Chỉ bằng một người đã ngầm chiếm đoạt toàn bộ Mục thị, cái tên bông sen trắng trà xanh này thật sự không đơn giản... Nếu không phải cậu ta chọc phải anh hai nhà mình, Hạ Vũ An cũng phải bội phục cậu ta, khen cậu ta một tiếng.“Tôi, tôi mang thai hạt giống của nhà họ Mục, tôi có công lao không phải sao!!”
“Anh dám đánh tôi!!”
“Mày nói cái rắm!”
Bên kia đã bắt đầu xé nhau.
“Anh thì có liêm sỉ? Anh thanh cao!”
“Anh có bản lĩnh thì đừng ch!ch tôi!”
“Tự hỏi nửa thân dưới vô dụng của mình đi!”
Bởi vì Mục Quán Lẫm cũng rất yếu, không có sức lực gì, hai người đánh nhau giống như phụ nữ, như hai con khỉ không theo quy tắc nào.
Cào mặt nhau đến chảy máu.
Như hai chị em nắm tóc nhau.
Hạ An Trạch thu hồi súng.
“Đi thôi.”
“Các người bị khai trừ rồi.”
Hắn nói với người bên cạnh: “Xử lý theo quân kỷ***.”
*** kỷ luật của quân đội
“Vâng!”
Dọc theo đường đi, Hạ An Trạch rất im lặng, lái xe đưa mọi người về lâu đài.
Vào phòng, Hạ Vũ An cho rằng tinh thần của Hạ An Trạch sẽ rất sa sút, không nghĩ tới tâm trạng của Hạ An Trạch rất thả lỏng, mi tâm của giãn ra, không còn buồn bực như trước.
“Bé út, cảm ơn em.”
“Nếu không có em, có lẽ kiếp sống quân lữ của anh sẽ bị chặt đứt.”
Nếu như vậy thì gϊếŧ hắn còn hơn.
Hạ Vũ An ăn trái cây do bảo mẫu bưng lên, được anh ba đút cho trái nho, lắc đầu: “Ưʍ.”
Nhóc chỉ nhắc nhở ba và anh trai mấy câu đơn giản thôi!
Ba và anh trai thật lợi hại!
Hạ An Trạch dừng một chút, xem ra bé út vẫn không biết chuyện tiếng lòng của mình bị nghe thấy, hắn muốn nói cho nhóc, nhưng lại ngập ngừng, vẫn là thôi đi.
Tiếng lòng của bé út nghe rất thú vị.
Hắn sợ sau này An An sẽ ngại ngùng không nói.
Bên này tốt, bên kia Mặc Phi Nhận lại hậm hực, anh ta làm sao cũng không thừa nhận sau này mình sẽ kết hôn với người như vậy.
Điều này không hợp lý.
Mặc Phi Nhận không nghĩ ra.
“Đi, mời em ăn cơm.” Hạ An Trạch đứng lên.
“Anh hai luôn lạnh lùng kiệm lời lại mời em ăn cơm! Oa, anh hai hiếm khi nấu cơm, em rất có lộc ăn đấy.” Hạ Bách Chu buông di động, cười tủm tỉm mà nói.
Hai anh em đều tóc vàng, một người tóc dài quá vai, một người tóc ngắn tới tai, sáng chói.
“Đi ra ngoài ăn.”
“Ha ha, được!” Anh hai cảm thấy đi ra ngoài ăn là có thể vui vẻ chút đi!
.
Cả nhà vẫn phải đợi cha tan tầm rồi mới ăn cơm cùng nhau, vì thế mọi người đều làm việc riêng trước.
Hạ Vũ An nhìn Hạ Tư Lam ở bên cạnh vẫn đang học, anh tư đẹp trai có một mái tóc bạc mềm mại, an tĩnh cầm bút ghi chép, phát ra âm thanh sàn sạt.
Rất AMSR****.
****Phản ứng kí©h thí©ɧ cảm giác tự động (Autonomous Sensory Meridian Response hay ASMR) là thuật ngữ chỉ cảm giác râm ran lan từ gáy xuống sống lưng rồi đi khắp cơ thể và chân tay, có được khi nghe những âm thanh hay tiếng động nhất định. ASMR tạo ra cảm giác dễ chịu, thư giãn, một số trường hợp có thể giúp con người dễ đi vào giấc ngủ. Ví dụ như tiếng nước chảy, tiếng nhai đồ ăn trên youtube ấy. (Nguồn: wikipedia)