Quyển 1- chương 8: Mù mặt

Sau khi tỉnh dậy lọt vào trong tầm mắt là một mảnh tuyết trắng.

Ưm!

Đến thiên đường sao?

Tân Hòa Tuyết miễn cưỡng chống mép giường ngồi dậy, cơ bắp toàn thân phát ra cảm giác đau nhức không nên tồn tại sau khi thăng lên thiên đường.

【 nơi này là phòng bệnh 】K nhắc nhở cậu chú ý, 【 tay phải còn đang được truyền dịch. 】

…… Không có thiên đường.

Quả nhiên cậu vẫn là nhân viên của 007 không có 5 loại bảo hiểm và 1 quỹ nhà ở.

Nhân viên y tế phụ trách khử trùng ước chừng quên mất phải mở cửa sổ thông gió

Trong không khí đều là mùi Clo gay mũi.

Nguyên bản Tân Hòa Tuyết cho rằng cậu hiểu rõ trạng huống cơ thể của mình.

Ít nhất sẽ không ổn đến mức vì một lần làm công việc thủ công mà ngất xỉu trong nhà tắm.

Đại khái là vì tác dụng của thuốc.

Ngày hôm qua cậu còn uống rất nhiều nước trà lạnh, ở trong phòng tắm ngâm nước lạnh thật lâu.

Nếu là trước đây, cậu sẽ không bao giờ chạm vào những thứ này.

Nước trà cần thiết phải ấm, hơi lạnh liền phải pha lại một lần, nước để tắm gội cũng phải ấm ở nhiệt độ phù hợp.

Những việc này, Du Nghĩa sẽ chuẩn bị tốt.

Tuy rằng vị thái giám này khi còn sống đã công cao hơn chủ Tư Lễ Giám cầm bút thái giám có đôi khi rất phiền, lưu trữ còn có nguy hiểm, nhưng là Tân Hòa Tuyết không thể không thừa nhận, Du Nghĩa chiếu cố cậu thực thoải mái.

Nếu không đời trước với thân thể ốm yếu kia của Tân Hòa Tuyết, bộ dáng trúng gió ho ra máu, cũng sẽ không sống thêm được hai năm, còn có xu thế càng lúc càng tốt.

Chỉ tiếc vẫn có một ngày bị trúng độc mà chết.

Tân Hòa Tuyết thở dài một hơi.

Trong lòng cậu thật ra có mấy đối tượng hoài nghi hạ độc, chẳng qua cậu cũng đều đã chết, kiếp trước cũng thành mây khói thoảng qua, lại cân nhắc cũng chính là hào phí tâm thần.

Sau khi thức dậy âm thanh ầm ĩ trong phòng bệnh cũng dũng mãnh vào truyền vào tai.

Nơi này hẳn là bệnh viện số hai ở tây thành khu 6.

Rốt cuộc bệnh viện này gần với trung cư Tân Hòa Tuyết đang ở nhất.

Tân Hòa Tuyết bắt đầu lo lắng chút tiền còn dư lại của cậu có đủ chi trả tiền xe cấp cứu cùng viện phí hay không.

Cổ họng khô rát.

Tân Hòa Tuyết giương mắt nhìn túi truyền dịch sắp sửa nhỏ xong một cái.

Trên giường bệnh không xa, người nhà ấn chuông gọi truyền dịch, trong miệng bắt đầu không sạch sẽ mà chửi rủa.

Tầm mắt Tân Hòa Tuyết xẹt qua hành lang.

Cậu rũ mắt rút kim cắm trên mu bàn tay ra, cảm giác đau đớn khiến khuôn mặt không chút biểu cảm của cậu trong khoảnh khắc đột nhiên trắng bệch.

Gắng gượng xuống giường đi ra phòng bệnh

...

Tân Hòa Tuyết không quá hiểu biết kết cấu của bệnh viện này.

Cậu dạo qua một vòng ở lầu hai, không có tìm được phòng nước sôi, phát hiện duy nhất là phạm vi phục vụ của bệnh viện ở Liên Bang có chút quá toàn diện.

Cậu thấy bác sĩ cả người trang bị giống như phi hành gia vũ trụ, chính cầm tua vít chạy bằng điện tháo dỡ cánh tay máy móc của người bệnh, bởi vì cọ qua mặt ngoài cánh tay, thực mau diễn biến thành ẩu đả y tế, một người bảo vệ thoạt nhìn càng giống ô tô nghe tin tới rồi, gia nhập đám người chuẩn bị đánh nhau.

“……”

Tân Hòa Tuyết lui về phía sau một bước.

Đυ.ng phải thứ gì đó cứng rắn.

Nguyên bản cậu tưởng chân giả của bệnh nhân nào đó bị thất lạc.

Cúi đầu lại thấy người máy dọn dẹp nhỏ đang lên tục đâm vào gót chân anh, “Anh có ở đó không? Tôi bị chặn.”

Tân Hòa Tuyết yên lặng dịch sang một bên.

Khó trách sau khi tiêu độc không có mở cửa sổ thông gió.

Cậu nhìn người máy dọn dẹp mới cao đến cẳng chân đi xa.

Tân Hòa Tuyết dạo qua một vòng, tìm được phòng nước sôi ở lâu một.

Dọc theo đường đi, trải qua quan sát, Tân Hòa Tuyết tổng kết ra người bệnh ở nơi này chia làm hai loại, một loại là bộ phận trên thân thể đã tiến hành cải tạo máy móc qua, một loại khác giống với cậu, càng giống như trạng thái tự nhiên lúc ban đầu của nhân loại.

Khả năng người bệnh loại hai gen di truyền cũng khác với cậu.

Bối cảnh trước mắt phương hướng tiến hóa nhân loại tôn sùng chia làm hai loại, một loại là cơ giới hoá, một loại là nhân loại tự nhiên dưới tiền đề đã tiến hành cải tạo gen.

Hai công ty dẫn đầu theo phương hướng tiến hóa này trong cốt truyện là Tịch gia - khống chế công ty chế tạo phỏng sinh Nữ Oa, Bùi thị - khống chế công ty y dược Thần Nông.

Tân Hòa Tuyết nhớ rõ ngoại trừ Bùi Quang Tế, xuất diễn nhiều thứ hai trong kịch bản chính là người thừa kế Tịch gia, Tịch Chính Thanh.

Cũng là người đầu tiên lừa “Tân Hòa Tuyết”, mạo danh chính mình là Bùi Quang Tế, yêu cầu cậu ấy thực hiện nghĩa vụ trong hiệp ước tình nhân.