Hàng Diễn đắn đo hồi lâu, vẫn là vươn tay muốn nhìn một chút rốt cuộc Sư Dịch viết tên ai. Có lẽ trong lòng hắn vẫn còn ôm một chút hy vọng….
Đầu ngón tay vừa chạm tới xăm nhân duyên lạnh băng, đè nén nội tâm thấp thỏm bất an, còn chưa rút xăm nhân duyên ra, đã bị một bàn tay thon dài trắng nõn cầm mất xăm nhân duyên và túi thơm.
Hàng Diễn quẫn bách ngẩn tại chỗ, không ngờ Sư Dịch đã đi còn quay lại, mà mình làm chuyện xấu lại bị bắt tại đương trường, “Sư phụ, ta…..”
Muốn biện giải cho mình, sợ Sư Dịch hiểu lầm, nhưng cuối cùng cũng chỉ giật giật môi, cái gì cũng không nói. Hắn nên nói như thế nào, hắn có thể nói như thế nào, không bằng không nói…..
Sư Dịch nín thở, chuyện đương nhiên nói: “Ngươi tuổi này, hiếu kỳ là không thể tránh khỏi.” Không thấy Sư Dịch giận, lúc này Hàng Diễn mới yên tâm, không tức giận là tốt rồi…..
Lúc này trong đầu Sư Dịch đã loạn thành một nồi cháo: “Hệ thống hệ thống, mày nói hắn có nhìn thấy không! Có nhìn thấy hay không! May là tao cơ trí, lộn trở về, mày mau nói cho tao biết có kích phát công năng cắt bỏ ký ức của nam chủ không?”
Hệ thống số 38 không để tâm nghe Sư Dịch nói năng lộn xộn cùng với yêu cầu vô lý phi logic, sau đó tận tình khuyên nhủ [Ký chủ, yêu phải lớn tiếng nói ra]
“Tới địa ngục đi, mày hiểu cái lông! Tao đã nói với mày, tao chơi chiêu này gọi là lạt mềm buộc chặt!” Nói đến đây, Sư Dịch hứng thú, “Mày có biết nam nhân, thích một đồ vật, một người, càng là không chiếm được sẽ càng thích, nếu tao dễ dàng biểu lộ cõi lòng như vậy, độ hảo cảm bây giờ bay lên đến 100, không chừng ngày nào đó cà cà xuống 0. Cho nên, tao trước tiên cào vài cái trong tim hắn, chờ thật sự nhịn không nổi tao lại vuốt lông cho hắn. Chậc chậc chậc, tao quả nhiên là cao thủ tình trường!”
Kiếp trước y có một thân kỹ xảo liêu hán, nhưng thân lại là nam nhi lang.
(*) liêu hán: tán trai, thả thính trai, quyến rũ trai nhưng chưa chắc là thích, ngoài ra còn có liêu muội: tán gái. Ý là Sư Dịch có bí kiếp tán trai nhưng em nó là đàn ông không phải con gái.
Hiện giờ, bản chất vẫn như cũ không có chút thay đổi…..
[Tui không hiểu cái gì là lạt mềm buộc chặt, tui chỉ biết độ hảo cảm hiện giờ của nam chính là 59]
Sư Dịch lúng túng đứng ở đó, giỡn gì vậy, tại sao lại rớt?
Không phải bởi vì cảm thấy xấu hổ khi bị mình bắt gặp làm chuyện xấu rồi lấy lại túi thơm chứ……
Sư Dịch lắc lắc túi thơm trong tay, nhướng mày với Hàng Diễn, “Muốn xem, trao đổi thế nào?”
Hàng Diễn kinh ngạc nhìn Sư Dịch, phản ứng lại vội vàng đem túi thơm bỏ vào trong tay áo, giấu kĩ.
Sư phụ vẫn là lần đầu tiên nói giỡn với hắn như vậy….. Tâm trạng cực vui.
Sư Dịch thấy thanh tiến độ hồng nhạt trên đỉnh đầu Hàng Diễn chậm rì rì gian nan nhảy lên một chút, biến thành 60.
Treo túi thơm, Sư Dịch đang chuẩn bị đi tìm Quan Hà quay về Yến Hồi Sơn. Trước mắt hiện lên một bóng đen, kèm theo một tiếng “Ai nha!”, chỉ thấy một thiếu nữ một thân quần áo màu hồng cánh sen, chải kiểu thùy hoàn phân tiếu kế.
(*) Thùy hoàn phân tiếu kế.
Lỗ mãng chẳng phân biệt được trước sau vừa vặn đυ.ng vào ngực Hàng Diễn, lúc này đang che đầu bị đau. Hàng Diễn cũng bị một màn trước mắt làm kinh sợ, vội vàng xin lỗi, muốn giúp cô nương kia xem có nghiêm trọng hay không, xuất phát từ cấp bậc lễ nghĩa lại không dám đυ.ng vào cô nương nhà người ta.
Sư Dịch đến gần cảm thấy cô nương màu hồng cánh sen này càng nhìn càng quen mắt, sững sờ suy nghĩ nửa ngày, mới sờ ót: “Đây không phải là công chúa bỏ đi kia sao! Lại đang làm chuyện thiêu thân gì!”
[Ký chủ, là tam công chúa] Hệ thống số 38 ở một bên nhịn không được nhắc nhở.
Thừa dịp Hàng Diễn còn chưa mở miệng, Sư Dịch phải tiêu diệt tất cả ảo tưởng của tam công chúa, “Cô nương có bị thương đến đầu không?”
Thụy Tịch không ngờ còn có một người khác, giật mình, làm bộ dáng vẻ đanh đá: “Đυ.ng phải bản công…… tiểu thư cũng không biết nhận lỗi, thật là vô lễ!”
Sư Dịch khẽ cười một tiếng, mặt không đổi sắc nói: “Nếu ta không nghe lầm, đồ nhi này của ta vừa rồi vẫn luôn nhận lỗi với cô nương, hơn nữa rõ ràng là cô nương tự mình đυ.ng phải, sao còn ăn vạ đồ nhi ta?”
Sư Dịch hùng hổ dọa người, Thụy Tịch nghẹn họng nhất thời không trả lời được, “Chỉ tùy tiện xin lỗi vài câu là nhận lỗi à, sao có thể xong xuôi! Các ngươi xưng danh thầy trò, là môn phái giang hồ nhà ai, sao ta chưa từng gặp!”
Thụy Tịch trên dưới đánh giá Sư Dịch, biết y võ công không cao, chắc là môn phái nhỏ, quả nhiên, “Chỉ là môn phái nhỏ, cô nương tất nhiên không biết, cũng không cần biết.”
“Nhìn bộ dáng của các ngươi, một không tài hai không thế, bồi lỗi, ta thấy miễn cưỡng lấy thân báo đáp đi!” Trong giọng nói Thụy Tịch toàn là ghét bỏ, ánh mắt lại thẳng băng nhìn Hàng Diễn, rõ ràng có dụng ý khác.
“Sư huynh sao có thể nói Yến Hồi Sơn chúng ta là môn phái nhỏ chứ, đây không phải là làm hỏng thanh danh của sư phụ sao!” Quan Hà chẳng biết từ chỗ nào nhảy ra, như là đã nghe cuộc nói chuyện vừa rồi của bọn họ.
“Các ngươi là thần y của Yến Hồi Sơn?” Thụy Tịch vui sướиɠ vạn phần, “Thật là có duyên, khi ta còn bé sinh bệnh nặng, rất lâu không khỏi, thuốc và kim châm không thể chữa. Cho đến khi mời thần y Yến Hồi Sơn, lúc này mới có chuyển biến tốt đẹp.”
“Đã như vậy, cũng coi như là ưu khuyết bù trừ. Cô nương cũng không cần để tâm, giờ không còn sớm, nếu đợi tiếp nữa, người bệnh trên núi cũng không chờ kịp.” Sư Dịch hai ba câu đuổi Thụy Tịch đi.
Đôi mắt Thụy Tịch liếc mắt đưa tình nhìn về phía Hàng Diễn: “Sau này còn gặp lại, chúng ta còn có thể gặp lại! Được rồi, ngươi tên là gì?”
Sư Dịch cười nhạt, sau này còn gặp lại? Có y ở, ngoại trừ nam chính, tất cả mọi người đều là mệnh pháo hôi. Cô nương này bánh ngàn tầng cũng không bằng da mặt nàng, nàng cho rằng đồ nhi của y có thể tùy tiện nói cho người khác tên họ của mình ư?
“Sư Dịch.” Hàng Diễn phun ra hai chữ, câu chữ rõ ràng, làm Sư Dịch dư vị hồi lâu…..
Sau khi sự việc xảy ra, Hàng Diễn cũng hiểu nguyên nhân, nhìn dáng vẻ của sư phụ cũng không muốn mình nói tên cho nàng, nhất thời lại không nghĩ ra tên giả, đơn giản liền nói tên Sư Dịch ra.
Vì thế, Quan Hà cười hồi lâu, một đóa hoa đào tốt cứ như vậy bị Sư Dịch hái đi.
Ngày kế, hệ thống số 38 nói với Sư Dịch, hôm nay tam công chúa sẽ ở trước mặt kim thượng nhắc tới Sư Dịch, kim thượng cực kỳ sủng ái nàng, tất nhiên sẽ không bận tâm thân phận của Sư Dịch, chỉ cần tam công chúa vui vẻ, sẽ phái Đức công công bên người tới đây nói chuyện.
Hệ thống số 38 hiếm khi nhắc nhở Sư Dịch, [Ký chủ, ngài phải nhanh chóng tìm đối sách, Đức công công tới đây chỉ là bắt chuyện một tiếng, trở về có thể sẽ hạ thánh chỉ, ngài nhất định phải cố lên nha!]
Sư Dịch nghĩ nếu muốn tiếp kiến khách quý, tất nhiên không thể chậm trễ, múc nước ở trong phòng tắm rửa. Chuẩn bị đóng cửa, lại sợ Đức công công tới đây, Hàng Diễn lại đây thông báo y nhận không được tin tức, vì thế cửa chỉ khép hờ.
Hàng Diễn đang ở trên núi xử lý thảo dược, nhìn thấy cách đó không xa có bóng người hồng hộc leo lên, thở hổn hển một hồi lâu, sau đó nhìn thấy gã chạy tới hỏi mình, “Xin hỏi Sư Dịch Sư công tử có ở đây không?”
Hàng Diễn lúc này mới thấy rõ trang phục của người tới, hơi nhếch hoa lan chỉ, một công công đến tìm sư phụ làm chi….. Hơi do dự, vẫn dẫn gã vào phòng, ” Ở.”
Hàng Diễn vội vàng tìm Sư Dịch khắp nơi, lại không thấy bóng dáng. Thấy cửa phòng Sư Dịch khép hờ, gõ gõ cửa thấy không có người trả lời, ma xui quỷ khiến mà đẩy cửa đi vào.
Nghe thấy sau tấm bình phong có tiếng nước, Hàng Diễn đại khái đoán được Sư Dịch làm gì, nhưng bước chân vẫn không nghe sai sử đi về phía trước.
Sư Dịch vừa mới tắm gội xong đứng lên, phát hiện Hàng Diễn đã đứng trước mặt, lấy áo khoác ngoài thùng gỗ tùy tiện khoác trên người. Hàng Diễn ngơ ngẩn đứng đó, bị dáng người tinh xảo của Sư Dịch kinh diễm rồi.
Khoác áo văng bọt nước lên mặt Hàng Diễn, Hàng Diễn lại quên lau. Ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ ánh vào trên da thịt trắng nõn, l*иg ngực xuân sắc như ẩn như hiện.
“Tìm ta có chuyện gì?” Sư Dịch không nóng không lạnh hỏi một câu mới kéo Hàng Diễn trở về.
“Có vị công công nói muốn tìm sư phụ.”
Sư Dịch dừng một chút hỏi, “Sư thúc của ngươi đâu?”
“Sư thúc xuống núi xem bệnh cho người ta.” Hàng Diễn chôn mặt trong bóng tối, để ngừa bị Sư Dịch phát hiện đỏ ửng không bình thường trên mặt hắn.
“Vậy là tốt rồi.” Sư Dịch nói.
Hắn có cách làm công chúa đồ bỏ kia hiểu rõ trái tim.
Là pháo hôi, sao có thể cho nàng cơ hội lộ mặt lần thứ hai?