Quyển 1 - Chương 11

Hai phút sau, Kỷ Yến Thư nghe xong lời của cậu nam sinh.

Anh ta biểu hiện không vui, tháo kính xuống, xoa xoa chỗ giữa lông mày: "Ý cậu là, cậu đến đây để bán miếng dán cách ly tin tức tố đã qua sử dụng?"

"Đúng..."

Hạ Khê Nhung lấy từ túi ra hộp nhựa trong suốt, cho đối phương xem.

Trong hộp nhựa có một miếng dán hình chân mèo nhỏ, rõ ràng là đã sử dụng, dính nhớp, ướŧ áŧ, nóng hổi.

May là có hộp chắn, nếu không khó mà tưởng tượng mùi sẽ nồng đến mức nào.

Kỷ Yến Thư rất bảo thủ, lần đầu tiên thấy đồ dùng riêng tư của omega, giữa mày giật giật vài cái.

Anh ta nhíu mày: "Luật bảo vệ omega quy định, tin tức tố của omega, chỉ có chồng họ mới được sử dụng."

Alpha cũng vậy, chỉ khi có omega làm bạn đời, mới có cơ hội ngửi tin tức tố của O.

"Cậu muốn có người thưởng thức tin tức tố của cậu, có thể tìm một người chồng kết hôn..."

Kỷ Yến Thư đang định tiếp tục khuyên nhủ, nhưng bị Hạ Khê Nhung ngắt lời.

"Tôi không muốn kết hôn, chỉ muốn dựa vào cái này kiếm tiền."

"Tin tức tố của omega, không phải đều rất hấp dẫn alpha sao?"

"Nhưng alpha chỉ khi tìm được omega làm vợ mới có tin tức tố để ngửi, tôi bán tin tức tố trực tiếp cho họ, giúp họ rút ngắn được bước kết hôn, tốt biết bao nhiêu, đã tạo cho toàn bộ alpha độc thân của Đế Quốc một ngôi nhà."

Hạ Khê Nhung chớp chớp mắt, nghiêm túc ngụy biện.

Kỷ Yến Thư: "..."

Giữa mày Kỷ Yến Thư giật mạnh mấy cái, ánh mắt lạnh lẽo, giọng điệu không còn nhẹ nhàng nữa, nói từng chữ một.

"Cậu chắc mới phân hoá thành O phải không? Ai dạy cậu làm như vậy? Tại sao cậu lại làm như thế?"

Anh ta nắm chặt tay Hạ Khê Nhung, lực độ tăng lên, trở thành người xấu bám lấy omega nhỏ.

Hạ Khê Nhung bị nắm đau, lông mày nhỏ nhíu lại, cổ tay hiện lên vết đỏ.

Kỷ Yến Thư: "Nói cho tôi biết."

Hạ Khê Nhung lắp bắp, không nói nên lời.

Hệ thống xuất hiện.

[Ký chủ, có nhiệm vụ mới.]

[Vị khách đầu tiên là người tốt, đối diện với omega lạc lối, tốt bụng khuyên nhủ cậu.

Nhưng cậu không nghe, ngược lại còn giả vờ có khó khăn, lừa dối anh ta, còn lừa gạt anh ta mua tin tức tố của cậu.

Cậu nói dối nhà mình không có tiền, anh trai biến thành người thực vật, cậu còn phải nuôi anh trai người thực vật, chỉ có thể ra ngoài bán tin tức tố.

Kỷ Yến Thư chỉ biết họ của cậu, không biết tên đầy đủ của cậu, sẽ không liên tưởng cậu với em trai nuôi của Nguyên soái, chỉ tin rằng cậu là omega nhỏ đáng thương bán tin tức tố vì người thân.]

"... Thật sự phải lừa người ta như vậy sao?"

[Tất nhiên, đến phần sau của câu chuyện, Kỷ Yến Thư sẽ phát hiện bị cậu lừa, anh trai cậu thực ra rất khỏe mạnh, anh ta sẽ tức giận đến mức ghét bỏ cậu.]

Dưới sự khích lệ của hệ thống, Hạ Khê Nhung có thêm tự tin, ngẩng đầu, đôi mắt ướŧ áŧ nhìn thanh niên, giọng điệu mang theo vẻ tủi thân:

"Vị này, thực ra..."

Cậu cúi đầu, mềm giọng nói:

"Tôi, tôi có một anh trai nuôi, tôi và anh ấy sống nương tựa lẫn nhau. Một thời gian trước, anh tôi gặp tai nạn xe, biến thành người thực vật, chi phí điều trị rất lớn, nên tôi mới nghĩ đến việc bán thứ này."

Cậu dừng lại một chút, nói.

"Nếu không bán, thậm chí cả tiền thuê người chăm sóc cũng không có. Anh tôi cần đi tiểu, tôi cũng chỉ có thể tự mình giúp, anh ấy là alpha trưởng thành, rất nặng rất khó dìu..."

Lý do Hạ Khê Nhung nói những lời này, chỉ là muốn thêm dầu vào lửa biểu hiện mình khổ cực như thế nào, cần rất nhiều tiền, không có ý nào khác.

Nhưng Kỷ Yến Thư nghe xong, ánh mắt không nhịn được rơi vào tay Hạ Khê Nhung.

Bàn tay của cậu nam sinh nhỏ nhắn, sạch sẽ, trắng nõn mịn màng, đầu ngón tay hồng hồng bất an nắm chặt góc áo.

Kỷ Yến Thư nghĩ đến, đối phương giúp anh trai người thực vật đi vệ sinh, tay chắc chắn phải nâng đỡ …của người thực vật.

Bàn tay đẹp đẽ như thế này, nên được người chồng alpha tương lai quỳ xuống hôn môi lên.

Chứ không phải vì không có tiền thuê người chăm sóc mà phải chạm vào những bộ phận cơ thể không nên chạm vào của alpha nam, — rất bẩn.

Bỗng nhiên, suy nghĩ của Kỷ Yến Thư bị gián đoạn đột ngột.

Hạ Khê Nhung không còn vẻ tủi thân mềm mại nữa, trở nên cứng rắn, mở to đôi mắt tròn, môi mềm mấp máy.

"Nói nhiều như vậy, cuối cùng anh có mua không? Nếu không mua thì tôi đi tìm người khác."

Kỷ Yến Thư chú ý thấy, có vài thực tập sinh là alpha nam, vừa tan ca từ Viện Khoa học, tò mò nhìn về phía này.

Ánh mắt tất cả đều dừng trên người Hạ Khê Nhung.

Kỷ Yến Thư im lặng một hồi lâu, giọng nói khàn khàn.

"Tôi mua."

Hạ Khê Nhung: "... ?"

Cậu không ngờ khách hàng lại nhanh chóng mắc câu như vậy.

Hạ Khê Nhung sợ khách hàng bỏ chạy, lấy ra quang não, mở mã thanh toán.

Kỷ Yến Thư chờ cậu nam sinh báo giá, trong xã hội nhiều alpha ít omega, miếng dán cách ly tin tức tố của omega, ước chừng hẳn là năm chục ngàn? Năm trăm ngàn đúng không?