Chương 38: Công Chúa Điện Hạ 21

Kiều Nhạc có tài, nhưng bổn triều tiếp tục sử dụng chế độ tiền triều, phò mã phần lớn là hư chức, chỉ có ở phương diện võ tướng mới có phá lệ.

Suy nghĩ, Vương Thao dứt khoát mặc kệ. Ninh Vinh công chúa không phải người đơn giản, tuy rằng hắn xem trọng Kiều Nhạc, nhưng cũng sẽ không nguyện ý vì một người tuổi trẻ mà đắc tội Hoàng Thượng cùng Ninh Vinh công chúa.

Một công chúa bẩm sinh không thể nói, lại có được vinh sủng đến tận giờ, dựa vào một câu bệ hạ nói năm đó “Trong sự mong đợi của vạn dân thiên hạ sinh ra” thực sự làm người khác khϊếp sợ.

Mặc kệ Ninh Vinh công chúa là như thế nào làm được, thủ đoạn của nàng nhất định không đơn giản.

Hành Ngọc cầm chén trà trong tay chậm rãi uống, đây là trà mới năm nay, có thể dùng ở ngự tiền tự nhiên là trà ngon, bất quá nàng đối với trà không có nghiên cứu gì, nếm không ra cái gì.

Nàng vừa mới buông chén trà, Mục Lâm vẫn luôn cẩn thận đứng ở phía sau tiến lên một lần nữa rót trà cho nàng.

“Ngọc Nhi cho rằng người này thích hợp làm phò mã?” Khang Ninh Đế hạ giọng, chỉ chỉ chỗ Kiều Nhạc ngồi phía dưới.

Thủ phụ Nội Các Trình đại nhân nghe được động tĩnh, bất quá hắn ngồi thẳng tắp như cũ, thần sắc không có chút nào biến hóa phập phồng.

Hành Ngọc cong môi, ở trong ánh mắt dần hiểu rõ của Khang Ninh Đế lại lắc đầu.



Thế gian có quá nhiều mỹ nhân, người thú vị lại có tài năng giống như Kiều Nhạc lại không nhiều lắm.

Nàng thích cẩm y hoa phục cũng thích mỹ nhân không sai, nhưng người đẹp có tài năng như vậy, bị dưỡng ở hậu trạch của nàng thực sự rất đáng tiếc.

Sau khi thi đình, Kiều Nhạc được phong làm Thám Hoa.

Xuân phong đắc ý mã đề tật, nhất nhật khán tận Trường An hoa.*

(*) Ngọn gió xuân mát rượi, leo lên ngựa phóng đi, trong ngày đi xem tất cả các vườn hoa trong Trường An.

Hành Ngọc nửa dựa vào ghế quý phi ở trong đình hóng gió, hai cung nữ hầu hạ ở bên người nàng nói liên miên cùng Hành Ngọc tiến sĩ dạo phố rầm rộ.

Vốn chỉ là tùy ý nghe một chút gϊếŧ thời gian, Hành Ngọc sau khi nghe xong cung nữ nói nhịn không được cười rộ lên.

Nàng đem quyển thoại bản dùng để gϊếŧ thời gian đặt ở một bên, tự mình đứng dậy, tóc dài màu đen chậm rãi từ bả vai chảy xuống, mang ra ba phần mỹ lệ vũ mị.