông qua S419M biết được kết cục của Vương Tư Tư, không nhịn được lắc đầu líu lưỡi: [Ngươi có cảm thấy cô ta đáng thương không? S419M. ]
S419M dừng một chút, trả lời: [Hình như có một chút.]
[Nhưng nếu lúc trước ta không nói chân tướng cho Ngụy Tâm Di, thì người gặp phải kết cục này hôm nay có lẽ chính là ta. Đương nhiên, bọn họ còn không có khả năng này, bất quá nếu là nguyên chủ Lục Tuyết Phỉ thì sao? Một đoạn video quay cảnh nóng của Lục Tuyết Phỉ bị lộ ra ở kiếp trước, ngươi đã quên thứ đó là từ đâu tới sao? Còn không phải là Vương Tư Tư tìm người đem Lục Tuyết Phỉ bắt đến khách sạn, ép hắn uống thuốc rồi quay lại hay sao?]
[Nếu Vương Tư Tư đáng thương, vậy Lục Tuyết Phỉ không còn nhà để về càng đáng thương. Ngươi không cần cảm thấy đáng thương cho Vương Tư Tư, là do cô ta tự làm bậy, không thể sống.]
Nói xong câu đó, Bách Lý Tân lấy ra di động, đánh mấy chữ.
Cùng lúc đó, di động của Vương Tư Tư vang lên:
Là do Ngụy Tâm Di làm. —— Tử Thần lương thiện.
Vương Tư Tư nhìn cái tin nhắn này, tức giận đến nổi gầm lên một tiếng, cầm di động ném lên tường.
Sau một tiếng va chạm vang lên, trong khoảnh khắc biến thành nhiều mảnh nhỏ. Tại sao, tại sao lại không nhắc nhở cô sớm hơn, hiện giờ mọi chuyện đều đã xảy ra, mới tới nói cho cô biết là do ai làm! Hiện tại thân thể của cô đã ô uế, cô làm sao còn có thể xứng đôi với Từ Hạo Nhiên?! Ngụy Tâm Di, ta nhất định phải gϊếŧ ngươi, ta muốn cho cả nhà các ngươi đều phải chôn cùng với ta!
Vương Tư Tư một khắc cũng không muốn tiếp tục ở lại trong gian phòng này, cô kiểm tra ngăn tủ, mặc lại quần áo còn chưa bị xé rách của mình, sau khi qua loa sửa sang lại quần áo, liền mang mình bao bọc lại tới mức người khác không thể nhận ra mới giống như chạy trốn, chạy ra khỏi khách sạn.
Vương Tư Tư chạy như bay về ngôi nhà được xem là tổ ấm tình yêu cùng với Từ Hạo Nhiên, vừa vào tới cửa cô đã chui vào trong phòng rồi bổ nhào lên giường, giấu cả người ở trong chăn mà khóc rống lên. Ông trời tại sao lại bất công như thế, đời trước là như vậy, đời này cũng là như vậy, ông trời ơi, ông chẳng lẽ một hai phải đem tôi bức tới đường cùng mới thấy cam tâm hay sao? Nếu đã là như vậy, ông còn để cho tôi trọng sinh sống lại làm gì?
Vương Tư Tư bi thống tuyệt vọng, nhưng lần này cô cũng không hề lãng phí ý niệm của bản thân. Cô cảm thấy nếu ông trời đã để cho cô được trọng sinh, vậy thì nhất định phải còn cơ hội nào đó để xoay ngược thế cờ.
Một hồi lâu sau, chờ khi Vương Tư Tư khóc đủ rồi, mới kéo chăn trùm trên đầu mình xuống.
Cô ngơ ngác nhìn một vòng xung quanh, nơi này tràn ngập những kỷ niệm tình yêu hạnh phúc cùng vui vẻ của cô với Từ Hạo Nhiên, đôi mắt vô thần hơi chớp, khôi phục vài phần tiêu cự.
Không, cô không thể cùng Ngụy Tâm Di đồng quy vu tận như vậy. Cô vẫn còn có tiền đồ cùng với người yêu luôn yêu thương mình. Đời này cô tuyệt đối sẽ không lại tiếp tục đưa bản thân vào chỗ chết. Từ Hạo Nhiên sở dĩ yêu cô, là bởi vì yêu sự thuần khiết, thiện lương cùng thấu hiểu của cô, nếu tất cả đều bị bại lộ trước mặt của Từ Hạo Nhiên, hắn nhất định sẽ cảm thấy chán ghét và vứt bỏ cô.
Vương Tư Tư hạ quyết tâm, lập tức thu thập đồ vật, tìm ra một cái di động dự phòng.
Thời điểm cô tức giận ở khách sạn đã ném vỡ nát điện thoại của mình, nhưng trước khi chạy ra ngoài cô còn sợ sẽ có người muốn lợi dụng hãm hại mình, cho nên vẫn không quên đem đống đổ nát của điện thoại cùng với thẻ sim theo trên người.
Vương Tư Tư là một người rất để ý tới thanh danh, đời trước cô đã chịu đủ cảnh tượng cuộc sống bị mọi người chê cười phỉ nhổ, đời này phá lệ cẩn thận hơn rất nhiều. Đây cũng là lý do khiến cho cô không lập tức rời khỏi khách sạn sau khi nhận ra mọi chuyện, mà là lựa chọn chuẩn bị tốt tới mức sẽ không còn ai có thể nhận ra mình mới chạy ra khỏi đó.
Số điện thoại của Ngụy Tâm Di đã được Lucas giúp cô điều tra qua, cô cũng lưu lại nó trong thẻ sim, chỉ là vẫn luôn vô dụng không cần dùng đến mà thôi. Đem thẻ sim bỏ vào di động, cô lập tức gửi tin nhắn cho Ngụy Tâm Di, đây cũng là lần đầu tiên hai người phụ nữ này trực tiếp giao phong chính diện với nhau ở đời này, nhưng đây tuyệt không phải kết thúc, mà là chỉ mới bắt đầu.
Cơ hồ ngay sau khi cô gửi tin nhắn kia đi, cũng thu trở về một cái tin khác, là một đoạn video được quay bằng di động, trong nháy mắt ngay sau khi Vương Tư Tư nhìn thấy đoạn video, tức khắc toàn bộ huyết sắc trên mặt của cô đều rút đi không còn một mảnh.
Ngụy Tâm Di thưởng thức một cái video của bốn tên đàn ông cao lớn đang chơi đùa cùng một người phụ nữ, trong lòng vui sướиɠ vô cùng. Kɧoáı ©ảʍ khi trả thù vĩnh viễn vẫn luôn khiến cho người ta cảm thấy say mê như vậy, cô liền tùy tay quay lại một đoạn, sau đó thì gửi nó qua cho Vương Tư Tư. Cơ hồ cùng một lúc, tiếng chuông di động của cô cũng vang lên ngay sau đó, Ngụy Tâm Di không suy nghĩ nhiều, thuận thế cầm lấy di động, tùy ý mà mở lên.
Tin nhắn vừa mở ra, một tiếng súng vang lên hòa cùng tiếng rêи ɾỉ của phụ nữ trong TV truyền vào tai Ngụy Tâm Di. Ngụy Tâm Di trừng lớn hai mắt, không dám tin mà nhìn đoạn video này.
Sau đó còn đi kèm theo một câu: Cứ chờ mà xem —— Vương Tư Tư.
Đầu của Ngụy Tâm Di “Ong” mà một tiếng nổ tung, Vương Tư Tư rốt cuộc là thần thánh phương nào, làm sao cô ta lấy được đoạn video này? Ngụy Tâm Di trong lòng vừa kinh ngạc lại vừa lo sợ bất an, bên tai còn truyền tới tiếng kêu dâʍ đãиɠ của Vương Tư Tư trong video, nhưng rốt cuộc cô lại không thể tiếp tục cười ra tiếng nữa. Hồi lâu sau, cô mới cắn chặt răng một cái, đơn giản chỉ là ngươi áp chế ta, ta liền cũng có thể gϊếŧ chết được ngươi.
Cô ta cầm di động quay lại đoạn video trên TV, tiếp theo chính là nhắn trở về: Đừng ép ta, cùng ra gặp mặt một lần đi.
Vương Tư Tư nhìn tin nhắn vừa gửi lại đây, huyết sắc trên mặt đã không còn, Ngụy Tâm Di vậy mà lại để cho bốn tên đàn ông… Cô ta còn quay lại video……
Hận ý ngập trời thổi quét mà đến, Vương Tư Tư siết chặt nắm tay, móng tay cắm vào lòng bàn tay. Thật lâu sau, cô cắn môi trả lời: Được, cô nói địa chỉ đi.