Chương 27: TG2 - Hoa hậu giảng đường ở mạt thế & dị năng quân thiếu (8-H)

Edit-or: Chenqingcao.

●●●●●●

Mà An Thư Dĩnh cũng không có chú ý tới biểu cảm rõ ràng đang có ý đồ xấu của Lục Dã, mà là có chút kinh ngạc nhìn về phía Mạnh Viễn.

Lúc này Mạnh Viễn đang xử lý miệng vết thương của mình, chính là vết thương mà con tang thi cấp hai kia tấn công hắn để lại.

"Mạnh Viễn, anh bị thương!" An Thư Dĩnh kinh hô ra tiếng.

"Không có việc gì không có việc gì, chỉ là một vết thương nhỏ." Mạnh Viễn gãi gãi đầu hàm hậu nói.

An Thư Dĩnh hỏi như vậy tất nhiên không phải quan tâm hắn bị thương, mà là lo lắng hắn bị cảm nhiễm.

Lục Dã rất rõ ràng ý An Thư Dĩnh, trả lời nói, "Chúng tôi đều đã tiêm vắc-xin phòng bệnh tang thi, sẽ không bị cảm nhiễm."

"À." An Thư Dĩnh cái hiểu cái không gật gật đầu, nhưng cảm giác như mình đã quên việc gì.

Trong khi An Thư Dĩnh còn đang suy nghĩ xem mình đã bỏ qua việc gì, trên người đã đắp lên một cái thảm lông.

Nhìn động tác qua lại của hai người An Thư Dĩnh và Lục Dã, những người khác trên xe đều đưa mắt ra hiệu cho nhau, cuối cùng đem thành thật nhất Mạnh Viễn đẩy ra ngoài.

Mạnh Viễn có chút ngượng ngùng hỏi, "Đội trưởng, anh với Thư Dĩnh là quan hệ gì a?" (tội nghiệp chàng trai=))))

Lục Dã ngẩng đầu lạnh lùng nhìn hắn một cái, hộc ra ba chữ, "Bạn gái."

Các đội viên đều lộ ra ánh mắt hoảng sợ nhìn Lục Dã, thế này cũng quá nhanh đi, mới vừa quen biết mấy giờ liền thành bạn gái.

Đồng thời bọn họ cũng ở trong lòng âm thầm vì Lục Dã giơ ngón tay cái lên, quả nhiên không hổ là đội trưởng, quá có dự kiến trước đi.

Nữ giới tồn tại trong mạt thế tồn vốn rất ít, người xinh đẹp giống như An Thư Dĩnh càng là lông phượng sừng lân(1), Lục Dã đây là tiên hạ thủ vi cường(2).

(1)Lông phượng với sừng lân làm gì có nên câu này hiểu nôm na là quý hiếm, gần như không có ý.

(2)Ra tay trước để dành được lợi thế.

Mọi người lộ ra ánh mắt hiểu rõ, sau đó cố ý đem hàng ghế cuối cùng trên xe để lại cho Lục Dã và bạn gái mới để cùng nhau bồi dưỡng tình cảm.

"Lập tức nghỉ ngơi, ngày mai tới phòng thí nghiệm còn có trận đánh ác liệt muốn đánh." Lục Dã mệnh lệnh nói, những người khác lập tức kỷ luật nghiêm minh, toàn bộ nhắm mắt lại bắt đầu nghỉ ngơi.

Trong lòng An Thư Dĩnh kinh ngạc cảm thán quân nhân chính là không giống nhau, sau đó cũng nhắm hai mắt lại.

Nhưng vừa qua khỏi nửa phút, An Thư Dĩnh liền cảm giác được có một bàn tay vuốt ve trên eo cô.

Cô kinh ngạc mở mắt ra nhìn về phía Lục Dã, lại phát hiện Lục Dã một bộ dáng nhắm hai mắt ngủ, tựa như bàn tay đang động loạn kia không phải của hắn.

Giống như bị ánh mắt sắc bén của An Thư Dĩnh nhìn chằm chằm đến khó chịu, Lục Dã chậm rãi mở to mắt, dựa vào bên tai An Thư Dĩnh nhẹ giọng nói, "Không phải nói muốn bồi thường tôi sao? Muốn ngoan."

Trong khi Lục Dã nói chuyện đồng thời, tay hắn nửa điểm cũng không ngừng, lúc này đã vén quần áo cô lên chạm vào trên da thịt mẫn cảm của cô.

An Thư Dĩnh hung hăng trợn trắng mắt với Lục Dã, nhưng cũng không có ngăn cản hắn, hiện tại trên người hai người đều có thảm lông, người khác nhìn không ra cái gì, nhưng nếu cô có động tác kịch liệt phản kháng, những người khác liền sẽ đều nhìn về phía các cô, nếu gặp phải tình huống kia cô thật sự xấu hổ muốn gϊếŧ người.

Được đến An Thư Dĩnh ngầm đồng ý, Lục Dã càng thêm không kiêng nể gì, ngón tay giống như đàn tấu khúc nhạc mà đốt lửa trên thân thể An Thư Dĩnh, dọc theo rốn cô chạy một đường hướng về phía trước, rất liền tới trước ngực An Thư Dĩnh.

Từ khe hở áo ngực thò tay vào chạm tới hai con thỏ ngọc tròn trịa co giãn trên ngực An Thư Dĩnh, áo ngực càng làm cho bàn tay to có chút thô ráp kia của hắn dán gắt gao trên nhũ thịt của An Thư Dĩnh.

Thời điểm bắt đầu Lục Dã chỉ vuốt ve giống như thưởng thức khối ngọc tinh mỹ, sau đó hắn liền không hề thỏa mãn với khẽ vuốt, bắt đầu dùng sức vuốt ve, làm hai con thỏ ngọc của An Thư Dĩnh biến thành các loại hình dạng khác nhau trong tay mình.

"Hô." An Thư Dĩnh hơi hơi mở ra đôi môi, hộc ra một hơi, lại bởi vì bận tâm phía trước có người không dám phát ra âm thanh quá lớn.

"Thật mềm." Lục Dã dùng âm thanh chỉ có hai người có thể nghe được nói, nói xong còn mυ"ŧ vành tai An Thư Dĩnh vào miệng, làm An Thư Dĩnh có cảm giác cả người đều khô nóng lên.

●●●●●●

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bụng bảo dạ 21h đăng mà quên mất=)))

Hôm trước không có chương mới vì không đăng được chương đấy. Chẳng hiểu sao bấm xuất bản đến lần thứ 3 rồi mà vẫn không được, cáu quá bỏ gánh luôn.

21h42 19/03/2020