Nghĩ đến đây, Từ Hạo Nhiên vừa mới nôn xong, dạ dày vốn dĩ đã không còn gì lại muốn nôn khan một trận, hắn che miệng lại, bình tĩnh nhìn mặt bàn pha lê.
Đúng lúc này, một bàn tay trắng nõn mềm mại đưa đến trước mặt Từ Hạo Nhiên, cái tay kia còn đang cầm một ly nước ấm đang tỏa nhiệt.
Theo cánh tay xinh đẹp nhìn lên, một gương mặt thanh xuân tươi trẻ ại kiều diễm đang nở nụ cười ấm áp như nắng xuân nhìn hắn, trong mắt chứa đầy tình yêu dịu dàng, hắn không nhịn được nhỏ giọng gọi một tiếng: “Tư Tư?”
Vương Tư Tư nhoẻn miệng cười, ngồi xuống bên cạnh Từ Hạo Nhiên, bàn tay nhẹ nhàng vỗ lưng hắn: “Anh làm sao vậy, Hạo Nhiên? Trông anh cứ như người mất hồn vậy, có phải đã gặp chuyện phiền toái gì hay không?”
Dạ dày Từ Hạo Nhiên vừa rồi còn có chút buồn nôn, hiện tại nhìn thấy Vương Tư Tư thì liền biến mất không còn nữa, Tư Tư vẫn luôn ôn nhu nhìn về phía hắn như vậy, thật giống như hắn chính là toàn bộ thế giới của cô. Cô thuần túy, lương thiện lại rất hiểu ý người khác, luôn biết được thứ hắn muốn là gì, cho nên hắn mới có thể yêu cô như vậy.
Nhớ tới vừa rồi khi trở về hắn lại có hành động đẩy Tư Tư ra, Từ Hạo Nhiên thấy khó xử, hắn cười xin lỗi, nhận ly cà phê từ trong tay cô mới nói: “Vừa rồi đã lỡ tay đẩy em, xin lỗi.”
Vương Tư Tư cười nói: “Không có gì, em biết anh không phải cố ý, chuyện này rốt cuộc là làm sao vậy?”
Từ Hạo Nhiên nhấp một ngụm cà phê, chần chờ một lát mới nói: “Anh nghe nói Tuyết Phỉ ngã bệnh, cũng nghe được cậu ấy phải nằm viện nên sáng nay mới đi bệnh viện thăm cậu ấy. Không nghĩ tới mới vừa đi đên cuối hành lang, lại phát hiện có bảo tiêu đứng giữ ở ngoài cửa. Bảo tiêu không cho anh đi vào, nhưng từ cửa sổ nhìn vào, anh nhìn thấy… Nhìn thấy Tuyết Phỉ cùng Lạc Đàm Thiên đang ôm nhau.”
Vương Tư Tư cười càng thêm ôn nhu, cô che miệng lại kinh ngạc nói: “Anh đang nói Lục tổng hắn, là gay? Lại còn cùng với Lạc Đàm Thiên…”
Từ Hạo Nhiên cười khổ một tiếng, thế nhưng lại lắc đầu: “Anh vừa rồi đã suy nghĩ rất lâu, chuyện này nhất định còn có ẩn tình! Nhất định là do Lạc Đàm Thiên câu dẫn Tuyết Phỉ, Tuyết Phỉ rõ ràng có bệnh sạch sẽ, đến cả phụ nữ cậu ấy còn chưa từng chạm vào, sao đột nhiên lại có thể trở thành gay? Nhất định là bởi vì cái hợp đồng quảng cáo TV kia, Tuyết Phỉ nhất định là đang bị Lạc Đàm Thiên uy hϊếp! Không được, anh nhất định phải cứu Tuyết Phỉ, Lục gia cũng chỉ có một đứa con trai duy nhất, anh tuyệt đối không thể trơ mắt nhìn cậu ấy đi lên con đường này.”
Ánh mắt Vương Tư Tư lập tức trầm xuống, thái độ hiện tại của Từ Hạo Nhiên quá mức kỳ lạ, hắn rõ ràng phản cảm đối với đồng tính luyến ái như vậy, nhưng sau khi biết Lục Tuyết Phỉ là đồng tính luyến ái, vậy mà còn nguyện ý tiếp nhận đối phương. Vậy nếu như hắn biết Lục Tuyết Phỉ thích hắn, hậu quả kia quả thực là không dám tưởng tượng.
Vương Tư Tư trong lòng quýnh lên, ngoài miệng liền có chút nói không lựa lời: “Nhưng anh cũng không thể khẳng định Lục Tuyết Phỉ không phải đồng tính luyến ái không phải sao? Anh không thể đem tư tưởng của mình áp đặt lên trên người hắn, có lẽ đây mới chính là con người thật của hắn thì sao? Hắn chưa từng chạm vào phụ nữ nói không chừng không phải bởi vì hắn có bệnh sạch sẽ, mà bởi vì hắn vốn dĩ chính là gay.” Hơn nữa còn là một tên gay vẫn luôn điên cuồng yêu thầm anh, Vương Tư Tư ở trong lòng yên lặng bỏ thêm một câu.
Nghe xong lời này của Vương Tư Tư, cả người Từ Hạo Nhiên chấn động, tay đang cầm ly cũng trở nên run rẩy. Lời của Vương Tư Tư không phải không có lý, nhưng Tuyết Phỉ là người mà hắn nhìn từ nhỏ tới lớn, chuyện như vậy làm sao hắn có thể tiếp thu được rằng đó là sự thực.
Vương Tư Tư thấy thế liền ôm lấy Từ Hạo Nhiên, đem đầu đặt ở trên đùi hắn: “Hạo nhiên, hai ngày hôm nay em cứ luôn bị mất ngủ, đầu cũng có chút đau, anh cùng em đi ngủ một lát có được không?”
“Em không thoải mái sao? Đi, chúng ta về nhà trước, anh gọi bác sĩ về nhà khám bệnh cho em.” Từ Hạo Nhiên vừa nghe Vương Tư Tư nói thân thể không thoải mái, rốt cuộc cũng không còn tâm tư quan tâm chuyện của Lục Tuyết Phỉ nữa, không nói hai lời liền đỡ Vương Tư Tư đứng dậy trở về nhà.
Bách Lý Tân hôn mê là bởi vì hệ thống tự khởi động trình tự bảo vệ, mãi cho đến khi tinh thần lực của hắn khôi phục mới có thể tỉnh lại. Hiện giờ tinh thần lực của Bách Lý Tân đã hồi phục, các hạng mục kiểm tra khác sau khi hắn tỉnh dậy tự nhiên cũng không có vấn đề gì. Bác sĩ cũng đã nói không có việc gì, Bách Lý Tân liền đơn giản làm thủ tục xuất viện.
Sau khi đưa Bách Lý Tân về nhà, bởi vì công ty còn có chuyện muốn xử lý cho nên Lạc Đàm Thiên vội vàng rời đi. Thấy Lạc Đàm Thiên đã đi rồi, Bách Lý Tân mới mở ra máy tính, ở trên công cụ tìm kiếm xem tin tức của mình cùng với Vương Tư Tư.
Đánh ra mấy chữ Vương Tư Tư, trang web nháy mắt đã theo tỉ lệ click nhiều nhất, đem tin tức về Vương Tư Tư xếp thành hàng bày ra trước mặt.
《Trí tuệ và dung mạo cùng tồn tại, Vương Tư Tư rời khỏi công ty, một mình thành lập phòng làm việc》, 《Ông chủ bất nhân, diễn viên thiên tài Vương Tư Tư tự mở phòng làm việc》, 《Xác định Vương Tư Tư gia nhập đoàn phim của đạo diễn Lý Hoa, cô sẽ trở thành nữ chính trẻ tuổi nhất trong phim điện ảnh của đạo diễn cấp quốc gia!》
Những bài PR cứ thế ùn ùn không dứt, khí thế như vậy là muốn đem Lý Tư Tư đắp nặn thành một vị nữ minh tinh hoàn mỹ không khuyết điểm.
Lại tìm thử tin tức của công ty giải trí Lục Thị, một đoạn thời gian này nhờ vào danh khí của Vương Tư Tư mà vẫn luôn nằm trên bảng xếp hạng tin tức, nhưng danh tiếng thì không dễ nghe chút nào, hầu như toàn bộ đều là tiếng xấu.
Cái gì mà “Tổng giám đốc Lục Thị bất nhân bất nghĩa, chèn ép phó tổng, áp bức khiến cho một đám nhân viên phải từ chức bỏ đi”, “Vì yêu sinh hận, tổng giám đốc Lục Thị quy tắc ngầm nữ thần Tư Tư không thành, dưới sự tức giận đã giải ước với cô” vân vân. Đây đúng là cái gì cũng có thể nói, cũng không nghĩ thử xem, nếu hắn thật sự muốn chèn ép hay uy hϊếp một nghệ sĩ trong công ty, hắn chỉ cần đóng băng cô ta là được rồi, cần gì làm thêm chuyện phiền phức như vậy, thời gian qua đi tự nhiên danh khí của cô ta cũng chẳng còn nữa, trở thành một nữ nghệ sĩ hết thời, trái lại giải ước với cô ta chẳng phải còn để cho cô ta được lợi hay sao?