Chương 2: Thế giới hiện đại 1.2

Thời gian hiện tại vừa đúng lúc là hai năm sau nữ chính trọng sinh, sau khi cô bộc lộ tài năng liền lôi kéo phó giám đốc Từ Hạo Nhiên đi ăn máng khác.

Lục Tuyết Phỉ năm nay cũng chỉ mới 25 tuổi, khi hắn 20 tuổi tiếp nhận gia nghiệp thì công ty đang trên đà suy sụp, đúng lúc này Từ Hạo Nhiên lớn hơn Lục Tuyết Phỉ 4 tuổi xuất hiện trước mặt hắn, họ trở thành đồng minh, cùng nhau vượt qua từng cửa ải khó khăn. Có thể nói nếu không có Từ Hạo Nhiên, cũng sẽ không có Lục Tuyệt Phỉ của bây giờ. Mà Lục Tuyết Phỉ đối với Từ Hạo Nhiên càng thêm kính yêu, một phương diện là sùng bái, một phương diện khác lại là điên cuồng yêu thầm Từ Hạo Nhiên.

Hắn từ nhỏ tới lớn tính cách vẫn luôn nhút nhát, sau khi phát hiện ra tính hướng của mình thì chỉ biết tìm cách che giấu, sợ sẽ bị người khác biết được.

Khi Lục Tuyết Phỉ 23 tuổi thì công ty giải trí Lục Thị đã đi vào ổn định, bọn họ bắt đầu tự tìm kiếm và ký hợp đồng với nghệ sĩ của mình, cũng chính là lúc này công ty ký hợp đồng cùng với Vương Tư Tư đang ở độ tuổi 20.

Sau khi trọng sinh, hình tượng của Vương Tư Tư vừa ngây ngô lại đáng yêu, nhưng trong đó cũng không hề mất đi vẻ xinh đẹp quyến rũ, thật nhanh đã bắt được Từ Hạo Nhiên vào trong tay. Từ Hạo Nhiên không tiếc dùng mọi mối quan hệ cùng tài nguyên của mình, đẩy Vương Tư Tư lên vị trí cao nhất trong số tất cả nghệ sĩ của công ty giải trí Lục Thị.

Hai năm sau cũng chính là cách lúc này không lâu, Vương Tư Tư đột nhiên xông vào trong văn phòng của hắn, đem một xấp ảnh hắn cùng hai tên đàn ông khác thân thiết với nhau đưa tới.

Bách Lý Tân hạ thấp lông mi, che khuất đi đôi con ngươi thâm trầm.

Nói tới mớ ảnh chụp này, Lục Tuyết Phỉ đúng là có khổ mà không thể giải thích cho mình. Trước mắt nhìn thấy Từ Hạo Nhiên càng lúc càng thêm yêu thích Vương Tư Tư, Lục Tuyết Phỉ tuy xem ở trong mắt nhưng đau ở trong lòng. Hắn biết đối phương chính là một thẳng nam, tình cảm của hắn đối với Từ Hạo Nhiên từ khi bắt đầu đã định trước là vô vọng, nên chỉ đành phải mượn rượu giải sầu, chạy đến quán bar uống rượu. Nhưng uống rồi uống, đột nhiên lại có hai gã đàn ông tới gần, không nói lời nào đã bế hắn lên cưỡng hôn một trận, sau đó thì quay người bỏ đi.

Con người Lục Tuyết Phỉ hơi có chút bệnh sạch sẽ, làm người cứng nhắc. Nếu không phải người hắn thích thì không thể thân cận được, cho nên tuy rằng hắn là đồng tính luyến ái, từ trước tới nay lại chưa từng cùng bất cứ nam nhân nào phát sinh quan hệ, cho dù là hôn cũng chưa từng có. Xảy ra chuyện như vậy, sau khi hắn về đến nhà không biết đã ói ra bao nhiêu lần. Cái nhạc đệm nhỏ này, chính là do Vương Tư Tư mướn người làm ra.

Cô vẫn luôn muốn nắm được chứng cứ Lục Tuyết Phỉ là đồng tính, khổ nỗi đối phương vẫn luôn thủ thân như ngọc, không còn cách nào khác, cô chỉ có thể mướn người ra tay để thúc đẩy chuyện này.

Sau đó vào một tháng trước, Vương Tư Tư cầm ảnh chụp uy hϊếp Lục Tuyết Phỉ, nếu như hắn không đồng ý giải ước, cô liền mang ảnh chụp đưa cho Từ Hạo Nhiên. Lục Tuyết Phỉ làm sao có thể để cô mang loại ảnh chụp thoạt nhìn không đứng đắn này cho Từ Hạo Nhiên xem? Hắn cho dù có phải phá sản cũng tuyệt đối không muốn danh dự của mình bị hủy hoại.

Hơn nữa cho dù có giải thích, Từ Hạo Nhiên chắc chắn cũng sẽ không tin tưởng hắn. Bởi vì hắn biết rõ, giữa mình cùng với Vương Tư Tư, Từ Hạo Nhiên nhất định sẽ không chút do dự mà lựa chọn tin tưởng Vương Tư Tư.

Hắn cuối cùng đành phải đồng ý với yêu cầu của Vương Tư Tư, đơn phương một bên mạnh mẽ giải ước với Vương Tư Tư. Người không rõ nội tình nhìn thấy, đều tưởng Lục Tuyết Phỉ đưa bàn tay lớn cố ý chèn ép Vương Tư Tư, nhưng thật ra chỉ có hai người bọn họ biết chân tướng thật sự là gì.

Mà người không rõ chân tướng là Từ Hạo Nhiên, bởi vì chuyện Vương Tư Tư bị cưỡng chế giải ước, tức giận chạy đến trách mắng Lục Tuyết Phỉ một trận, sau đó phất tay bỏ đi.

Vương Tư Tư sau khi rời khỏi công ty một tháng, nhanh chóng gom góp được tài chính, thành lập phòng làm việc của riêng mình.

Mấy ngày hôm trước cô nhờ tới sự giúp đỡ của Từ Hạo Nhiên, nói rằng phòng làm việc của mình đang gặp phải phiền toái. Từ Hạo Nhiên không nói hai lời, mang theo một nhóm người rời khỏi công ty giải trí Lục Thị, xoay lưng một cái đã gia nhập vào phòng làm việc của Vương Tư Tư để trợ giúp cô.

Vậy cho nên lúc Bách Lý Tân xuyên tới đây, bề ngoài Lục Tuyết Phỉ mới lôi thôi như vậy. Mất cả người lẫn của, đại khái chính là tình hình trước mắt của Lục Tuyết Phỉ.

Bách Lý Tân sửa sang lại văn kiện trên bàn, nói với trưởng phòng nhân sự và thư ký Vương vừa báo cáo tình huống lại cho mình: "Cứ để cho bọn họ đi, cũng đừng xen vào, xem như đã nuôi dưỡng không một đám bạch nhãn lang, tiếp tục giữ lại bên người cũng chỉ mang tới tai họa. Nếu tiếp tục còn có người muốn đi, vậy cũng để cho bọn họ đi, không cần phải ngăn cản."

Trưởng phòng nhân sự ngẩn người, nói tiếp: "Nhưng là, một tháng trước Từ Hạo Nhiên vì Vương Tư Tư đã ký vài cái hợp đồng quảng cáo, cô ta vừa đi, chúng ta không thể giao ra người để chụp quảng cáo, liền gặp nguy cơ phải bồi thường tiền vi phạm hợp đồng. Từ tổng đã nghĩ cách để kéo dài được một tháng, hiện tại không thể tiếp tục kéo dài thêm nữa, chúng ta nhất định phải cho đối phương một câu trả lời vừa lòng."

Cho nên mới nói phụ nữ một khi đã tàn nhẫn lên, mười tên đàn ông cũng không thể so không lại. Vương Tư Tư rõ ràng từ đầu đã tính toán đi ăn máng khác, còn xúi giục Từ Hạo Nhiên giúp cô ta ký nhiều hợp đồng quảng cáo như vậy, còn không phải bởi vì biết Lục Tuyết Phỉ sẽ vì Từ Hạo Nhiên mà không dám làm gì cô ta, cho nên mới chơi cho Lục Tuyết Phỉ một vố hay sao?

Nhưng cái người vừa yêu lại vừa kính Từ Hạo Nhiên kia là Lục Tuyết Phỉ, chứ không phải Bách Lý Tân hắn.

Vương Tư Tư trả thù Chu Vận cùng với tình nhân của gã thì Bách Lý Tân có thể hiểu, nhưng cô ta lại trăm phương nghìn kế hãm hại, muốn Lục Tuyết Phỉ phải chết không có chỗ chôn, việc này thì đúng là không thể nào tưởng tượng nổi. Ngẫm nghĩ lại thì việc duy nhất Lục Tuyết Phỉ có lỗi với cô, cũng chỉ là chuyện kiếp trước hắn không ra mặt nói chuyện giúp cô mà thôi.

Nhưng nếu đổi vị trí mà tự hỏi, thì thật ra Lục Tuyết Phỉ cũng chẳng làm ra bất cứ chuyện gì có lỗi với Vương Tư Tư cả.

Sau khi công ty giải trí Lục Thị ký hợp đồng với Vương Tư Tư, đã mang hầu hết tài nguyên có giá trị để đầu tư lên người cô, nếu như không có công ty giải trí Lục Thị nâng đỡ, Vương Tư Tư cũng sẽ không có được thành tựu của kiếp trước.

Kiếp trước khi Vương Tư Tư và Chu Vận công khai chuyện yêu đương, cũng không phải Lục Tuyết Phỉ chưa từng nhắc nhở cô rằng Chu Vận không phải người đơn giản, để cô cẩn thận một chút, nhưng bởi vì cô đã rơi vào vũng bùn tình yêu, cho dù mang chín con trâu tới kéo cũng không thể kéo trở về được.

Nếu không phải bởi vì công ty giải trí Lục Thị không có khả năng thay đổi được, thì làm sao có thể nhẫn tâm cắt thịt, quyết định tạm thời đóng băng nữ minh tinh mà mình đã bỏ ra vô số tài nguyên để bồi dưỡng? Một bên chỉ có một nữ minh tinh, bên khác lại là mấy trăm nhân viên chờ phát tiền lương, trước tình huống như vậy, cho dù là ai cũng đều sẽ lựa chọn tạm thời giữ được xí nghiệp và nhân viên có đúng không?

Thật ra Lục Tuyết Phỉ cũng chỉ tính toán tạm thời đóng băng Vương Tư Tư mà thôi, chờ sóng gió lúc đó qua đi mới từ từ giải quyết chuyện này sao cho ổn thỏa, nhưng tính cách của Vương Tư Tư lại quật cường hiếu thắng, vậy mà lại quyết định tự sát.

Một người không dám tự mình đối mặt với mọi chuyện, sống lại ở thời điểm tất cả còn chưa xảy ra lại trở thành một người phụ nữ có thể hô mưa gọi gió, ngẫm lại liền cảm thấy thật đáng buồn cũng đáng sợ.