Quyển 1- chương 40: Mù mặt

Tịch Chính Thanh ở Liên Bang thực sự không tồi, dù là về khí chất hay ngoại hình, anh đều mang dáng vẻ của một thương nhân ôn hòa nho nhã, lịch lãm và thân thiện, chăm sóc cấp dưới, thường xuyên tham gia các bữa tiệc từ thiện. Ở Liên Bang, anh ta thành lập viện phúc lợi và các cơ cấu xã hội phúc lợi khác, mỗi năm dành 1% doanh thu của Nữ Oa cho các hoạt động cứu trợ nhóm yếu thế, và thường xuyên đưa ra các đề xuất nâng cao trợ cấp thất nghiệp, chương trình hợp tác giữa ABO.

Không còn nghi ngờ gì nữa, trong số những người thừa kế tài phiệt, anh ta là người được công chúng đánh giá cao nhất.

So với các gia tộc khác ở trung tâm, không ai quan tâm anh có giả tạo hay không. Khi ba đại tài phiệt đến lúc xung đột, người dân chỉ biết ngoan ngoãn chấp nhận tình hình độc quyền của Tịch gia.

Tịch Chính Thanh duy trì thái độ ấm áp và lịch sự, đứng trên đỉnh cao quan sát mọi người trong thành phố.

Anh ngước mắt nhìn Tân Hòa Tuyết.

Tân Hòa Tuyết nghiêng đầu, “Sao vậy, Quang Tế? Bánh kem không hợp khẩu vị hay là anh không thích món quà này?”

Tịch Chính Thanh lắc đầu.

Anh ngồi cứng đờ ở bàn ăn phòng khách, chiếc vòng cổ làm anh không thể không chú ý, chất liệu thô ráp cọ vào là da.

Đặc biệt khi nuốt bánh kem lên men, yết hầu nhấp nhô, chiếc vòng cổ mang lại cảm giác khó chịu.

Sự việc diễn biến kỳ quái, cảm giác bị thuần phục làm anh mơ hồ có dự cảm như con mồi sẽ thoát khỏi kiểm soát của chính mình.

Chỉ là một Beta yếu ớt, không giống như Bùi Quang Tế bị mê hoặc bởi chim hoàng yến, dù sự cố xảy ra vẫn phải làm lâm chung phó thác.

Beta thôi mà, chơi thì được.

Tịch Chính Thanh gõ chữ trả lời: 【Mọi thứ đều tốt, tôi rất thích.】

Tân Hòa Tuyết mỉm cười, đẩy bánh kem về phía Tịch Chính Thanh.

Lấy nĩa múc miếng bánh kem đưa đến miệng Tịch Chính Thanh, Tân Hòa Tuyết cười nói: “Thích thì ăn nhiều một chút, lần sau nếu anh muốn ăn, tôi sẽ làm thêm cho anh.”

Nhưng lần sau phải chờ đến khi giá bán bánh kem còn 9 tệ.

Tân Hòa Tuyết cẩn thận nghĩ.

K cảm thấy ánh mắt của chủ nhân như động vật họ mèo nhìn con mồi, chờ đợi thời cơ để tấn công.

Chỉ có điều, đối diện con rắn chưa nhận ra đây là một vòng vây, đại xà nhìn tiểu miêu liếʍ trảo, hoàn toàn lâm vào hương vị dịu dàng.

K ghi lại tình huống vào nhật ký quan sát của tiểu miêu.docx.

Sau khi kết thúc thế giới này, anh sẽ tổng kết thành một báo cáo phân tích.

Tịch Chính Thanh thấy Tân Hòa Tuyết không ăn gì, nghi ngờ hỏi: 【Cậu không ăn sao?】

Tân Hòa Tuyết cúi mắt, vừa ở biệt thự bên ngoài đãi khách một lúc, sắc mặt tái nhợt chưa kịp khôi phục, “Anh quên rồi sao? Dạ dày tôi không tốt, đồ ăn lạnh sẽ làm tôi đau dạ dày.”

Tịch Chính Thanh nhận ra mình hỏi bậy, để không cho Tân Hòa Tuyết nghi ngờ, anh lại phản bội vị giác nói, 【Tôi chỉ cảm thấy bánh kem này rất ngon, cậu làm rất tốt, nhưng cậu có bệnh bao tử, không nên thử.】

Tân Hòa Tuyết vừa hướng dẫn, vừa nhìn Tịch Chính Thanh ăn hết sáu tấc bánh kem.

?

Sao đối phương lại chấp nhận tốt như vậy?

Tân Hòa Tuyết tin rằng mình đã để bánh kem này trong tủ lạnh suốt bảy ngày.

K nhắc nhở: 【Anh tả đã được cải tạo dạ dày, có thể tiêu hóa hầu hết các chất độc.】

Lại bổ sung: 【Trái tim cũng vậy.】

Người Tịch gia cơ bản đều có bệnh tim di truyền, nhịp tim bất thường cần hỗ trợ từ máy khởi động tim, nhưng căn cứ vào nghiên cứu kỹ thuật của Tịch gia, Tịch Chính Thanh còn có một trái tim dự phòng phỏng sinh trong ngực.

Tân Hòa Tuyết thầm nghĩ: 【Vậy anh ta rất khó gϊếŧ.】

Không những tránh được độc sát, ngay cả bị bắn hoặc đâm vào ngực, cũng phải gϊếŧ hai lần.

Tân Hòa Tuyết rất ngưỡng mộ, nhưng dựa vào thể chất của anh ta, nếu tiến hành cải tạo máy móc, tỷ lệ tử vong chắc chắn cao tới 100%.

Cậu chống cằm, giả vờ chờ mong hỏi: “Quang Tế, buổi tối anh muốn ở lại sao?”

Tịch Chính Thanh nhìn Tân Hòa Tuyết, cổ họng không tự giác mà căng chặt.