Chương 1: Chưởng môn và sư huynh đều yêu ta

Bạc Nhu vừa mở mắt liền phát hiện mình đang ở trong một không gian im ắng, bốn phía tản ra ánh sáng màu lam nhàn nhạt yên tĩnh. Trước mặt nàng có một cái cây nhỏ màu hồng nhạt, trên cành cây trong suốt kết được một viên kẹo màu hồng nhạt, một viên kẹo tròn nho nhỏ tản ra hương vị ngọt ngào mê người như đang nói: "Đến đây ăn tôi đi."

Bạc Nhu tự nhận bản thân là một người tham ăn, từ trước đến nay nàng không bỏ qua bất cứ thứ gì có thể ăn được, cho nên không nói hai lời liền há mồm ăn viên kẹo vào miệng, hương vị ngọt ngào từ từ tan ra trong khoang miệng, viên kẹo như chứa đựng hạnh phúc khiến nàng vừa ăn vừa phải nheo mắt lại để hưởng thụ.

"Bả vai của Bạc Nhu đang bị thương nên bây giờ không tiện đi lại, ta thấy không bằng để Bạc Nhu ở lại đây nghỉ ngơi một chút coi như dưỡng thương luôn, còn ta cùng sư huynh đi vào trong thôn điều tra trước."

Ngoài cửa truyền đến thanh âm mềm nhẹ của thiếu nữ, chính giọng nói này đã đánh thức Bạc Nhu đang vui vẻ nằm hưởng thụ ở trên giường, nàng vô thức chép chép miệng, vừa rồi chỉ thấy vị ngọt, bây giờ còn có thể thưởng thức được vị cam nhàn nhạt.

Mơ?

Nằm mơ thấy ăn một viên kẹo? Tuy hơi vô lý nhưng như vậy cũng thật ngọt ngào!

“Cũng được.” Giọng nói nam tính lãnh đạm đã kéo những dòng suy nghĩ đang bay đi xa của Bạc Nhu lại.

"Bạc Nhu tỉnh rồi? Ta cùng sư huynh đi thôn điều tra chuyện Hấp Huyết Yêu, một mình muội có thể tự lo liệu cho bản thân chứ?" Ngoài cửa truyền đến thanh âm nhẹ nhàng của thiếu nữ, theo âm thanh truyền đến là tiếng cánh cửa bị đẩy ra, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh nhã như hoa sen của thiếu nữ dần lộ ra ngay sau đó.

Đây là nữ chính Bạch Niệm Niệm.

Mà thiếu niên áo đen lãnh khốc hai tay khoanh trước ngực đứng bên cạnh nàng ta chính là sư huynh Lục Cảnh Lăng của nàng.

Lần này bọn họ gian nan từ núi Già Lam xuống đây chính là vì chuyện của Hấp Huyết Yêu, mà Bạc Nhu là người bất hạnh bị yêu quái làm bị thương ở cánh tay nên ba người phải tìm một khách điếm nhỏ để nghỉ ngơi một chút, tiện thể để nàng dưỡng thương.

Tuy rằng Bạc Nhu chỉ là ký chủ của hệ thống cá mặn nhưng nàng rất chuyên nghiệp trong chuyện chăm sóc bản thân! Nàng đảm đương được vô số các loại vai nữ là người qua đường Giáp*, có thể nâng khí thế của một người qua đường Giáp lên cao ngất trời, thúc đẩy vô số nhân duyên!

*Có thể hiểu nôm na là diễn viên qua đường, người không quan trọng, người đóng vai quần chúng.

Cho nên Bạc Nhu cực kỳ có mắt nhìn, nàng gật đầu để cho bọn họ thấy bản thân không có vấn đề gì.

Kế tiếp, nếu nàng không nhầm thì chính là giai đoạn Bạch Niệm Niệm cùng Lục Cảnh Lăng đánh quái thăng cấp xúc tiến tình cảm, chuyện này nàng không rảnh mà xen vào.

"Vậy ta cùng sư huynh đi trước đây." Bạch Niệm Niệm nói xong liền muốn đóng cửa.

Một tiếng hắt xì khéo léo từ trong phòng truyền đến, nhẹ nhàng mà nhàn nhạt. Lục Cảnh Lăng thuận theo giọng nói lơ đãng ngẩng đầu nhìn thoáng qua bên trong, con ngươi đang khép hờ bỗng dừng lại.

Mái tóc đen dài qua vai theo động tác xoa mũi của thiếu nữ từ trên bờ vai nhẹ nhàng chảy xuống như nhuộm màu, vẻ mặt của nàng nhìn qua cảm giác có chút buồn rầu, chóp mũi hồng lên, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng như tuyết cũng vì thế mà nhăn lại.

Như cảm nhận được cái nhìn nóng bỏng từ hắn, Bạc Nhu ngẩng đầu lên nhìn, một đôi mắt to trong suốt như nước của nàng nổi lên một chút nghi hoặc.

Lục Cảnh Lăng kinh ngạc nhìn thiếu nữ trong phòng, cánh cửa trước mắt khép lại lúc nào cũng không biết.

"Sư huynh? Sư huynh?" Bạch Niệm Niệm kêu vài tiếng sư huynh, Lục Cảnh Lăng mới hồi thần lại.

"Sư huynh làm sao vậy? Phát hiện ra chỗ nào không thích hợp sao?" Bạch Niệm Niệm thấy Lục Cảnh Lăng có gì đó là lạ liền cảm thấy lo lắng không thôi.

"Không có gì." Lục Cảnh Lăng nhìn cánh cửa gỗ khép lại, sau đó liền mím môi xoay người đi.

Phất tay đưa mắt qua thì thấy hai người kia đã đi rồi, Bạc Nhu một lần nữa nằm lại trên giường, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra điểm tâm ngọt cùng một ít đồ ăn vặt bày ở xung quanh.

"A! Cuộc sống này giống như thiên đường vậy!" Cắn một miếng điểm tâm ngọt, Bạc Nhu hạnh phúc nheo mắt lại.

Nhưng mà không đợi thiếu nữ vui vẻ bao lâu, Bạc Nhu liền phát hiện có chỗ không thích hợp, nàng nhìn ra ngoài cửa sổ thì đúng lúc nhìn thấy Hấp Huyết Yêu đang ghé vào cửa sổ nhìn vào trong phòng từ lúc nào.

Sắc mặt trắng bệch dữ tợn của Hấp Huyết Yêu làm cho Bạc Nhu biết được ngày ngủm củ tỏi của mình đã đến, nàng vội vàng thu lại hết đống đồ ăn vặt cùng điểm tâm chưa xử lý xong ở trên giường vào nhẫn với tâm lý chuẩn bị hiến thân cho nữ chính bất cứ lúc nào.

Quả nhiên, một giây sau khi Hấp Huyết Yêu phá cửa xông vào, người thì chưa thấy nhưng xa xa đã truyền đến tiếng quát của Bạch Niệm Niệm: "Yêu quái, ngươi đừng trốn!"