Chương 9: TG1 - Ảnh hậu ngạo kiều & ca sĩ thiên tài (8)

Edit-or: Chenqingcao.

●●●●●●

An Thư Dĩnh và Kiều Dịch ngồi đối diện nhau không nói gì ăn cơm sáng, Kiều Dịch có một bụng lời muốn nói, nhưng là lại cảm giác hiện tại nói cái gì đều không thích hợp, xấu hổ không chịu được.

Mà An Thư Dĩnh nghĩ đến bản thân mình mới vừa đã xảy ra quan hệ với hắn, hơn nữa hai người còn là tiền nhiệm(1), thái độ của nguyên chủ với Kiều Dịch lại là muốn cả đời không qua lại với nhau, mượn cớ say rượu làm ầm ĩ còn có thể, như vậy mặt đối mặt thật đúng là không có gì để nói.

(1)Người yêu cũ (cái này dễ hiểu rồi nên tôi để nguyên văn nhé).

Cũng may không mất thời gian bao lâu chuông cửa nhà Kiều Dịch liền vang lên, đánh vỡ trận không khí xấu hổ này, Kiều Dịch vội vàng đi mở cửa, thời điểm xoay người đi mở cửa thở phào nhẹ nhõm, cảm giác cứ như vậy ăn xong bản thân mình sẽ không tiêu hóa được cơm.

Ngoài cửa Phó Tư Á lúc này lại đang thấp thỏm bất an, trong lòng lại ôm một chút may mắn.

Thời điểm Kiều Dịch bảo cô ta đem tới nhà hắn một bộ đồ cho nữ, nghĩ thế nào đều biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng Phó Tư Á vẫn ở trong lòng an ủi bản thân mình, nói không chừng là người thân của Kiều Dịch tới, rốt cuộc cô ta đi theo Kiều Dịch bên người cũng sắp bốn năm, ở phương diện quan hệ nam nữ Kiều Dịch vẫn luôn giữ mình rất trong sạch.

"Làm phiền cô rồi." Kiều Dịch cầm lấy quần áo trong tay Phó Tư Á rồi nói lời cảm ơn, nhưng không có ý tứ để Phó Tư Á đi vào trong nhà.

Cái này làm cho Phó Tư Á càng tò mò, nhịn không được thăm dò nhìn vào bên trong cửa, bởi vì vị trí nhà ăn với cửa nhà là nghiêng đối diện nhau, cho nên Phó Tư Á tuy rằng nhìn không thấy toàn thân An Thư Dĩnh, nhưng vẫn có thể nhìn thấy từ đôi chân mảnh khảnh trở lên, trên chân không có đeo dép lê, trực tiếp đạp lên trên thảm mềm mại.

Mà làm Phó Tư Á cảm giác càng chói mắt chính là dấu vết xanh tím trên cặp đùi kia, cho dù chưa từng có kinh nghiệm cũng biết những vết đó là làm sao, huống chi Phó Tư Á cũng không phải Ngọc Nữ băng thanh ngọc khiết.

Phó Tư Á có chút thương tâm nhìn Kiều Dịch, Kiều Dịch bị nhìn có chút không biết vì sao cô ta đột nhiên lại như vậy, nhưng Kiều Dịch cũng biết bộ dáng Phó Tư Á nhìn qua có chút thương tâm, rốt cuộc ở chung lâu như vậy, Kiều Dịch vẫn rất quan tâm Phó Tư Á.

"Cô không thoải mái sao?" Kiều Dịch hỏi, ngữ khí mang theo quan tâm.

Nhưng nghe tới lỗ tai Phó Tư Á lại phá lệ chói tai, Kiều Dịch là có ý tứ gì? Biết bản thân mình lên giường với người phụ nữ khác rồi còn hỏi cô ta thoải mái hay không?

Tâm tư của cô ta mọi người trong phòng làm việc đều biết, Kiều Dịch khẳng định cũng đều biết đi, hắn đây là đang châm chọc cô ta sao?

Trong mắt Phó Tư Á rưng rưng, cũng không quay đầu lại liền chạy đi, đến thang máy cũng không đi mà chạy xuống thang bộ.

Nếu là bình thường Kiều Dịch khẳng định sẽ bởi vì không yên tâm mà đuổi theo tìm tòi đến tận cùng, nhưng hiện tại nhà hắn còn có một cái An Thư Dĩnh, hắn thật sự đi không được, chỉ có thể đem quần áo đưa cho An Thư Dĩnh trước, ở thời điểm cô thay quần áo gọi điện thoại cho người đại diện, làm hắn chăm sóc cho Phó Tư Á đừng để xảy ra chuyện gì.

Tới thời điểm An Thư Dĩnh ra vừa vặn Kiều Dịch kết thúc cuộc gọi, quay đầu liền thấy cô vẻ mặt oán niệm nhìn chằm chằm bản thân mình, Kiều Dịch nghi hoặc chớp mắt một cái, chờ đến khi nhìn kỹ quần áo An Thư Dĩnh liền hiểu rõ tại sao lại như vậy.

Quần áo Phó Tư Á mua cho An Thư số đo đúng, là một bộ váy liền áo cổ rộng, đồ án hình lá sen và chữ, dáng người An Thư Nhã tốt mặc vào rất đẹp.

Nhưng vấn đề liền ở chỗ nó không có tay áo, lại còn lộ cổ, làn da An Thư Nhã(2) kiều nộn, thoáng chạm vào một cái liền sẽ lưu lại dấu vết, phía sau cánh tay và trên lưng đều có dấu hôn với vết xanh tím khi Kiều Dịch nắm cô gây ra, để như vậy đi ra ngoài so với chiếc áo thun trắng vừa mới mặc kia hiệu quả cũng không khác nhau lắm.

(2)Trong convert chỗ này ghi Phó Tư Á nhưng tôi thấy không hợp lý nên sửa lại.

Kiều Dịch ngơ ngác nhìn thẳng An Thư Dĩnh, vốn dĩ cô rất xinh đẹp, dáng người cũng tốt, hiện tại còn mặc như vậy, trên người còn mang theo dấu vết như vậy, lập tức làm người ta sinh ra một loại cảm giác muốn chà đạp cô.

●●●●●●

(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง

Vả mặt sảng hong?=)))))

Edit vội vàng các chị đọc thấy chỗ nào cần sửa thì cmt bên dưới để tôi sửa nhé ^^

12h03 25/2/2020