Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Nhanh: Bé Đáng Yêu Dựa Vào Tu La Tràng Để Kiếm Tiền!

Quyển 1 - Chương 27

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trong lúc hệ thống hối hả dỗ dành, trong đầu cậu hiện lên một bức tranh như thế này: Nếu cậu từ bỏ cơ hội này, vài năm sau sẽ là hình ảnh một chú mèo con ăn xin, ngồi bên lề đường, thân hình nhỏ bé phủ một tấm bao tải rách, tai mèo lạnh run rẩy, hai bàn tay bẩn thỉu như nông dân trồng măng cụt, trước mặt đặt một cái bát nhỏ rách nát để xin ăn.

Một đám mèo con nhỏ nhìn quanh, líu ríu hỏi: "Mèo Nhung Nhung ăn xin, sao cậu nghèo thế?"

Mèo con Hạ Khê Nhung ăn xin ngẩng đầu ngước nhìn bầu trời, nhớ lại những ngày tháng đã qua.

"Bởi vì nhiều năm trước, có một cơ hội kiếm tiền lớn, mà tớ đã không trân trọng..."

Một giọt nước mắt hối hận rơi xuống, làm ướt phần lông mềm.

Hạ Khê Nhung giật mình vì chính trí tưởng tượng của mình.

"Meoww!"

Chú mèo phiên bản chibi điên cuồng lắc đầu, tạo thành những con sóng nhỏ, mạnh mẽ biểu lộ sự ghê tởm.

Nếu như cậu đồng ý với hệ thống, thì vài năm sau, một chú mèo kiêu ngạo xuất hiện trên phố quê nhà.

Chiếc khăn quàng cổ lông mềm của chú mèo buộc một chiếc nơ bướm lịch sự, dựa vào một cây gậy quý ông, miệng ngậm một điếu xì gà. Trông chú mèo như một doanh nhân giàu có.

Một đám mèo con mắt sáng lấp lánh hỏi: "Mèo Nhung Nhung giàu có, sao cậu giàu thế?"

Mèo Nhung Nhung giàu có vỗ nhẹ bộ ria mép xoăn cố ý làm cho phồng lên, giả vờ không để ý, nhưng thực chất đang kiêu ngạo khoe khoang những tháng năm huy hoàng đã qua:

"Lý do tớ giàu có ấy à, là bắt đầu từ một chiếc quần short."

"Nó đã giúp tớ kiếm được số tiền lớn đầu tiên từ một người đàn ông đáng thương..."

Đoạn tưởng tượng này, đối với Hạ Khê Nhung cũng không tồi. Hạ Khê Nhung lắc lắc đôi tai mèo nhỏ, khuôn mặt đỏ bừng, nhỏ giọng nói với hệ thống: [Được rồi, tôi đồng ý với cậu…]

Tưởng tượng dù sao cũng chỉ là tưởng tượng, cậu cảm thấy mình có thể lấy lại được chiếc quần short đã là điều tốt rồi chứ đừng nói đến tiền.

Chiếc quần short đó là Hạ Trầm Uyên mua cho cậu, tận bốn trăm ngàn tinh tế tệ. Cậu có thể lấy lại chiếc quần short tức là đã vơ vét được nhiều tiền như vậy, coi như là rất giỏi rồi.

Một người vơ vét tham tiền siêu xấu xa!

Hạ Khê Nhung lười biếng nằm trên giường một lúc, rồi trườn ra khỏi chăn. Buổi sáng không có lớp, cậu rửa mặt xong ngồi trước bàn học mở quang não lên.

Tối qua cậu không trả lời tin nhắn của Giang Tố Tinh mà đi ngủ luôn. Không sao cả, kẻ xấu thích làm người khác chờ đợi là chuyện bình thường.

Hạ Khê Nhung mở một gói bánh mì khoai tím nhỏ từ tốn nhấm nháp, đồng thời suy nghĩ nghiêm túc về cách nói để tống tiền.

Đột nhiên cửa phòng ký túc xá mở ra, Bùi Hàn trở về.

Sáng sớm Bùi Hàn đã đi chạy bộ, chạy đến khi mặt trời mọc mới về phòng.

Thanh niên beta mặc áo ba lỗ thể thao, cơ bắp sau khi vận động căng tròn, cổ và vai treo một chiếc khăn tắm đã vắt khô.

Bùi Hàn đặt khăn mồ hôi lên lưng ghế, ngẩng đầu nhìn, bất ngờ thấy cậu bạn cùng phòng thích ngủ nướng đến trưa của mình lạ thay lại dậy sớm đến thế.

Còn ngồi ngay ngắn trước bàn học, không biết đang suy nghĩ điều gì. Khuôn mặt xinh đẹp căng thẳng, lông mày nhíu nhẹ, má phồng lên những túi thịt hồng hào.

Bùi Hàn phát hiện Hạ Khê Nhung rất thích phồng má. Lúc oán trách phồng má, lúc tức giận cũng phồng má, thậm chí cả khi suy nghĩ cũng phải phồng lên một chút.

Hạ Khê Nhung có biết mỗi khi mình phồng má thì miệng sẽ chúm chím chu lên không? Trông nhỏ nhắn mềm mại làm sao, hai bờ môi đỏ mọng căng tròn chen chúc lẫn nhau, nhô lên thành một khối hình tròn hồng hào, lại giống như nụ hoa hồng đỏ nhỏ xinh, không giấu giếm mời gọi người khác đến hôn.

Bùi Hàn cảm thấy Hạ Khê Nhung thích cố ý chu môi để thu hút người khác rồi dần dần trở thành thói quen.

Cậu ta thấy mừng vì mình không phải là alpha, nếu không cùng ở một phòng ký túc xá như vậy, không biết Hạ Khê Nhung sẽ cố tình quyến rũ mình ra sao...

Bùi Hàn nghĩ vậy, đi ra ban công rửa mặt. Khi cậu ta đi qua sau lưng Hạ Khê Nhung, vô tình liếc thấy màn hình quang não của cậu.

Bùi Hàn không cố ý nhìn trộm bí mật của người khác, nhưng với cái nhìn này, cậu ta dừng ánh mắt lại.

Đó là một giao diện trò chuyện.

...

Hạ Khê Nhung đang mơ màng, bỗng nhiên nghe thấy giọng nói lạnh lẽo của Bùi Hàn vang lên từ phía sau.

"Lại đang trò chuyện với người đàn ông nào đó à?"

Cậu ta thấy Hạ Khê Nhung ghi chú đối tượng trò chuyện là "Anh Đầu Bảng", rõ ràng đây là người đàn ông.

Ánh mắt Bùi Hàn híp lại, không kìm nén được sự bực bội, nói: "Một cậu bé omega, đừng tùy ý trò chuyện với người đàn ông lạ trên mạng."

"Cậu mới phân hóa chưa đến một năm, tuyến thể còn non, không chịu nổi những alpha lộn xộn đâu."

"Người họ Tạ kia, chưa đủ cho cậu chơi sao."

Hạ Khê Nhung: "... ?"

Bùi Hàn lại đột nhiên nói những lời kỳ quặc gì đây, cậu nghe mà không hiểu gì hết.

Hạ Khê Nhung không để ý đến Bùi Hàn, lo bận rộn sắp xếp gửi lời nói tống tiền sao cho cẩn thận với Giang Tố Tinh.

...
« Chương TrướcChương Tiếp »