Chương 19: TG1 - Ảnh hậu ngạo kiều & ca sĩ thiên tài (18) (End)

Edit-or: Chenqingcao.

●●●●●●

Nhưng mà lời này dừng trong lỗ tai An Thư Dĩnh liền biến thành một ý tứ khác, chúng ta ngủ với nhau nhiều lần như vậy, toàn bộ trong lòng hắn cũng chỉ có cảm giác rất xin lỗi mà thôi.

Quả thực An Thư Dĩnh bị làm cho tức giận, tức quá ngược lại trở nên bình tĩnh, khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh lùng.

“Được a, tôi nhận lời xin lỗi của anh, về sau chúng ta thanh toán xong, tốt nhất anh cũng không cần xuất hiện trong thế giới của tôi.”

Lời An Thư Dĩnh thình lình nói làm cho Kiều Dịch có chút phản ứng không kịp, như thế nào đột nhiên liền thanh toán xong?

Ở thời điểm Kiều Dịch ngốc lăng, An Thư Dĩnh cũng đã đứng dậy tùy tay cầm lấy áo gió của Kiều Dịch trên giá áo khoác trên người, sau đó đi ra phía bên ngoài.

Tới thời điểm Kiều Dịch phản ứng lại đi đuổi theo ra ngoài, An Thư Dĩnh đã đi ra ngoài cửa, mà trên người Kiều Dịch cái gì cũng chưa mặc, dù hắn rất sốt ruột, cũng chỉ có thể tùy ý đi tìm hai cái quần áo mặc lên trước.

An Thư Dĩnh bước đi trên đường lớn, nhận được ánh mắt quỷ dị của người qua đường, chủ yếu là bộ dáng bên ngoài của cô đúng là rất kỳ quái, tóc tai lộn xộn, trên người mặc một chiếc áo gió không vừa người, tay túm cổ áo đem mặt mình chôn ở bên trong, trên chân còn đeo một đôi dép lê, ăn mặc như vậy, dù cho ai cũng sẽ nhìn nhiều hai lần đi.

Kỳ thật trong lòng An Thư Dĩnh lúc này phá lệ hối hận, như thế nào cô lại xúc động như vậy a, cứ phủi sạch quan hệ với Kiều Dịch như vậy, thì nhiệm công lược kia của cô làm sao bây giờ a. (Tin tôi đi, xúc động đều là ma quỷ hết đó=)))

Lúc này An Thư Dĩnh chỉ hy vọng Kiều Dịch có thể có chút lương tâm mà đi ra ngoài tìm cô, di động và ví tiền trên người cô đều không mang theo, không có biện pháp tìm người tới đón cô, khách sạn cũng về không được.

An Thư Dĩnh lang thang không có mục tiêu đi về phía trước, đột nhiên nhìn thấy phía trước vây quanh không ít người, cô không có hứng thú xem náo nhiệt, rốt cuộc lấy bộ dáng hiện tại của cô, bị người khác phát hiện ra phỏng chừng thanh danh của cô liền hoàn toàn bị huỷ hoại.

Cô mới vừa tính toán đi về phía bên kia, đột nhiên nhìn thấy Kiều Dịch cách đó không xa giống như phát điên đẩy ra đám người xung quanh chạy vọt vào phía bên trong.

“Ngu ngốc.” An Thư Dĩnh nhỏ giọng mắng, cũng nói không rõ trong lòng là cái cảm giác gì.

Nhìn nhìn bốn phía, An Thư Dĩnh quả nhiên tìm được xe Kiều Dịch vội vàng dừng lại, có lẽ là bởi vì quá nóng nảy, Kiều Dịch cũng không có khóa cửa xe, An Thư Dĩnh trực tiếp kéo cửa xe ra ngồi xuống, chờ Kiều Dịch trở về.

Đợi một lúc lâu sau, liền thấy Kiều Dịch bước chân thong thả đi trở về, trong chốc lát mày nhíu chặt, trong chốc lát lại cười ngây ngô, giống như bị choáng váng.

Kiều Dịch đi đến trước xe, mới nhìn thấy An Thư Dĩnh cuộn tròn ở trên chỗ ngồi, đang tìm kiếm khẩu trang ở trong xe, trường hợp như vậy làm Kiều Dịch hoài nghi có phải mình xuất hiện ảo giác hay không.

Sửng sốt một giây, sau đó Kiều Dịch lập tức kéo cửa xe ra ngồi vào vị trí điều khiển, một tay đem An Thư Dĩnh kéo đến trong lòng ngực mình, trên mặt mang theo sự vui sướиɠ khi mất mà tìm được lại.

“Tiểu Dĩnh, Tiểu Dĩnh… Anh cho rằng người bị tai nạn xe cộ chính là em, anh…” Kiều Dịch nghẹn ngào một chút, sau đó như trút được gánh nặng nói, “Em không có việc gì, thật sự là quá tốt.”

Kiều Dịch khẩn trương không giống như là giả, cái này làm cho An Thư Dĩnh đột nhiên cảm giác trong lòng ấm áp, cô sống lâu như vậy, lần đầu tiên có người đem mình đặt ở trong lòng như vậy.

Tùy ý Kiều Dịch ôm mình một hồi lâu, An Thư Dĩnh mới oán trách nói, “Buông ra nha, tôi cũng không có cách hô hấp.”

Nghe được lời An Thư Dĩnh nói, Kiều Dịch mới ý thức được mình ôm thật sự chặt, luống cuống tay chân buông An Thư Dĩnh ra.

Sau khi buông ra Kiều Dịch và An Thư Dĩnh ngồi mặt đối mặt, hai người tầm mắt đối nhau, nhất thời thế giới đều an tĩnh.

Kiều Dịch há miệng thở dốc, cuối cùng lấy hết can đảm nói, “Tiểu Dĩnh, anh sẽ đối xử tốt với em cả đời, em nguyện ý gả cho anh không?”

Kiều Dịch cũng không phải thật sự ngốc, ở thời điểm đi tìm An Thư Dĩnh hắn cũng đã suy nghĩ cẩn thận là An Thư Dĩnh hiểu lầm ý hắn, cho nên hắn trực tiếp nói ra lời cầu hôn An Thư Dĩnh.

Theo tiếng Kiều Dịch nói, trong đầu An Thư Dĩnh vang lên tiếng của hệ thống, “Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, khen thưởng tích phân: 1000, kỹ năng: Kỹ thuật diễn cấp bậc ảnh hậu.”

“Ký chủ muốn trực tiếp nhảy chuyển sang vị diện sau hay không? Nếu lựa chọn lưu lại vị diện này yêu cầu trừ đi tích phân.”

An Thư Dĩnh cũng không do dự lâu, “Tôi lựa chọn lưu lại.” Thế giới này có một người chân chính quan tâm cô, có một người đem cô đặt ở trong lòng, cô không có lý do gì rời đi.

Ở thời điểm An Thư Dĩnh trao đổi với hệ thống, Kiều Dịch lại đang khẩn trương chờ An Thư Dĩnh trả lời.

An Thư Dĩnh nhìn bộ dáng Kiều Dịch, đột nhiên lộ ra một nụ cười thật tươi, “Cầu hôn tới nhẫn cũng không có sao?”

Vấn đề này nhưng thật ra lại làm Kiều Dịch khó xử, vừa mới đây hắn chỉ lo đi tìm An Thư Dĩnh, còn chỗ nào để suy nghĩ đến việc đi mua nhẫn.

Đột nhiên Kiều Dịch nghĩ tới cái gì, trực tiếp kéo tay phải của An Thư Dĩnh qua, sau đó đem ngón cái và ngón trỏ của mình vòng thành một vòng tròn hoàn chỉnh, phá lệ trịnh trọng tròng lên trên ngón áp úp của An Thư Dĩnh, sau đó các ngón tay khác cũng theo thứ tự vòng lấy tay An Thư Dĩnh.

“Anh có thể làm nhẫn của em, nắm chặt tay em cùng em đi đến đầu bạc giai lão.”

●●●●●●

(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง

Hiuhiu, đến đây là phải chào tạm biệt anh Dịch rồi.

Spoil một tí xíu vị diện sau là "Hoa hậu giảng đường ở mạt thế & dị năng quân thiếu" nhé hehe.

Tôi không có lịch update cụ thể nhé, update dựa vào tâm tình và độ rảnh rỗi 😌

20h16 4/3/2019