“Mi Mi đúng là hiểu chuyện.” Bà Tô vui mừng khôn xiết, sau đó lại nhìn cô con gái nhỏ nằm trên giường bệnh bằng ánh mắt khinh ghét, mắng: “Bỏ nhà đi rồi còn ngã xuống sông, mày đúng là làm mất mặt nhà họ Lan rồi!”
Lan Họa ngước mắt lên, vốn dĩ không muốn để ý đến những ân oán giữa phàm nhân, nhưng bà Tô cứ ồn ào bên tai, thật sự khiến cô khó chịu, mà Lan Họa lại không phải là người dễ chịu thiệt. Cô nghĩ một lát rồi nói: “Muốn con gả cho Yến Niên Thời cũng được, mẹ đưa con một trăm triệu.”
“Em điên rồi sao! Công ty nhà mình sắp phá sản đến nơi rồi, làm gì có một trăm triệu?!” Lan Mi thét lên.
Bà Tô cũng không hài lòng với yêu cầu của con gái út: “Mẹ với ba mày đã nuôi mày khôn lớn, mày không biết ơn đã đành, bây giờ còn dám uy hϊếp chúng tao?”
“Trong nhà vẫn còn một căn biệt thự bỏ không, giá trị đúng một trăm triệu, chuyển sang tên con là được… nếu không thì mẹ tưởng con vô tình ngã xuống sông sao? Bên bờ sông có lan can đấy…”
Lan Họa hờ hững nói: “Dĩ nhiên, nếu mẹ không muốn cho con biệt thự cũng không sao, con sẽ ở bệnh viện, dù sao con cũng chờ được, còn công ty nhà mình có chờ được hay không thì con không biết…”
“Mày… mày là đồ vô ơn bạc nghĩa!”
Bà Tô nghe xong, giận đến nỗi thở không thông, bà trợn mắt nhìn Lan Họa thật lâu, rồi từ kẽ răng thốt ra: “Được! Mẹ đồng ý cho mày căn biệt thự, nhưng mày phải ký thêm một thỏa thuận với mẹ, sau khi mày lấy chồng, không được phép lấy bất kỳ lý do gì để đòi nhà họ Lan tiền nữa! Dù chỉ một xu cũng không được!”
“Không vấn đề gì.” Lan Họa đồng ý một cách sảng khoái, nhà mẹ đẻ rõ ràng rất không đáng tin cậy, sau này chắc chắn không thể dựa vào, chi bằng nhân lúc này kiếm chút lợi ích, một lần kiếm đủ.
“Mẹ ơi! Căn biệt thự đó chẳng phải đã nói sau này để làm của hồi môn cho con sao?” Lan Mi sốt ruột nói.
“Con yên tâm, đợi có sự hậu thuẫn của nhà họ Yến, mẹ sẽ mua cho con cái tốt hơn.” Bà Tô an ủi.
Lan Mi vẫn không cam lòng, trong mắt chị ta, em gái gả đi chắc chắn không có kết cục tốt, đến lúc đó chẳng phải phí hoài căn biệt thự cả trăm triệu đó sao?
Nhưng… nếu em gái thật sự chết trong tay Yến thiếu, nhà họ Yến vì áy náy chắc chắn sẽ không bạc đãi nhà họ Lan, đến lúc đó nhận được không ít lợi ích…
Nghĩ đến đây, tâm trạng của Lan Mi lập tức vui vẻ trở lại, chị ta nhìn Lan Họa bằng ánh mắt thương hại nhưng cao ngạo, như thể muốn nói: “Em thật đáng thương.”