Phó Tuyết Dung cũng nói chuyện: “Ừm, nếu nhà họ Mục làm việc trái pháp luật, chuyện này báo với công an là tốt nhất, An Trạch, con cũng bình tĩnh một chút, không cần phải mạo hiểm nửa đời sau của mình…”“Đủ rồi.” Hạ An Trạch cắt ngang.
Phương Vân Thư chịu mang thai con của Mục Thành Phong đã là không dễ, cậu ấy hoàn toàn có thể xóa sạch đứa nhỏ này rồi bắt đầu một cuộc sống mới.
Nhưng cậu ta lựa chọn vì Mục Thành Phong mà giữ lại con mồ côi từ trong bụng mẹ.
Chỉ từ điểm đó, Hạ An Trạch cũng sẽ không khắc nghiệt.
Hắn chỉ biết bảo hộ cậu ấy, tôn trọng cậu ấy.
Nếu cần thiết, hắn sẽ cho Phương Vân Thư và đứa nhỏ một danh phận.
Mục Thành Phong chết khi ra chiến trường cùng hắn, tuy rằng lên chiến trường thì đã phải ký giấy xác nhận, nhưng Hạ An Trạch vẫn luôn áy náy vì không thể cứu anh ta.
Mục Thành Phong là anh em tốt duy nhất của hắn.
…Mấy con mèo lớn kia thì không tính.
“Đến đây đi, lên lầu đến phòng tôi.” Hạ An Trạch mang Phương Vân Thư lên lầu.
Vào phòng, Phương Vân Thư biết Hạ An Trạch sẽ hỏi chuyện cậu ta, nhưng cậu ta đã tìm được lý do hoàn hảo, kể tỉ mỉ, sinh động như thật, không chê vào đâu được.
.
Trong phòng khách, ba Phó Tuyết Dung và Hạ Tư Lam cũng đang phân tích một cách bình tĩnh và khách quan.
Hạ Vũ An vừa xem TV, vừa nghe bọn họ nói.
Anh ba Hạ Bách Chu thì ở một bên cầm di động up ảnh selfie, ngoài một tấm ảnh của mình, chín tầm còn lại đều là em trai mới của y.
Hạ Bách Chu điên cuồng chia sẻ ảnh chụp với danh nghĩa gửi cho mình.
Kho báu của y!
Bé út!
Hạ Vũ An được anh tư Hạ Tư Lam lau tóc, thoải mái mà biến thành mèo con.
Một con thú nhồi bông đáng yêu to bằng bàn tay ngồi xổm ở trên sô pha, vẻ mặt có chút kiêu ngạo.
Lỗ tai nhỏ cử động khi anh trai lau.
A a a thật đáng yêu!
Hạ Bách Chu cơ hồ là nhào tới, ôm chầm Hạ Vũ An.
Tất nhiên cũng đăng ảnh mèo con đáng yêu lên luôn.
Caption:
“Bé cưng của tôi.”
“Ngoan ngoãn không?”
“Đáng yêu không?”
Không ít người còn không chưa gặp qua Hạ Vũ An, rất nhiều cư dân mạng đều bình luận: “Đại thần Bách Chu, đây là bạn trai anh sao?”
“Đây là Baby bé bỏng của nam thần?”
Hạ Bách Chu chọn trả lời cái này, không chút mơ hồ: Ha ha, đúng vậy!
Toàn mạng bùng nổ.
Mạng tốc hành tinh tế tỏ vẻ: Tôi sống cả đời, chưa thấy qua lưu lượng như vậy, các tín hiệu mạch xung truyền trong cơ thể tôi, làm tôi cảm thấy ngứa ngáy.
.
Trong phòng, Phương Vân Thư cẩn thận quan sát phản ứng của Hạ An Trạch.
Hạ An Trạch là một người đàn ông ưu nhã ổn trọng, dạng phụ nữ gì cũng không thiếu, càng đừng nói là đàn ông.
Cậu ta biết bản thân không có ưu thế lớn, phần thắng không nhiều lắm, dựa vào bài tình cảm chỉ sợ không thể thành công, chỉ có thể khơi gợi ý thức trách nhiệm của Hạ An Trạch lên trước.
Về phần tình cảm… Sau này từ từ bồi dưỡng, Phương Vân Thư đã gặp vô số đàn ông, tự nhận là chỉ cần cho cậu ta thời gian, vẫn có thể giải quyết dễ dàng.