Chương 19: Thế giới hiện đại 1.19

Huyệt thái dương của Bách Lý Tân lại càng đau hơn, một Ngụy Tâm Di hắn đã tránh còn không kịp, vậy mà còn tới thêm một tên Chu Vận. Bản thân hắn, Ngụy Tâm Di, Chu Vận ba người cùng nhau chụm đầu vào một chỗ, chỉ có một câu để hình dung: Tam giác chết chóc.

Bách Lý Tân nhấp miệng miễn cưỡng gợi lên một nụ cười, trả lời: “Nhưng mà thật ra, bộ điện ảnh này của tôi không cần sử dụng tới diễn viên.”

Ngụy Tâm Di: “…”

Lần này Ngụy Tâm Di tự mình tìm tới đây, ngoại trừ muốn tranh thủ nhân vật cho tình nhân của cô ả là Chu Vận thì vẫn còn một mục đích khác, là bởi vì cô cảm thấy hứng thú đối với Lục Tuyết Phỉ. Lục Tuyết Phỉ vốn chỉ là tổng giám đốc của một cái công ty giải trí nhỏ, trước kia cô cũng không có chú ý đến. Nhưng từ khi nhìn thấy cái quảng cáo kia, nhìn thấy được bề ngoài của Lục Tuyết Phỉ, cô liền đối với hắn sinh ra nồng đậm hứng thú.

Nếu như đã không cần tới tới diễn viên, vậy thì Ngụy Tâm Di chỉ đành phải lùi một bước mà tiến tới vấn đề tiếp theo, lại nói: “Nếu thật sự là như vậy thì đúng là có chút tiếc nuối, bất quá Ngụy thị vẫn sẽ là trợ thủ to lớn đối với Lục tổng, các người chế tác điện ảnh lần này dự tính nếu đầu tư vào mấy trăm triệu thì có đủ hay không?”

Lần này cô ta tới yêu cầu đầu tư ngoại trừ muốn đẩy Chu Vận vào làm nam chính ra, đương nhiên còn có mục đích khác.

Lúc trước ở trong video vô tình thấy được Lục Tuyết Phỉ tuyên bố rằng công ty sẽ chế tác điện ảnh 3D, bề ngoài của hắn xuất chúng, lời nói hào phóng, cử chỉ thỏa đáng, Ngụy Tâm Di trong lòng liền có suy nghĩ khác.

Cô ta vốn chính là động vật ăn thịt, bên người cô trừ bỏ Chu Vận ra còn có thêm vài tình nhân khác, ngoại trừ trong giới giải trí thì trong giới thương nghiệp cũng có, thậm chí còn có cả tiếp viên nam, ai ai cũng đều là thanh niên anh tuấn.

Công ty giải trí Lục Thị từ trước đến nay, người vẫn luôn ra mặt xử lý công việc là Từ Hạo Nhiên, Lục Tuyết Phỉ thì luôn âm thầm trốn tránh, rất ít khi xuất hiện ở tầm mắt người khác. Lần này công ty giải trí Lục Thị tuyên bố sẽ chế tác điện ảnh 3D là do Lục Tuyết Phỉ đứng ra làm chủ, cái video này ở trên mạng càng lưu truyền thì càng rộng rãi, cô lúc này mới chú ý tới, Lục Tuyết Phỉ không chỉ là thanh niên tài hoa, còn anh tuấn vô cùng, so với Chu Vận còn đẹp hơn vài phần, lúc này mới động lòng muốn thu người vào hậu cung của mình.

Nếu không chỉ vì mỗi chuyện của Chu Vận, làm sao có thể để cô phải tự mình tới đây, cô đơn giản chỉ đang lợi dụng việc giúp Chu Vận để lại đây bắt chuyện một chút với Lục Tuyết Phỉ mà thôi.

Dư quang trên khóe mắt của Bách Lý Tân liếc nhìn đồng hồ treo trên tường, đã là 6 giờ chiều.

Vì chúc mừng TV Thị Linh bán ra số lượng lớn, Lạc Đàm Thiên đã hẹn hắn đêm nay cùng nhau ăn cơm, thời gian đã định là 7 giờ. Hiện giờ đúng lúc là thời gian tan tầm, nếu còn không nhanh xuất phát, lở như trên đường bị kẹt xe thì chắc chắn sẽ đến muộn.

Bách Lý Tân đếm đếm thì cũng đã xuyên qua mấy chục thế giới, tiết tháo có thể nói là đã bị hắn ném đi mất từ khi nào cũng không biết, làm người thì lại càng không có nguyên tắc gì. Nhưng đối với những việc đã đồng ý với Lạc Đàm Thiên, thì từ trước tới nay hắn lại chưa từng làm trái hay là đôi co lòng vòng cái gì.

Hắn thấy Ngụy Tâm Di một hai nhất định phải chen một chân vào, đành phải thẹn thùng cười, hơi có vẻ ngượng ngùng mà từ chối nói: “Thật không dám giấu giếm, Ngụy tổng. Công ty chúng tôi lần này chế tác điện ảnh 3D không cần tới mấy trăm triệu nhiều như vậy, chỉ cần mấy ngàn vạn là đủ rồi. Cho nên lấy tình hình tài chính trước mắt của công ty chúng tôi mà nói, vấn đề hiện tại vẫn có thể tự cung tự cấp, cũng không tính toán tìm kiếm thêm đầu tư từ bên ngoài.”

Ngụy Tâm Di chưa từng bị bất kỳ kẻ nào từ chối như vậy, sắc mặt tức khắc liền có chút khó coi. Cô ta cũng không nói gì, chỉ nhấp một ngụm cà phê lớn.

Bách Lý Tân thấy thế lại nói: “Tôi thật sự rất cảm ơn ý tốt của Ngụy tổng, hôm nay đã chiêu đãi không chu toàn, ngày khác tôi nhất định tự mình tới cửa để bày tỏ lời xin lỗi, còn hy vọng Ngụy tổng sẽ không trách tội.” Bách Lý Tân đã sắp thành tinh, sao lại nhìn không ra Ngụy Tâm Di đang suy nghĩ cái gì.

Ngụy Tâm Di đang muốn nổi nóng, chợt nghe Bách Lý Tân nói như vậy, trái lại nếu phát tác ra thì cũng không tốt.

Nếu Bách Lý Tân đều đã nói như vậy, mục đích đến đây hôm nay của cô ta cũng coi như đã đạt thành một nửa. Một nửa cũng chỉ có thể nói là do Chu Vận không may mắn, cô có thể tìm một bộ điện ảnh khác thích hợp hơn cho hắn.

Bộ điện ảnh 3D này là do Chu Vận cầu xin cô ta giúp đỡ, nhưng nếu Bách Lý Tân đã nói phim không có nam chính, vậy cô ta chỉ đành phải tìm một bộ điện ảnh khác tới đền bù cho tên tiểu yêu tinh Chu Vận kia.

Nghe nói gần nhất đạo diễn cấp quốc gia Trương đạo đang trong thời gian chuẩn bị quay một bộ phim tính toán tiến quân giải thưởng điện ảnh Oscar, chất lượng so với bộ điện ảnh 3D này chỉ cao hơn chứ không thấp. Đến lúc đó cô ta bắt lấy bộ điện ảnh kia, bảo bảo Chu Vận còn không đối với cô ta mang ơn đội nghĩa, cúi đầu ngoan ngoãn nghe lời hay sao?

Tưởng tượng như vậy, Ngụy Tâm Di liền không còn tức giận nữa.

Cô ta đứng lên nhẹ nhàng vén mấy sợi tóc bên thái dương, cười nói: “Một khi đã như thế, tôi liền chờ đến lúc Lục tổng tới bồi tội với tôi vậy. Thời gian cũng không còn sớm, tôi không tiện quấy rầy nữa, liền đi trước.”

Bách Lý Tân đứng dậy giúp Ngụy Tâm Di mở cửa, cười nói: “Ngụy tổng đi thong thả.”

Thấy Ngụy Tâm Di đi xa, sắc mặt Bách Lý Tân biến đổi, lộ ra một nụ cười trào phúng.

Ngụy Tâm Di là đồ ngu muội tự phụ, đối với tình thế trước mắt lại không thể nhìn thấy rõ ràng.

Cô ta bay lượn ở trên trời cao, nhìn xuống chúng sinh, lại không biết bản thân mình chỉ là một con diều nhỏ, cha của cô ta mới chính là người giật dây, hiện tại diều cũng đã bị điều khiển bay tới bên vực sâu.

Cha của Ngụy Tâm Di điều khiển con diều này bay đến quá cao, cao đến mức không biết khi nào thì dây diều sẽ bị đứt. Đến lúc đó bởi vì lực bắn ngược, không chỉ con diều sẽ bị gió lốc cuốn tới mức bị phá thành mảnh nhỏ, đến ngay cả người thả diều cũng sẽ khó thoát một kiếp.

Mà trong cốt truyện ban đầu của thế giới này, Vương Tư Tư chính là người đã cắt đứt dây diều này.

Hiện tại hắn cũng không tính toán sẽ ra tay đối phó với bên nào, một khi hắn ra tay đối phó với một bên, thì cuối cùng đều sẽ trở thành đang giúp đỡ một bên khác. Hắn vẫn luôn thích giả heo ăn thịt hổ, làm sao có thể làm ra chuyện giúp cho kẻ khác được lợi, hiện giờ hắn chỉ tính toán ngồi xem diễn ở bên ngoài, nhẹ nhàng làm ngư ông đắc lợi.