Hạ An Trạch là con trai của gia tộc lớn đứng thứ hai ở Đế quốc, gia tộc đứng thứ nhất tất nhiên là nhà họ Mặc đã trở thành hoàng thất, nhà họ Mặc quá cao, cậu ta không dám nghĩ tới, huống chi tiến vào hoàng thất cũng đồng nghĩa với việc khó giữ mạng, có thể mất bất cứ lúc nào.Hạ An Trạch không thể nghi ngờ là lựa chọn tốt nhất.
Kỳ thật cậu Mục là ván cầu để Phương Vân Thư tiếp xúc với Mục Thành Phong, mà Mục Thành Phong lại là ván cầu để cậu ta tiếp xúc với Hạ An Trạch.
Hiện giờ xem ra, cậu ta thành công.
Vốn dĩ cậu ta là một người không hề có phần thắng, nhưng may mắn có đứa nhỏ này… Làm Hạ An Trạch tưởng rằng là của Mục Thành Phong.
Thật buồn cười, người đàn ông vốn dĩ cậu ta không thể tiếp xúc, nghĩ cũng không dám nghĩ, bởi vì mang thai con của người khác, khơi gợi sự cảm thông của hắn, ngược lại có cơ hội tiếp xúc với hắn.
Đúng là quá có trách nhiệm.
Phương Vân Thư nhịn không được chìm sâu.
Chỉ là… Cậu ta cũng không chỉ có một đường lui này.
Chẳng qua, nếu Hạ An Trạch đồng ý cưới cậu ta, thì phải đối xử tốt với cậu ta.
“An Trạch, cảm ơn anh, anh không giống với những người khác.”
“Nếu không có anh, em và đứa nhỏ thật sự không có nơi nào để đi.”
“Anh đồng ý với Thành Phong sẽ chăm sóc em, An Trạch, nếu có thể, em có một yêu cầu quá đáng, chúng ta thành hôn đi.”
“Nếu muộn hơn thì đứa nhỏ sẽ lớn…”
.
Hạ Vũ An vừa ngoan ngoãn ngồi xổm trên đầu gối Hạ Tư Lam, nghe ba và anh trai nói chuyện, vừa nghĩ thầm:
[ Đẳng cấp của Phương Vân Thư thật sự rất cao, sơ hở duy nhất chính là đứa nhỏ này, phải làm thế nào để anh hai tin rằng đứa nhỏ này không phải của Mục Thành Phong đây? 】
[Phương Vân Thư chắc chắn sẽ không làm chọc nước ối.]
[Xét nghiệm ADN? Cha ruột đã sớm chết, nhà họ Mục dễ gì chịu phối hợp, bọn họ còn ước gì nhà họ Mục không có đứa nhỏ này.]
[ Nếu không làm thì không phải người nhà họ Mục, còn nếu làm thì lại tìm được người thừa kế nhỏ cho nhà họ Mục, tăng thêm khiêu chiến.]
Hạ An Trạch đưa Phương Vân Thư xuống lầu: “…”
Hắn cảm thấy bé ít suy nghĩ thật nhiều.
Phương Vân Thư thật sự rất đơn thuần, điều này đã được xác minh rất nhiều lần.
Hạ Vũ An cũng cảm thấy thật khó giải quyết, loại tình huống này làm không tốt còn sẽ làm Hạ An Trạch cho rằng mọi người đang phá hắn, vì thế Hạ Vũ An bắt đầu điều ra cốt truyện của hệ thống, muốn tìm ra manh mối.
[A! Ối! Phương Vân Thư thường xuyên lén lút ở cùng Mục Quán Lẫm, cậu của Mục Thành Phong.]
[Phương Vân Thư trong lén lút thích nhất là mặc đồng phục y tá, bởi vì cậu Mục thường xuyên nằm viện từ nhỏ, cái này làm cho gã mơ hồ có một loại kɧoáı ©ảʍ tâm lý khi bắt nạt y tá.]
[Lúc Phương Vân Thư mặc đồng phục y tá, đối với cậu Mục rất có sự hấp dẫn.]
[Quả thực không cần tốn nhiều sức để quyến rũ gã.]
Anh em mấy người: “…”